Mạt Thế Từ Thoát Sinh Bắt Đầu

Chương 10: Chương 10




“Lão bản đừng tin.” Người phụ nữ trung niên gấp giọng kêu to, “Một mình nàng làm sao có thể đánh thắng được những quái vật kia
Nàng chính là lừa chúng ta mở cửa mà thôi.”
“Ngô Kinh Lý, bên ngoài xác thực không có tiếng động.” Một tên thanh niên đang đè tay Tống Hữu Ái, nghiêng đầu cẩn thận lắng nghe bên ngoài, nhịn không được nhỏ giọng giải thích
“Thùng thùng!” Tạ Ngưng lại gõ cửa, trong lòng chất chứa vẻ không kiên nhẫn
“Nếu không mở cửa ta liền muốn chém nát, đến lúc đó đừng trách ta động tĩnh làm quá lớn, dẫn tới những con Zombie khác.” Nói xong, Tạ Ngưng một nhát đao rơi xuống, mũi đao xuyên cửa mà vào
Người bên trong giật mình, sắc mặt có chút trắng bệch
“Tống Hội Kế, con gái của ngươi sao có thể phá cửa chứ
Đây chẳng phải là không màng đến sự an toàn của mọi người sao?”
“Lão bản, nếu không chúng ta mở cửa để nàng đi vào đi
Nếu cánh cửa này bị chém hỏng thì không có cách nào tiếp tục chống cự những quái vật kia được!”
Người đàn ông mặc âu phục trầm mặt, hai đầu mày rậm nhíu chặt, quay đầu nhìn Tống Hữu Ái đang bị Ngô Kinh Lý ép sát vào tường
“Ngươi thật đúng là nuôi một đứa con gái tốt!” Người phụ nữ trung niên lộ ra vẻ trào phúng
“Ngô Hồng, ngươi cũng hoàn toàn như trước nay vẫn ích kỷ.” Tống Hữu Ái không cam lòng yếu thế mắng lại, “Ngoài cửa nếu là con của ngươi, ngươi sớm đã cướp mở cửa rồi.”
Người phụ nữ trung niên mặt đen thui đưa tay đập Tống Hữu Ái cho hả giận, “Nói ai ích kỷ hả
Nói ai......”
“A!” Phía sau đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm
Tống Hữu Ái và mọi người giương mắt nhìn lại, lập tức hồn phi phách tán
Chỉ thấy người công nhân bốc xếp vẫn luôn ngồi im lặng ở góc tường, lúc này không biết vì sao lại đột nhiên bạo khởi, cắn một cái lên vai Tiểu Lý
Tiếng nhai nuốt khiến mọi người rùng mình
“Mau, mau đưa hắn trói lại.” Người đàn ông mặc âu phục run giọng kêu to, vác cái bụng bia đang vui vẻ chạy về phía cửa ra vào
Công nhân bốc xếp Zombie bị tiếng kêu to của người đàn ông mặc âu phục hấp dẫn, buông Tiểu Lý bị cắn xé vài miếng xuống, đột nhiên hướng thẳng về phía hắn ta mà xông tới
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, người đàn ông một tay kéo Ngô Hồng đang đứng bên cạnh cửa, đẩy thẳng về phía con Zombie
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“A.” Ngô Kinh Lý sợ hãi kêu lên thảm thiết, đón đầu cùng Công nhân bốc xếp Zombie tạo thành một cái ôm nhiệt tình
Thừa lúc con Zombie còn chưa kịp phản ứng, Ngô Hồng dùng sức giãy giụa, dồn hết sức lực để thoát thân, quay đầu nhìn thấy Tống Hữu Ái đang định mở cửa, trong mắt chợt lóe lên tia sáng hung lệ
Cửa phòng làm việc đột nhiên bị vài nhát đao liên tiếp đục thủng, hai ba lần đã biến thành một đống gỗ vụn
Tạ Ngưng phá cửa mà vào, điều đầu tiên nàng nhìn thấy, chính là lão nữ nhân Ngô Hồng này đang nắm lấy mẹ của mình đẩy về phía con Zombie kia
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Mẹ!” Tạ Ngưng nổi giận gầm lên một tiếng, như một đầu báo nhỏ xông bổ nhào qua
Vài nắm đấm rơi ầm ầm lên lưng Ngô Hồng, đau đến người phụ nữ trung niên giật toạc cuống họng kêu ngao ngao
Tạ Ngưng giận không kềm được, túm lấy sau gáy người phụ nữ trung niên, nhắm thẳng đầu nàng vào tường, cứ như vậy vỗ liên tục
“Bành!” Ngô Hồng hét lên rồi ngã gục, tiếng thét chói tai cũng im bặt
Công nhân bốc xếp Zombie gào lên một tiếng nhào tới, đần độn nhắm thẳng vào Tạ Ngưng nhấc ngang mũi đao
“Phốc” một tiếng, lưỡi đao xuyên qua trán con Zombie, trực thấu ra ót
Người đàn ông mặc âu phục quả thực bị thủ đoạn máu tanh này của tiểu cô nương dọa sợ, mặt trắng bệch ưỡn bụng tranh thủ thời gian chạy ra ngoài cửa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không ngờ vừa ra khỏi cửa lại gặp ngay một con Zombie hai mắt trừng trừng, nó cắn một cái lên cổ hắn ta, giãy giụa hai lần rồi thanh âm liền dần dần biến mất
“Mẹ, đi thôi!” Động tĩnh lớn như vậy, khẳng định sẽ hấp dẫn tất cả Zombie gần đây
Tạ Ngưng sắc mặt ngưng trọng, cũng không kịp ôn chuyện cùng mẫu thân, nắm lấy tay mẹ nàng liền xông ra ngoài cửa
“Đừng, đừng đi ra ngoài, bên ngoài rất nhiều quái vật, tất cả đều là quái vật!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.