“A…” “Má ơi!” Những kẻ sống sót bên cạnh hắn nhất thời phát ra từng đợt tiếng kinh hãi
Lưu Lượng và Ngô Lương Siêu đã từng nghe nói dị năng giả sẽ biến dị, nhưng đây là lần đầu tiên họ tận mắt trải qua
Lưu Lượng gào lên: “Mẹ nó, Mã Lâm Thần biến dị rồi, chạy mau!” Hắn cảm thấy nhất định là hắn cùng con đàn bà họ Khúc này phạm hướng khắc, nếu có thể sống sót mà chạy thoát, thề rằng sẽ không bao giờ đặt chân đến nơi này nửa bước nữa
Mọi người nghe tiếng, tỉnh khỏi cơn kinh hãi, sợ đến mức chạy tán loạn khắp nơi
Tiếng kinh hô, tiếng té ngã khi chạy trốn vang lên
Trong sân viện rộng lớn trở nên hỗn loạn
Trịnh Hàng Khải dẫn theo vợ con, nép sau chiếc xe nhà di động
Hắn vốn tính đi theo bọn họ ra ngoài kiếm tích phân, nhưng nghe được những lời bàn tán trước đó, hiện tại càng thêm kiên quyết muốn thoát ly khỏi trạm cứu trợ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mã Lâm Thần biến dị vồ lấy người đàn ông trung niên gần hắn nhất, dùng sức một cái, người đàn ông cao lớn bị nó giơ bổng lên không
Người đàn ông còn chưa kịp rên lên một tiếng, đã bị nó xé thành hai mảnh
Sau tiếng vải bị kéo rách chói tai, toàn bộ nội tạng bên trong bụng trào dâng ra ngoài
“A
A!” Người đàn ông vừa nãy còn muốn ăn thịt chó nóng, nhìn lá gan máu me lăn dưới chân mình, sợ tới mức đại tiểu tiện mất kiểm soát, nằm rên rẩy trên mặt đất
“Đói, đói!” Mã Lâm Thần cầm phần chi thể đứt lìa trong tay đưa đến miệng, hự hự gặm cắn
Âm thanh hàm răng xuyên thấu da thịt, cùng tiếng nó nhai nuốt, vang vọng rõ ràng trong khu rừng
Lâm Mộc Mộc nhìn cảnh tượng đẫm máu trước mắt, hỏi ra nghi vấn trong lòng, không chỉ của nàng, mà là của tất cả mọi người
“Đội trưởng, sao hắn lại biến thành tang thi?” “Có phải là do viên tinh hạch vừa nãy hắn nhét vào miệng không?!” Khúc Du cũng như họ, tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình một dị năng giả bị tang thi hóa
“Đây hẳn là tác dụng phụ của tinh hạch tang thi, hắn đã biến thành đọa ma giả.” Cảnh tượng này khiến bốn người khác trong chiến đội một lần nữa cảm thấy vô cùng may mắn vì đã đi theo đúng người
Vài người đồng loạt sờ sờ lên người, không còn cảm giác nổi da gà
Nếu không có Khúc Du, có lẽ một ngày nào đó đây sẽ là kết cục của bọn họ
Đọa ma giả là do dị năng giả biến dị mà thành, chúng vẫn giữ nguyên hình dáng và hình thái cơ thể khi còn là con người
Cấp bậc dị năng khi còn là con người càng cao, ký ức và chỉ số thông minh của chúng càng cao
Về cuối thời mạt thế, những đọa ma giả có trí tuệ nhân loại này, hiểu rõ điểm yếu của con người, nhưng lại không có sự ràng buộc về mặt tình cảm, vô cùng khó đối phó
Chúng là mối đe dọa lớn nhất đối với những người sống sót
“Mọi người cẩn thận, năng lực của dị năng giả sau khi biến dị sẽ tăng lên rất nhiều!” “Đã rõ, đội trưởng!” “Vâng, đội trưởng!” Khúc Du nhìn thấy hai dị năng giả muốn chạy trốn, lạnh lùng nói: “Đừng để bọn chúng chạy thoát!” “Là!” “Là!” Dây leo màu xanh lục dưới chân Lưu Lượng siết chặt mắt cá chân hắn, từng chút kiểm soát cẳng chân hắn
“Mẹ kiếp!” Hắn tay chân luống cuống gỡ bỏ chúng, ngón tay bị gai nhọn cứa rách, máu chảy ra
“Ngô, là mùi thức ăn.” Giọng nói khàn khàn nhưng mang theo âm sắc quen thuộc của Lưu Lượng
Đọa ma giả theo mùi thơm bước chập chững tới, miếng thịt đỏ tươi trong miệng nó kẽo kẹt kẽo kẹt cuộn trào, vết máu theo cằm nó chảy xuống vạt áo trước ngực
“Khốn kiếp!” Lưu Lượng cắn răng chửi một tiếng
Một hòn đất to bằng quả bóng bay trên không trung ném mạnh về phía nó, bị đọa ma giả một chưởng đập nát
Liên tục giãy thoát, mắt cá chân bị gai nhọn quất máu thịt lẫn lộn, làm mùi máu tươi trên người Lưu Lượng ngày càng nồng nặc
“Mã Lâm Thần, ngươi đi tìm con đàn bà kia đi, là nàng ta giết ca ca ngươi, ngươi không phải muốn tìm nàng báo thù sao!” Lưu Lượng dựng lên một bức tường đất trước người, dùng sức gào rống
