Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 1556: Ba chiếc khinh khí cầu màu đỏ (2)




Dưới ánh mắt của vô số những người xung quanh, Lục Tân suy nghĩ một lát rồi nâng cánh tay trái của mình lên, mạnh mẽ đánh xuống dưới
Răng rắc…

Cánh tay của anh đưa sâu vào bên trong cái miệng trên đỉnh đầu của con nhuyễn trùng vực sâu, sau đó anh đi thật sâu vào bên trong
Tay anh xuyên qua cái miệng này, đưa vào trong thân thể của con nhuyễn trùng, sau đó mò được một vật, dứt khoát kéo thứ đó ra ngoài
Chỉ thấy vật kia vậy mà lại là một cái đầu lâu, từ vị trí cổ trở xuống là những con nhuyễn trùng nối dài với nhau như những dây leo, từng con từng con nối tiếp nhau
Trong chớp mắt bị Lục Tân nắm giữ ở trong tay, gã ta vẫn còn đang vô cùng hốt hoảng, ngũ quan vặn vẹo
Dường như đang vô cùng thống khổ
Thế nhưng Lục Tân chỉ lạnh nhạt nhìn gã ta, những hạt đen trong lòng bàn tay anh rung lên, cái đầu nâu trên tay anh trong chớp mắt hoàn toàn bị chôn vùi
Một bộ phận thân thể của nhuyễn trùng bỗng nhiên ngừng việc run run lại
Sau đó biến thành vô số những mảnh vụn, từng mảnh vụn lại không ngừng phân nhỏ ra, sau đó biến thành những con nhuyễn trùng nhỏ hơn
Bọn chúng nhanh chóng chui xuống mặt đất, sau đó biến mất không thấy nữa
Cuối cùng tất nhiên nó cũng không bị giết chết một cách dễ dàng như thế, nhưng Lục Tân đã giết chết “Người” mà nghiên cứu viên Nhất Đại để lại sâu trong thân thể của nhuyễn trùng này rồi
Vì vậy, một lá bài được mở rộng trong tay Lục Tân lúc này trở nên ảm đạm thiếu sức sống
“Mày…”

Tay chân của giáo chủ áo đen co quắp lại, ông ta vô cùng thất vọng, thậm chí còn có chút thống khổ nhìn từng lá bài một trong tay bị phế bỏ
Thế nhưng ông ta lại không thể làm được bất cứ điều gì cả
Mà bóng dáng của thiếu nữ hư vô vốn ở trên thân thể của ông ta trong nháy mắt này bỗng trở nên vô cùng cao lớn, thân thể bay lên thật cao, mái tóc tung bay trong gió, sau đỏ rủ xuống, cũng bao phủ lấy thân thể của nghiên cứu viên già mặc áo khoác dài màu trắng đang đứng gần đó vào bên trong
Bởi vì nhuyễn trùng vực sâu đã bị phân tán, nghiên cứu viên già bên kia không thể không có người bảo vệ được
“Cảm giác được trở về làm bản thân thực sự rất tốt đẹp…”

Lục Tân cũng không vội vã ra tay ngăn cản động tác bảo vệ nghiên cứu viên già của thiếu nữ hư vô bên kia
Anh chỉ đứng ở phía xa xa nhìn về phía hai người bọn họ
Nhìn bọn họ từ hai vị nghiên cứu viên Nhất Đại, nắm giữ trong tay vô số những quái vật, thậm chí là hai thứ vô cùng khủng bố, không gì là không thể làm được, biến thành dáng vẻ như hiện tại, chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn bản thân anh hủy diệt từng lá từng lá bài tẩy của bọn họ mà thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó anh rơi vào sự trầm tư, dường như anh cảm thấy như thế này thôi thì chưa đủ
Vì vậy sau khi tỉ mỉ cảm nhận một chốc lát sau, anh lại lần nữa chầm chậm đưa tay lên, hai bàn tay anh đồng thời đề ở trên bề mặt ngoài của nhuyễn trùng
Ở giữa hai tay của anh bất ngờ xuất hiện một loại sức mạnh tinh thần kỳ lạ
Đó là một loại sức mạnh tinh thần trước giờ chưa từng xuất hiện, ôn hòa nhưng lại bình tĩnh, tựa như dòng suối ấm áp vậy…

Lực lượng của loại sức mạnh tinh thần này hòa tan thân thể còn lại của con nhuyễn trùng
Sau đó, bên trong đám màu thịt kia chợt có một hạt mầm mịn, chậm rãi mọc ra
Những hạt mầm ấy không ngừng kéo dài, biến thành một loại tơ có màu đỏ tươi như máu, từng chút từng chút kéo ra ngoài
Cho đến khi cảm thấy thời gian vừa đủ, Lục Tân mới thầm thở một hơi rồi lui về phía sau một bước
Chỉ thấy đám sợi tơ kia đang không ngừng hấp thụ đặc chất tinh thần từ phần thân thể còn lại của con nhuyễn trùng đã bị Lục Tân xóa sổ
Sau đó nó tự mình lớn mạnh, dần dần, nó càng ngày càng dài, càng ngày càng dày đặc
Đến cuối cùng, nó lại biến về trạng thái con người nhỏ bé, có dáng vẻ của tứ chi và đầu người, càng ngày càng rõ ràng
Cuối cùng, thậm chí nó còn mở mắt ra
Nó mơ hồ nhìn thế giới xung quanh, trên khuôn mặt dường như còn mang cả sự kinh hoàng trước đó
Ở nơi xa, lúc tiến sĩ An nhìn thấy cảnh tượng này thì bất thình lình lộ ra biểu cảm vừa mừng vừa sợ:

“Ti Ti?”

