"Hả, ơ..
Bích Hổ bị giọng nói của Trần Tinh làm cho giật mình, vội vàng quay đầu lại nhìn, hai mắt chợt sáng lên
Là một người có năng lực hệ nhện, bất kể là thị lực hay là thính lực đều vượt trội hơn người thường, vậy mà lại không phát hiện ra Trần Tinh đang đến gần, thứ nhất là vì bị Lục Tân làm cho hoảng sợ, thứ hai là vì cửa vốn không đóng, sàn nhà trải thảm dày cộm, lúc này Trần Tinh đã thay một bộ đồ vũ trang bó sát màu đen và mang một đôi ủng tiện hành động và gần như loại bỏ mọi tiếng ồn
Thình lình nhìn thấy lãnh đạo, trước hết hiển nhiên là hoảng sợ, nhưng sau đó Bích Hổ đã quên đi hoảng sợ
Ánh mắt gã lập tức nhìn thẳng
Đây là lần đầu tiên gã nhìn thấy Trần Tinh mặc trang phục không phải quân phục và đồ vest kiểu nữ, đặc biệt là loại đồ vũ trang bó sát người như thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Chào tổ trưởng
Lục Tân cũng sửng sốt một chút, vội vàng đặt chén trà đứng dậy, chào hỏi Trần Tinh
Trần Tinh gật đầu, ra hiệu Lục Tân ngồi xuống, bản thân cũng kéo một chiếc ghế khác ngồi xuống, sau đó nói với vẻ mặt chẳng chút biểu cảm:
"Nếu không muốn tự tay chọc mù mắt mình, thì hãy nhắm mắt lại
"..
Bích Hổ ở bên sững sờ một lúc, sau đó vội vàng xoay người, nhìn thẳng vào gương đối diện
Trần Tinh quyết định tạm thời không để ý tới gã, nghiêm túc nhìn về phía Lục Tân, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn, nói: "Suy nghĩ kỹ rồi
"Đúng vậy.
Lục Tân thản nhiên nói: "Tôi chỉ là đi thăm người thân, chuyện đã quyết định từ trước, không tính là vi phạm điều lệ chứ
Trần Tinh yên lặng nhìn Lục Tân, như đang nghiêm túc suy nghĩ
Đối với chuyện Lục Tân thăm người thân, Thanh Cảng cũng không biết nhiều, bởi vì cô ta không nhìn thấy tài liệu số "003" mà Lục Tân mang về
Nhưng giáo sư Bạch đã xác định rằng Cô nhi viện Mặt Trăng Máu ở Thanh Cảng có liên quan đến nghiên cứu "Phòng thí nghiệm trốn thoát" hồi đó, vì vậy khi đến thành phố trung tâm, đồng thời xác định mối quan hệ giữa Bàn Đen và "Phòng thí nghiệm trốn thoát", thì trong lòng cô ta vô cùng vui mừng
Cô ta đã lờ mờ hiểu "thăm người thân" của Lục Tân là gì
Nhưng cuối cùng để cũng xác định vẫn là thông qua biểu hiện của Lục Tân khi nhìn thấy tư liệu của Trần Huân trên trực thăng
Tất nhiên, xác định là một chuyện, chuẩn bị sớm lại là chuyện khác
Mặc dù, cô ta chỉ có nửa ngày để chuẩn bị
“Không tính
Trần Tinh cười nói với Lục Tân: "Chúng ta chỉ là nhân viên hành động đặc biệt xử lý lây nhiễm đặc biệt, không khác gì thợ máy phụ trách sửa chữa máy móc cỡ lớn và chuyên gia kiểm soát ô nhiễm nước và đất
Lúc làm việc thì nói là làm việc, lúc nghỉ phép thì nói là nghỉ phép
Bây giờ, nếu anh đang trong thời gian nghỉ ngơi và đã chuẩn sẵn sàng cho chuyến thăm người thân, thì tất nhiên đây là quyền tự do cá nhân của anh..