Nghe lời nói đó, đọa ma giả đứng yên tại chỗ, ký ức khi còn là con người vẫn còn lưu lại trong đầu nó
Nó ném phần chi thể đứt lìa đang gặm dở, bước qua bức tường đất bị sét đánh nát, từ trên cao nhìn xuống người đàn ông đang không ngừng giãy giụa, “Đừng tưởng ta không biết là ngươi lợi dụng ca ca ta!” Lưu Lượng trợn tròn mắt nằm trên mặt đất run rẩy dữ dội, bề mặt cơ thể hiện ra hoa văn màu tím diện tích lớn
Đỉnh đầu, bàn tay và bàn chân bị tia chớp xuyên thủng, máu tươi từ lỗ thủng lớn trên mắt hắn trào dâng ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đọa ma giả đột nhiên quay người nhìn về phía Khúc Du
Trong miệng máu thịt lẫn lộn, nó gào thét: “Báo thù
Báo thù!” Khi nhìn thấy Ngô Lương Siêu bị nhốt trong hố đất cách đó vài mét, nó nghiêng đầu nhìn khuôn mặt hoảng sợ của người đàn ông, nhe răng cười
“Ha hả, nơi này còn có một con nữa.” Lợi răng đỏ tươi khiến hàm răng của nó đặc biệt trắng, một khuôn mặt tươi cười trông thật âm trầm khủng bố
“Đói
Sao lại đói như vậy!” Mùi vị thức ăn ngọt ngào làm nó lại một lần nữa phát cuồng
“Mã Lâm Thần, ta là Ngô Lương Siêu mà
Siêu hạt đó!” “A
A
Thả ta ra!” Trong rừng cây đều là tiếng kêu sợ hãi của hắn
Dây leo đang trói chặt Ngô Lương Siêu, khiến hắn không thể cử động, bị đọa ma giả xé toạc chỉ trong vài lần
“A
A...” Người đàn ông bị đọa ma giả áp chế trên mặt đất, từng luồng điện lưu đi vào cơ thể hắn
Tay chân mất đi trói buộc không ngừng run rẩy trên mặt đất, trước khi chết hắn nâng tay lên, 6, 7 quả cầu lửa từ không trung rơi xuống
Đọa ma giả từ trên mặt hắn xé xuống một khối da thịt lớn, dùng sức nhai nuốt trong miệng
Quả cầu lửa nhanh chóng bốc cháy trên người nó, không lâu sau trong không khí có mùi cháy khét
Nó run run cơ thể, “Phụt phụt” vài tiếng, lửa dập tắt
Đọa ma giả trào phúng nhìn thi thể dưới thân, “Đúng là đồ vô dụng.” Nó vươn tay xé mở miếng da thịt bị điện cháy đen trước ngực hắn, ngón tay sắc nhọn đâm vào ngực hắn, quả tim vừa mới còn đang nhảy nằm trong lòng bàn tay nó
“Ngô, mỹ vị!” Đọa ma giả cúi đầu, hít sâu một hơi
Quả tim to bằng nắm tay khiến nó hai ba ngụm đã nuốt vào bụng
Khóe môi đọa ma giả vương máu tươi, cười như không cười nhìn Khúc Du, “Bây giờ đến lượt các ngươi, để ta nếm thử máu tươi của dị năng giả mới mẻ
Ta nhất định phải nhấm nháp các ngươi ngay khi các ngươi còn sống.” Dị năng hệ Lôi khi ở hình thái nhân loại, sau khi trải qua biến dị lại cắn nuốt dị năng giả, đã đột phá tứ giai
Nếu không đánh chết nó ngay lúc này, đối với những người sống sót sẽ là họa vô cùng, huống chi nó còn là một đọa ma giả lòng mang thù hận đối với Khúc Du
Lư Gia Tuấn ôm đầu quỳ rạp trên mặt đất, tinh thần bị áp chế cảm nhận được sự áp chế đến từ dị năng cấp cao
“Không biết lượng sức, nhân loại ngu xuẩn!” Đọa ma giả chạy như bay tới bị dây leo lan tràn sinh trưởng trên mặt đất quấn lấy cơ thể
Từng đạo sấm sét màu tím lóe lên trên không trung
Dây leo bị sét đánh tan tác lại bắt đầu điên cuồng sinh trưởng, từ mắt cá chân lặp đi lặp lại quấn lấy thân hình nó
Đọa ma giả dùng sức hai tay giãy thoát dây leo, “Cái tên ngu xuẩn Lưu Lượng kia còn tưởng rằng các ngươi là một đám người thường không có dị năng, ha ha, thật có ý tứ.” Chỉ trong thời gian ngắn như vậy nó đã hoàn thành thích ứng với thân phận mới của mình, chiếc lưỡi ban đầu cứng ngắc, giờ đã có thể nói rõ ràng một câu
Khúc Du nhìn nó, khóe môi chậm rãi nhếch lên một nụ cười, “Cho nên không nên coi thường bất kỳ ai!” Đọa ma giả cúi đầu nhìn lưỡi dao cắm trên ngực, “Sao có thể, khi nào...” “Đã nói rồi, không nên coi thường bất kỳ ai!” Tiêu Hà mặt vô cảm rút dao ra, đâm vào đầu nó, lấy ra một viên tinh hạch lớn bằng đồng xu một nguyên
Điểm khác biệt giữa đọa ma giả và tang thi là, điểm yếu của chúng là trái tim, điểm tương đồng là trong đầu chúng cũng có một viên tinh hạch tang thi.