Rõ ràng đây chính là Ti Ti trước đó đã bị nhuyễn trùng vực sâu cắn nuốt sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Làm sao lại có thể sống lại chứ
Nhà ảo thuật đứng cách đó xa xa cũng sắp tuyệt vọng đến nơi: “Năng lực này, so với tiết mục nhựa cao su thần kỳ của chúng ta còn thần kỳ hơn đấy…”

Mà sau khi làm xong điều này, Lục Tân nhẹ nhàng thở phào một hơi nhẹ nhõm
Anh cũng không đắm chìm trong ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh mà tiếp tục yên lặng suy nghĩ
Trải qua một khoảng thời gian ngắn làm quen như thế này, anh cuối cùng cũng cảm nhận được bản thân có thể thử một chút
Vì vậy anh yên lặng đi tới một vị trí, nơi này là nơi lúc nãy những mảnh vụn của lá bài bị xé rách rơi xuống
Anh nhặt từng mảnh từng mảnh vụn của những lá bài ấy lên, đặt vào trong lòng bàn tay của mình
“Các người hy vọng tôi có thể giao ra ý thức duy nhất còn lại của bản thân cho các người, ít nhất là khiến cho tôi biến thành thể ô nhiễm, dùng sự hỗn loạn che đi ý thức của tôi.”

Trong tay anh nâng những mảnh vụn của từng lá bài, anh nhẹ nhàng mở miệng nói
Đây là những mảnh vụn chứa phong ấn từ cung điện tinh thần của mẹ anh, hiện tại lá bài đã bị tan vỡ, cũng có nghĩa là cung điện tinh thần của mẹ anh đã tan nát, lúc nâng những mảnh vụn của các lá bài này lên, động tác của anh vô cùng nhẹ nhàng, giống như là đang ôm mẹ của mình vậy, âm thanh nhỏ nhẹ như đang tự lẩm bẩm
“Thư này có thể phòng ngừa ý thức duy nhất còn lại rơi vào trong tay kẻ khác.”

“Mà người đó…”

Lục Tân chỉ xuống dưới đất, anh thấp giọng nói: “Người đó hi vọng có thể mượn ý thức duy nhất của tôi để phục hồi, một lần nữa ở lại hiện thực.”

Sắc mặt của gã giáo chủ áo đen thoáng chốc trở nên vặn vẹo vô cùng
Ông ta không thích cái cảm giác khi mà vật chứa này khám phá ra suy nghĩ của bản thân ông ta
“Thế nhưng…”

Lục Tân chỉ vào đầu của mình, nhỏ giọng lên tiếng: “Ý thức của tôi, chỉ chấp nhận tôi.”

Vào thời điểm nói ra những lời này, hai cánh tay anh nhẹ nhàng khép lại, nắm trọn mảnh vụn từ những lá bài của mẹ ở trong lòng bàn tay của mình
Sau đó anh nhẹ nhàng đặt lên gần trán của mình
Vào giờ khắc này, trong đôi mắt anh dường như những hạt màu đen đang chuyển động
Nhưng chỉ trong nháy mắt ấy, những hạt màu đen cũng đã bị áp chế xuống, ánh mắt của anh ngược lại trở nên vô cùng rõ ràng
Trắng đen đan xen, chỉ có sức mạnh tinh thần tinh khiết
Ngay cả ánh sáng phát ra từ trăng máu trên đỉnh đầu anh tựa như cũng trở nên vô cùng sáng ngời, sắc đỏ nhàn nhạt cũng đã mở ra một chút
Sau đó Lục Tân trầm mặc, trái tim anh khẽ run lên, chậm rãi mở đôi bàn tay mình ra
Ở trong lòng bàn tay của anh, có một tấm bài hoa hoàn chính, bên trên có hoa văn quái dị, phong ấn hình một con mắt
Không phải là ảo tưởng, cũng không phải là biện pháp che mắt của nhà ảo thuật
Rõ rõ ràng ràng là một tấm bài hoa vốn đã bị tan nát ở trong lòng bàn tay của anh một lần nữa đã trở lại nguyên vẹn
“Làm sao có thể…”

Tiến sĩ An ở phía xa xa bất thình lình trợn to hai mắt, ngơ ngác nhìn vào trong lòng bàn tay của Lục Tân
Mà vẻ mặt của viện trường Tiết, người đã sắp trốn thoát khỏi chiến trường này, đi đến vị trí an toàn bên kia bỗng nhiên cũng trở nên ngạc nhiên mừng rỡ một cách dị thường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cùng với đó chính là gã giáo chủ áo đen, thân thể của ông ta bỗng chợt trở nên run rẩy một cách kịch liệt
Ánh mắt của ông ta dường như muốn trừng đến như sắp nứt ra, tiếng nghiến răng vào nhau cũng vang đội, ông ta nhìn chằm chằm vào lá bài hoa nguyên vẹn trong đôi tay Lục Tân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.