Buổi tối, Từ Dương thân mật cùng Lâm Mạc ngủ chung một giường, vòng vo tam quốc nghe ngóng quan hệ giữa hắn và Tây Hòa như thế nào, đã phát triển đến bước nào rồi
Lâm Mạc vốn dĩ có chút buồn ngủ, bị hắn hỏi một câu như vậy, cả người trong nháy mắt tỉnh táo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Thì, thì rất tốt
Từ Dương không chịu buông tha: "Có hôn môi chưa
Có ôm chưa
Hoặc là, ừm
Có cái kia chưa
"Cái kia
Lâm Mạc không hiểu gì
"Chính là chính là, ái chà, thôi đi, ngươi cứ nói hai cái trước có hay không đi
Từ Dương cuống lên
Hắn tự an ủi mình, ta vẫn là một tiểu nam hài sạch sẽ đơn thuần, đây đều là vì hạnh phúc của ca ca
Ừm, đúng, là như vậy đó
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
"Không có
Lâm Mạc lập tức nói, mặt đỏ bừng, đầy nhiệt khí
Từ Dương còn muốn nói gì đã bị hắn một tay đè xuống: "Ngủ
Từ Dương: Được thôi
Không bao lâu sau, bên cạnh truyền đến tiếng hít thở đều đều, Lâm Mạc lại không tài nào ngủ được, hắn mở to mắt nhìn lên trần nhà tối đen, trong đầu toàn là Tây Hòa
Có nụ cười trương dương tùy ý, có nụ cười đắc ý khi trêu chọc mình, còn có dáng vẻ nghiêm túc khi giảng giải bài tập..
Càng nghĩ càng khó chìm vào giấc ngủ, toàn thân đều nóng lên
Tây Hòa thì ngủ rất ngon giấc, một đêm không mộng mị, buổi sáng dậy thật sớm
Sau đó nàng phát hiện Từ Dương cứ như phòng trộm, mỗi khi nàng muốn đến gần Lâm Mạc thì sẽ vội vàng nhảy ra, chất vấn nàng muốn làm gì
Tây Hòa: ...Thật tức cười
"A Mạc, mở quà hôm qua mang về ra đi
Cách Từ Dương, Tây Hòa nói với hắn
Lâm Mạc mới vỗ đầu một cái, cúi người về phòng mở túi ra
Có quần áo mới, giày mới mua cho Lâm nãi nãi, còn có bút máy, điện thoại mới cho Từ Dương
"Cái này cho ta
Từ Dương không thể tin nổi cầm điện thoại
Thấy Lâm Mạc gật đầu, hắn vội đặt nó lên bàn, lắc đầu nguầy nguậy: "Ca, ta không muốn, ngươi đem trả lại đi
Cái điện thoại của ta vẫn dùng được
Cái điện thoại này hắn đã thấy ở chỗ bạn học, cũng phải năm sáu ngàn đó
Năm sáu ngàn có thể làm được bao nhiêu chuyện
Một cái điện thoại thôi, không đáng
Lâm Mạc cười xoa đầu hắn: "Đây là tỷ của con mua cho con, cầm đi
Nghe xong những lời này, Từ Dương càng không tán thành: "Ca, sao anh không ngăn cản chị ấy
Năm sáu ngàn phải khuân bao nhiêu gạch mới kiếm được chứ
Em không muốn điện thoại đâu, anh mau trả lại đi
Lại giáo dục Lâm Mạc: "Sau này kiếm được tiền anh tự mình cầm, đừng đưa hết cho chị ấy, cái người đó anh còn không biết sao
Anh cho chị ấy bao nhiêu, chị ấy đều tiêu hết đó
Ba ba ba, một hồi thuyết giáo, Lâm Mạc cũng không kịp mở miệng
"Dương Dương, em hiểu lầm rồi, những tiền này đều là tỷ của em kiếm được
Bây giờ anh..
Không có công việc
Lâm Mạc lên tiếng
"Hả
Từ Dương ngẩn người
Nhìn Tây Hòa đang phơi nắng nói chuyện với nãi nãi liếc mắt một cái, Từ Dương vội vụng trộm kéo Lâm Mạc trốn vào trong phòng, hỏi rốt cuộc chuyện này là như thế nào
Lâm Mạc cảm thấy cũng không có gì đáng giấu, liền kể lại chuyện Tây Hòa kiếm tiền cho hắn nghe
Còn nói cho hắn biết, bọn họ đã thuê lại phòng, đã ở chung một chỗ, hắn bây giờ không đi làm ngày ngày ở nhà học tập, chuẩn bị đi học lại
"Mấy người ở cùng một chỗ
Từ Dương trong nháy mắt nhớ lại lời Tây Hòa đã nói tối hôm qua
Cho nên hắn đây là đang làm bóng đèn, tách nàng và A Mạc ca ra sao
Thực ra hai người bọn họ đã sớm gạo nấu thành cơm rồi sao
A này..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hắn cẩn thận thò đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, khuôn mặt xinh đẹp của cô gái dưới ánh mặt trời trắng phát sáng, hắn rùng mình, chắc không có giận đâu chứ
"Ừm
Lâm Mạc đỏ mặt gật đầu
"Ca, vừa rồi anh nói, anh muốn đi học lại
Từ Dương vội vàng hỏi
- Cảm ơn "Trăng sao" khen thưởng, yêu các bạn nha nha nha..
^-^ (hết chương này)