Lục Tân lập tức cảm động, lãnh đạo thật chu đáo
"Nhưng mà…"
Trần Tinh khựng lại, rồi nói tiếp: "Nếu như người mà anh sắp tìm thực sự là cùng mục tiêu với thành phố trung tâm, thì anh rất có thể sẽ xảy ra một số xung đột không cần thiết có với tổ hành động của họ
Anh định làm thế nào
"Chuyện này…"
Trên mặt Lục Tân đúng là lộ ra vẻ phiền não: "Tôi thật đúng là chưa từng nghĩ tới, đến chừng đó hãy nói đi..
"Người có năng lực của thành phố trung tâm, hẳn cũng khá biết lý lẽ thì phải
"Tôi thấy tiểu đội trưởng tên Hạ Trùng đó khá tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Tinh không tỏ rõ ý kiến, cười nói: "Vừa nhìn là biết anh không giỏi xử lý loại chuyện này, hay tôi đi cùng anh vậy
"Hả chuyện này..
Lục Tân ít nhiều vẫn có phần chưa chuẩn bị tâm lý và có vẻ hơi chật vật
Trần Tinh nhìn thấu suy nghĩ của anh, giọng nói trở nên hòa nhã hơn: "Nếu chúng ta đã là đồng nghiệp, hơn nữa chúng tôi được cử đến đây chính vì để giúp anh giải quyết chuyện thí nghiệm cấm kỵ gặp phải trên đường
Bây giờ, đứng trước nhiệm vụ phòng thí nghiệm đã bị thành phố trung tâm tiếp quản, thì việc bảo vệ nhân chứng như anh chính là nhiệm vụ chủ yếu nhất của chúng tôi, cùng anh đến gặp người thân..
"Có vấn đề gì không
Lục Tân nghiêm túc suy nghĩ một chút
Lãnh đạo quan tâm đến nhân viên và bảo vệ nhân viên, có gì sai không
Lãnh đạo muốn gặp người thân của nhân viên, thậm chí là người nhà của nhân viên, có vấn đề gì không
Không chê vào đâu được
Anh đành phải gật đầu, nói: "Không vấn đề..
"Có vấn đề đó..
Ngay khi lời nói của Lục Tân vừa dứt, Bích Hổ bên cạnh đột nhiên nói một câu với giọng run rẩy
Ban nãy bị tạo hình của Trần Tinh làm mờ mắt, nhưng phản ứng của Bích Hổ cũng rất nhanh, mới chỉ chưa đến ba phút đã phản ứng lại, gã nói không rõ ràng: "Hình như, dường như khi nãy tổ trưởng hỏi đồng chí Lục có phiền đưa hai đồng nghiệp cùng đi thăm người thân không
Trần Tinh quay đầu lại, cười dịu dàng nhìn Bích Hổ nói: "Ừ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bích Hổ đột nhiên luống cuống, lấy lại bình tĩnh, nói: "Vậy tôi có thể hỏi một chút, người đồng nghiệp mà tổ trưởng cô nói đến là ai vậy
Trần Tinh nhìn gã mỉm cười
Ngay cả Lục Tân nghĩ cũng có chút khó tin
Bích Hổ ngốc như vậy sao
"Tôi không đi đâu
Bích Hổ suýt nữa đã leo đến trần nhà, đột nhiên trở nên kích động, lớn tiếng nói: "Tổ trưởng, cô không cần đưa tôi theo..
Lúc đầu khi đưa tôi tới đây cô cũng đâu có nói điều này, đúng không
Đây là thành phố trung tâm, nơi mà hai người muốn đi có một phòng thí nghiệm cấm kỵ đang tạo Thần đó
Huống hồ, chúng ta lén lút chạy đến đó như vậy, chẳng phải đối nghịch với thành phố trung tâm sao
Trần Tinh thu lại ánh mắt, nói với Lục Tân: "Theo lý thì đi thăm người thân là chuyện nhỏ, chúng ta vẫn nên nắm bắt thời gian mới phải..
Bích Hổ bất lực hét lên: "Tôi đang tranh luận quyền của mình, cứ vậy mà lơ là tôi thế sao
Trần Tinh nhíu mày, quay đầu liếc nhìn gã, vẻ mặt không vui
Lục Tân cũng đảo mắt qua.