Cá nhân đồ dùng của Cố Giang Đình chỉ có vài món quần áo tắm rửa đơn giản
Mấy chiếc rương lớn chứa đầy tài liệu giấy cùng với các loại tư liệu nghiên cứu của hắn
Không khỏi khiến người ta bội phục tinh thần nghiên cứu khoa học của hắn
Những dụng cụ chữa bệnh cần thiết trong phòng thí nghiệm của nhà xe, được mấy nam nhân nhanh chóng dọn đi, sắp đặt theo yêu cầu của hắn
Cố Giang Đình cảm thấy ổn thỏa, liền bắt đầu hạ lệnh đuổi khách với đoàn người, “Nếu đêm nay chúng ta cần nghỉ ngơi chỉnh đốn, các ngươi không cần phải đến quấy rầy ta nữa.” Quả thực là không hề khách khí mà đuổi người đi
Dùng tư thái ưu nhã của hắn nói ra những lời này, làm cho bọn họ cảm thấy việc hô hấp ở đây cũng là sai lầm của họ
Hắn còn càng làm trước mặt bọn họ đóng cửa lại
Mở ra, treo lên tấm biển 【 xin đừng quấy rầy 】
Rồi lại lần nữa đóng cửa
Mọi người..
Có thể hiểu, nhà khoa học chú trọng tính riêng tư
Nghiêm cẩn
Khúc Du, Tiêu Hà, Lục Thừa Phong, Lư Gia Tuấn, Lư Gia Uy, Phùng Mùng Một cùng với Nghiêm Lỗi
Tổng cộng bọn họ bảy người
Lúc này chưa phải là thời gian nghỉ ngơi chính thức, vài người thi đấu xếp hạng đánh không thành
Vậy thì ăn đi
Chỉ có trò chơi và mỹ thực mới có thể kéo gần khoảng cách giữa người và người thời nay
Bằng không Phùng Mùng Một và Nghiêm Lỗi ở cùng với bọn họ còn rất xấu hổ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cố Giang Đình cũng không biết đã ở trong phòng thí nghiệm bao lâu, cho đến khi trong phòng thí nghiệm tràn ngập một mùi hương thịt nướng than hoa
Tìm theo mùi hương, hắn mở cửa sổ, nhìn thấy hai hộ vệ của hắn đang nướng BBQ cùng Khúc Du và mọi người, bên cạnh chiếc notebook có giọng nữ cất cao hát:
“Ô Mông sơn hợp với sơn ngoại sơn, Ánh trăng tưới xuống vang thủy than, Có hay không người có thể nói cho ta, Chính là trời xanh đối với ngươi ở kêu gọi...” Lục Thừa Phong là người đầu tiên nhìn thấy Cố Giang Đình, giơ tay lên, lớn tiếng hô: “Cố tiến sĩ, chúng ta vừa mới bắt đầu ăn, ngài mau xuống đây đi.” Nam nhân đứng ở nơi cao nhìn rõ ràng đồ ăn trên bàn
Người có tâm lý tuổi tác nhỏ nhất là Lư Gia Uy ngậm chân dê đứng lên, “Cố tiến sĩ, ngài xem chân dê, sườn dê, móng heo, thịt gân, cà tím
Nơi này còn có một đại bồn xâu xiên lạnh ăn, bao gồm lòng bò, cá viên, tôm tươi, chân gà, khoai tây thái lát, mộc nhĩ...” Giống như đang đọc thực đơn, hắn giới thiệu tất cả món ăn một lượt, hắn đối với việc đãi ngộ bằng thức ăn của mình đó là tương đương có tự tin và tự hào
Quả thực chính là đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi, mọi việc đều thuận lợi
“Đúng rồi
Ăn ngấy còn có nước hoa quả cùng nước ô mai.” Hắn không tin ai sẽ từ chối thức uống chua chua ngọt ngọt, lạnh lạnh sau khi ăn từng miếng thịt lớn
Cố Giang Đình có chút không tán đồng nhìn bọn họ, đặc biệt là hai hộ vệ đã theo hắn lâu như vậy
“Nhiệt độ cao hình thành phản ứng nhiệt sẽ làm axit amin và đường glucose trong thịt sinh ra phản ứng, tạo thành một loại chất gây ung thư khác
Khói từ lửa trần hun nướng thịt cũng sẽ sinh ra chất gây ung thư.” “Những viên đó chứa đại lượng chất phụ gia thực phẩm, sẽ gây tăng gánh nặng cho gan và thận, rất dễ mắc phải các bệnh về gan và thận.” Cố tiến sĩ cẩn thận và kiên nhẫn phổ cập khoa học về các loại chất phụ gia thực phẩm cho mọi người một lần
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn lại tiếp tục nói: “Con người cần duy trì thói quen ẩm thực lành mạnh, không nên vì thỏa mãn dục vọng ăn uống mà làm tổn hại cơ thể mình.” Nếu không phải bọn họ đến cứu hắn, còn cung cấp cho hắn dụng cụ kiểm tra tiên tiến như vậy, hắn đã không xen vào việc người khác như thế
Khúc Du lặng lẽ di chuyển chậu hải sản đi nơi khác, cái này nếu bị hắn thấy, có khi nào lại cho mọi người tới một đợt xét nghiệm máu không
Cá viên và lạp xưởng trong tay cũng mất đi vị ngon
Đây chính là sản phẩm do cư dân căn cứ tận dụng thời gian nghỉ ngơi làm thủ công đó nha
Kiêu ngạo, không lễ phép, bây giờ lại thêm một cái –– đội phá hoại không khí
