Mặt Trăng Đỏ (Theo Hồng Nguyệt Bắt Đầu)

Chương 52: Thông báo tin tức (1)




Đến khi điện thoại vệ tinh vang lên đã là chuyện của ba ngày sau, lúc đó Lục Tân đang bận tối mặt trong văn phòng
Tiếng chuông đột nhiên reo lên làm cho mọi người trong văn phòng quay đầu nhìn về phía Lục Tân, không khí im lặng đầy áp lực
Lục Tân bình tĩnh lấy điện thoại trong ba lô màu nâu luôn mang theo bên người rồi đi ra khỏi văn phòng
Đây không phải lần đầu tiên anh gặp phải trường hợp như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ba ngày trước, sau khi xử lý xong sự kiện ô nhiễm đặc biệt kia, bầu không khí cũng giống lúc này
Ngày đó, Lục Tân thấy Trần Tinh không tìm anh nữa thì cho rằng chuyện này đã kết thúc, vì thế qua hôm sau đã về lại công ty chăm chỉ làm việc
Sau đó, thứ đón chào anh chính là những ánh mắt khác thường, và văn phòng đột nhiên trở nên im lặng
Lữ Thành ngẩng khuôn mặt bầm dập ra khỏi tấm vách ngăn, ánh mắt cậu ta nhìn Lục Tân cứ như nhìn thấy ma
“Có chuyện gì vậy?”

Lục Tân đeo ba lô mới mua, tò mò nhìn những người khác: “Có gì không ổn sao?”

Một tiếng “lạch cạch” vang lên, tất cả mọi người lập tức tản ra, giả vờ vùi đầu vào công việc, không có gì khác thường cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Tân thấy thế thì không để ý đến họ nữa, chỉ quay về bàn làm việc giải quyết những công việc hằng ngày
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh vẫn còn đang suy nghĩ, hôm nay anh đã nhận một hạng mục mới, nhiệm vụ là mua một lô sợi lọc thủy tinh thô từ thành phố vệ tinh số 2, sau đó thông qua công ty vận chuyển Bốn Phương để chuyển đến Khoa Học Kỹ Thuật Bác Cổ ở thành chính
Đây là một đơn hàng lớn, nếu làm tốt thì sẽ được chia hoa hồng rất cao
Khoảng chừng nửa tiếng sau giám đốc đến trước bàn làm việc của Lục Tân, thử thăm dò: “Tiểu Lục, đi hút điếu thuốc không?”

Lục Tân ngẩng đầu nhìn thoáng qua cái đầu đầy mồ hôi của giám đốc, trả lời: “Được!”

Tuy rằng công việc của anh vẫn còn dồn đống, nhưng dù gì người ta cũng là giám đốc…

Bọn họ đi đến cửa thoát hiểm, giám đốc vội đưa một điếu thuốc cho Lục Tân, còn tự tay châm lửa cho anh
“Tiểu Lục à, nghe nói ngày hôm qua ở công ty vận chuyển Bốn Phương mọi người đã…”

Giám đốc miễn cưỡng giữ bình tĩnh, thử dò hỏi anh: “Xảy ra một vài mâu thuẫn?”

“Đúng!”

Lục Tân nói với giọng điệu áy náy: “Thành thật xin lỗi giám đốc, những người đó hung dữ quá, họ đánh Lưu Tiểu Tình và Lữ Thành…”

Rồi anh lại thành khẩn nói: “Có điều chúng ta cũng không thiệt, tôi đã đánh lại bọn họ rồi!”

“Ôi chao… Đừng nói bậy, họ đâu phải là người chúng ta có thể đánh…”

Giám đốc suýt thì sợ hết hồn, cả người ông ta run lên, vội vàng phủ nhận
Sau đó mới phát hiện bản thân hơi vô lễ, cẩn thận hỏi tiếp: “Vậy thì, cậu nổ súng… Không sao chứ?”

Lục Tân cảm thấy kỳ lạ, trả lời: “Không có sao cả!”

Khuôn mặt giám đốc nhăn nhúm lại: “Cảnh sát không tìm cậu sao?”

Lục Tân ngẫm nghĩ, rồi trả lời: “Đúng là hôm qua tôi có đến đồn cảnh sát một chuyến…”

Giám đốc trở nên hồi hộp: “Vậy cậu…”

“Tôi uống một ly cà phê rồi về thôi!”

Lục Tân hút thuốc, nhìn giám đốc nói: “Cà phê chỗ họ uống ngon hơn chỗ mình nhiều!”

“Đúng vậy, đúng vậy…”

Giám đốc liên tục gật đầu, gần như sắp bật khóc
Ông ta thật sự không thể hiểu được thành phố vệ tinh cấm súng nghiêm ngặt như vậy
Tại sao khi có người nổ súng bắn người mà chỉ ngồi ở đồn cảnh sát uống một ly cà phê rồi về
Nhưng ông ta càng không thể hiểu nổi đó là sao một người như vậy lại thành cấp dưới của ông ta được
Càng làm ông ta thấy khó hiểu là người này còn ngoan ngoãn làm cấp dưới của ông ta tận hai, ba năm, lại rất trung thực nữa chứ
“Giám đốc đừng lo lắng!”

Lục Tân nhìn ra suy nghĩ của giám đốc, vì thế nhìn ông ta rồi nói với giọng điệu chân thành: “Tôi có chỗ dựa!”

“Đương nhiên tôi nhìn ra cậu có chỗ dựa…”

Giám đốc nở nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: “Có điều không ngờ chỗ dựa của cậu… Lớn như vậy mà thôi!”

Lục Tân nhìn vẻ mặt của giám đốc, trong lòng cảm thấy rất vui vẻ, anh đoán từ nay về sau công việc của anh sẽ thuận lợi hơn một chút
Nhưng cũng bắt đầu từ hôm nay, Lục Tân lại trở về với nơi buồn tẻ này, nhưng vì có người phát tiền lương cho nên anh vẫn ngập tràn động lực làm việc
Ngày đó, tuy rằng công chúa Tiểu Tình và Lữ Thành đã ăn một trận đòn, nhưng cuối cùng vẫn lấy hợp đồng về được, hơn nữa xem qua thì phần trăm được chia cũng rất ổn thỏa
Cho nên công việc còn lại của Lục Tân chỉ là phải đảm bảo đơn đặt hàng này có thể hoàn thành một cách hoàn hảo mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.