"A, a
Người đang ngồi cạnh cửa lập tức thê thảm vô cùng, bị Trần Sung đạp một cước văng ra ngoài, ngã vào đám đông
"Ây nha
"La Kim Dũng, cái đồ ngốc nghếch này, ngươi đâm vào người lão tử rồi
"Chị
Tạ Ngưng nghe thấy một giọng nói vô cùng quen thuộc, cả người nhất thời mừng rỡ
Tống Hữu Ái lại bị cảnh tượng trước mắt làm cho khiếp sợ
Trong một không gian nhỏ chưa đầy năm mét vuông, lại chất chồng năm mươi, sáu mươi người..
Có người treo lủng lẳng ở đèn cửa hàng bên cạnh, có người thì ngồi xổm trên máy đun nước
Miệng thông gió phía trên đã bị ai đó dùng công cụ nào đó mở một cách dã man
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngay tại miệng cửa mà Tạ Ngưng và mọi người đang đứng, có một học sinh gác lên vai một học sinh khác
Học sinh phía dưới được mấy người khác vòng tay nâng lên ngồi, giống như xếp chồng người để lên tới miệng thông gió..
Trong khoảnh khắc này, tất cả mọi người đều lặng ngắt như tờ
Từng đôi mắt tràn đầy ngạc nhiên, thẳng tắp và lạnh lùng đều nhìn chằm chằm Tạ Ngưng và đồng đội của nàng
"Chị
Cô cô
Tống Hữu Ái lấy lại tinh thần, chỉ thấy cháu trai Tống Thế Tuấn chen lẫn trong đám người, dùng sức vẫy tay về phía họ
Tống Hữu Ái vội vàng gật đầu với cháu trai, "Mọi người mau ra đây đi, nhanh lên
Từng tốp người lục tục ngo ngoe từ căn phòng giải khát nhỏ bé chạy ra, lập tức thở phì phò, liều mạng hít thở không khí
Suốt một ngày một đêm, bọn hắn suýt nữa bị nghẹt thở mà chết đi
Tạ Ngưng thu lại chiếc vòng kim loại đang bọc quanh cổ Trần Già Già, bước nhanh về phía tiểu biểu đệ của mình
Chiếc áo sơ mi trắng hợp thân trước kia của tiểu biểu đệ, giờ đã bị đám người chen lấn nhăn nhúm, mái tóc ngắn cũng lòa xòa, rối loạn
Hắn vẫn còn sống
Mụ mụ còn sống, Tống Khả Hân cũng còn sống, Tống Thế Tuấn cũng còn sống, mọi người tất cả đều còn sống
Tạ Ngưng với đôi mắt đỏ hoe tiến lên, dùng sức kéo tiểu biểu đệ cao hơn mình nửa cái đầu, "Không có việc gì là tốt rồi
Nàng nắm chặt cánh tay trái của Tống Thế Tuấn, "Có bị thương hay không
Tống Thế Tuấn còn kích động hơn Tạ Ngưng và Tống Hữu Ái, vội lắc đầu, "Không bị thương, ta vẫn ổn
Lúc này, một vị nam tử trung niên bước tới, "Các ngươi là chuyên tìm đến Thế Tuấn sao
Vạn phần cảm tạ các ngươi đã tiện tay cứu giúp mọi người
"Đúng đúng, từ đáy lòng cảm tạ
"Tống ca, tỷ ngươi đối với ngươi cũng quá tốt đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Xa xôi ngàn dặm tìm đến, điều này cần bao nhiêu dũng khí và thực lực
"Chị, vị này là Chu lão sư của chúng ta
Tống Thế Tuấn giới thiệu, "Lúc Zombie vừa bộc phát, chính là Chu lão sư và Dương lão sư đã che chở chúng ta chạy thoát
"Vậy thì thật sự rất cảm tạ, cảm tạ cảm tạ
Tống Hữu Ái vội vàng nói lời cảm ơn
"Các ngươi làm sao lại ở chỗ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, một tên đồng học chải kiểu tóc ngôi giữa đột nhiên chỉ vào cha con Trần Sung gầm thét
"La Kim Dũng, ngươi nói nhỏ tiếng một chút, đồ đầu heo, muốn dẫn Zombie đến đây sao
Tên đồng học đen gầy nhỏ con bên cạnh trừng mắt nhìn tên tóc chẻ ngôi giữa
La Kim Dũng mắng một tiếng, giọng thấp đi vài phần, "Các ngươi học sinh Tô Thị Nhị còn dám tới
Trần Sung ôm đứa con gái đang khóc sướt mướt của mình, mặt đầy tức giận, "Ta đã nói rồi, toàn bộ sự việc đều là ý của Thẩm chủ nhiệm, không liên quan gì đến cha con chúng ta
Trên cổ Trần Già Già còn lưu lại một vết hằn nhàn nhạt của vòng kim loại, Trần Sung thấy mà đau lòng muốn chết
"Chuyện gì đã xảy ra
Tạ Ngưng nhìn về phía đệ đệ
"Sáng hôm qua, lúc chúng ta đang thi đua khảo thí, đột nhiên có người hôn mê và phát sốt
"Lúc đầu các lão sư đều đang gọi điện thoại cấp cứu, nhưng về sau những người tỉnh lại bắt đầu bắt người liền cắn
"Cục diện trở nên không thể kiểm soát
Trong lúc bối rối, chúng ta đi theo Chu lão sư và Dương lão sư chạy xuống lầu
Tống Thế Tuấn chỉ vào Trần Sung, "Bọn hắn, học sinh Tô Thị Nhị, đã khóa lại các phòng học xếp theo hình bậc thang."