Quả thực chính là sự tồn tại kém vui vẻ nhất trong một buổi tụ tập
Nghiêm Lỗi nhỏ giọng nói một câu, “Tiến sĩ trước đây ăn đều là đồ ăn đặc cung, sau khi mạt thế bùng nổ, hắn vẫn luôn uống dung dịch dinh dưỡng...” Ồ, hóa ra là một đại thiếu gia không vướng khói lửa nhân gian
Tướng Quân dừng lại động tác gặm xương, ngẩng đầu nhìn người loại không được thông minh lắm này
Khúc Du ngăn Lư Gia Uy đang muốn cãi nhau với Cố Giang Đình
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bọn họ ăn đều là sản phẩm của căn cứ An Nhiên, thuần màu xanh lục không ô nhiễm, nhưng xem bộ dạng hắn thì chính là không muốn nói cho hắn biết
Sẽ có một ngày Cố Giang Đình hối hận
Nàng rửa mắt mong chờ
Khúc Du và mọi người hoàn toàn không bị hắn ảnh hưởng, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống
Nhưng hào quang tiến sĩ của hắn đã hoàn toàn vỡ vụn trong mắt vài người ở đây
Phùng Mùng Một và Nghiêm Lỗi với xâu xiên đỏ dầu trong tay, ăn cũng không được, không ăn cũng không xong
Cũng may Cố Giang Đình phổ cập khoa học xong cảm thấy không thú vị liền đóng cửa sổ, biến mất khỏi tầm mắt của vài người
“Múa bút đề nét bút ta sơn hà kiếm phong ngàn nhẫn họa này nguy nga Nước sông cuồn cuộn viết nhanh long xà Ta đan thanh không du họa ta Trung Quốc” Trong tiếng ca cao vút, cứ coi như Cố Giang Đình chưa từng xuất hiện
Trời đất bao la, mỹ thực lớn nhất
Màn đêm nặng nề, Cố Giang Đình tháo kính mắt, mùi thịt nướng trong không khí vẫn chưa tan đi
Hắn cúi đầu ngửi trên người mình, quyết định đi tắm rửa sạch mùi hương làm hắn không thoải mái này
Một chuỗi tiếng cười yêu kiều, động lòng người xuyên thấu qua ván tường, đặc biệt rõ ràng trong đêm tĩnh lặng
Cố Giang Đình dừng bước chân, sau khi kích phát dị năng tinh thần, thính lực nhạy bén của hắn gần như trở thành nỗi bối rối
Sau khi dị năng không ngừng thăng cấp, hắn đã có thể khống chế phạm vi rất tốt
Có lẽ là gần đây hắn quá mệt mỏi, nghe lầm rồi
Nam nhân cởi áo blouse trắng, cởi bỏ nút áo sơ mi, lộ ra xương quai xanh tinh xảo cùng mảng lớn da thịt tiếp theo dưới quần áo
Tiếng cười chuông bạc kia lại xuất hiện
Ngay sau đó, tiếng cười biến thành tiếng thở nhẹ đứt quãng
Thay đổi thành tiếng rên rỉ, mềm mại, kiều kiều, mỗi lúc một cao hơn
Cố Giang Đình không biết những từ hình dung này từ đâu ra, nhưng hắn biết, những âm thanh này đến từ vách bên cạnh
Khúc Du và Tiêu Hà
Mềm mại biến hóa thành các hình dạng khác nhau trong lòng bàn tay Tiêu Hà, hắn một tay nâng gáy Khúc Du, tăng thêm nụ hôn này
Khúc Du thở nhẹ thì thầm nói: “Ngươi...” Tiêu Hà giọng mũi lên tiếng, làm nũng khẽ cắn vành tai nàng, “Ai bảo ngươi cho ta ăn nhiều hàu sống như vậy...” Nói rồi lại ôm nàng sát hơn, thân thể hai người áp sát vào nhau, làm nàng cảm nhận được độ ấm của hắn
..
“Tiểu ca ca..
Tiểu ca ca...” Khúc Du hai mắt ướt át liên tục xin tha
Tiêu Hà cười khẽ, bế nàng lên xoay người
Giam cầm nàng giữa vách tường
Ôm lấy eo nàng, làm nàng cúi đầu..
Hắn yêu chết cái bộ dạng gợi cảm lại mê người này của nàng..
..
Hôm nay hai người cảm thấy đặc biệt mãnh liệt
Một người nhẹ nhàng tương giao, một người nhón chân mong chờ
..
Cách vách, Cố Giang Đình, cúi đầu nhìn chính mình đang không biết cố gắng
Hắn sống 32 năm, trừ phản ứng bình thường mỗi sáng sớm sau tuổi dậy thì
Còn chưa có người hoặc sự tình nào, có thể làm hắn có phản ứng mãnh liệt như vậy..
Hắn chưa từng có nhu cầu, cũng có thể nói là hắn trong tiềm thức cảm thấy hắn không cần
Có thời gian đó thà rằng đọc sách, làm thực nghiệm
Thế thì hiện tại, tình huống này là có ý gì
Nam nhân nhăn mày đẹp, có chút bực mình cởi sạch đồ, đứng dưới vòi hoa sen
Tiếng nước ào ào không che giấu được tiếng rên rỉ yêu kiều và thở nhẹ
Từng tiếng xin khoan dung và lời âu yếm giống như ở bên tai hắn..
Dưới bọt nước, cánh tay thon dài của nam nhân chống trên tường
Cả người hắn đều run rẩy
Hắn như một tên trộm đang trộm kẹo ăn dưới ban ngày ban mặt
Dòng nước thanh triệt cọ rửa đi hết thảy bằng chứng phạm tội của hắn
Nhưng lại gieo mầm hạt giống tà ác trong lòng hắn.