Vừa qua hết năm chưa được mấy ngày thì Tây Hòa đã phải khai giảng, lúc rời đi bà Lâm khóc rưng rưng, Từ Dương mắt cũng đỏ hoe, ôm lấy anh trai hỏi có thể không đi được không, nó không muốn bọn họ rời đi
“Hay là A Mạc ở lại đây đi?” Thấy một hai người khóc đến thương tâm như vậy, Tây Hòa đề nghị
Suy nghĩ kỹ thì cách này mới là tốt nhất, dù sao Dương Dương dù hiểu chuyện nhưng dù sao vẫn còn quá nhỏ, nếu như có chuyện gì thì bọn họ cũng không thể giúp được
Nhưng nếu Lâm Mạc ở nhà thì mọi vấn đề đều được giải quyết
Càng nghĩ Tây Hòa càng cảm thấy ý này không sai, dù sao hiện tại Lâm Mạc cũng đang muốn học, mà ở nhà cũng thoải mái hơn một chút
“Vậy A Mạc hay là em ở lại đây đi, một mình chị đi.”
Khóc nửa ngày, bà Lâm vội vàng đẩy Lâm Mạc ra: “Không cần không cần, chúng ta ở nhà có thể mà, có phải xe đến rồi không
Lâm Lâm các con đi nhanh đi
Tuyệt đối đừng có đến muộn đấy.”
Ôi chao, bà chỉ là khó chịu khóc chút thôi, sao tự nhiên lại bảo không đi
Như vậy thì sao được, bà tuyệt đối không thể ngăn cản cuộc sống hạnh phúc của cháu ngoan cháu gái
Từ Dương cũng vội vàng lau mắt, đưa đồ cho Lâm Mạc: “Anh à, các anh đi nhanh đi, em hình như thấy anh Hạ Chi.”
Nó lại cười hì hì giải thích: “Chị mua điện thoại có chức năng gọi video đó, đến lúc đó em nhớ anh, chúng ta sẽ gọi video thường xuyên
Còn nữa các anh yên tâm, em ở nhà nhất định nghe lời, ngoan ngoãn đi học, bảo vệ bà thật tốt.”
Suýt nữa thì nó đã giữ anh trai ở nhà, tuy rằng nó rất muốn, nhưng nếu không có anh trai trông chừng, Từ Lâm thả rông bản thân rồi trở về bộ dạng lúc trước thì làm sao bây giờ
Không được, nhất định phải để anh trai trông nom chị ấy
Hơn nữa cách xa như vậy, bọn họ mà không dính lấy nhau thì làm sao bây giờ, nói không chừng Từ Lâm còn dám nuôi cẩu trong trường nữa chứ
Cẩu tử: Là, chị ngươi nuôi ta
Lâm Mạc:
Tây Hòa:
Được thôi, Tây Hòa tiến lên xoa xoa đầu Từ Dương, nhóc con không né tránh:
"Sau này dì Lý sẽ đến nhà nấu cơm, dọn dẹp nhà cửa
Con cứ yên tâm mà học thôi
Có chuyện gì thì gọi điện thoại cho chị và anh trai, nếu như đến không kịp thì nhờ chú Trương ở lầu trên giúp đỡ, biết chưa
Khi ăn Tết bọn họ đã cố ý đưa rất nhiều đồ cho hàng xóm, chỉ là hi vọng khi bọn họ không có ở nhà thì mọi người có thể giúp đỡ chút, mọi người đều đồng ý rồi
"Biết rồi ạ
Từ Dương rầu rĩ nói
Mặc dù miệng thì toàn nói xấu Từ Lâm, nhưng đây là chị của nó mà, sao nó có thể không thân với chị
Chỉ là bọn chúng theo cái kiểu tiểu tướng đơn t·h·u·ố·c chính là như vậy, không quen những kiểu sướt mướt ủy mị
Thật ra nó không nói ra là, mọi người trong trường biết ba người đứng đầu dán trên bảng vinh dự là chị của nó thì đều vô cùng hâm mộ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảm thấy bọn họ không hổ là chị em, học hành đều rất giỏi
Đương nhiên, chuyện này nó tự vui trong lòng là được rồi, chứ không đời nào cho chị nó cơ hội đắc ý
“Không cho em bắt nạt anh A Mạc đấy.” Thấy xe đến, Từ Dương lại nhanh chóng cảnh cáo chị nó
“Biết rồi biết rồi.” Tây Hòa qua loa, ta sao có thể bắt nạt người, hừ
Xe dừng ở dưới lầu khu chung cư, Trương Hạ Chi xuống xe giúp bỏ hành lý, anh ta học đại học cũng ở Đế Đô, lại còn ở ngay sát vách nữa
Vừa vặn mọi người cùng nhau đi học
Thấy đồ đạc đã để ổn thỏa, bà Lâm lại không nhịn được mà rơi nước mắt, bà dặn dò tỉ mỉ bọn họ ở trường phải ngoan ngoãn, ăn nhiều cơm, đừng để bị đói
"Bà ơi, bà cứ yên tâm đi, tí nữa đến nơi cháu sẽ gọi điện báo bình an cho bà
Tây Hòa nắm chặt lấy bàn tay chai sần của bà, tay kia lau đi nước mắt trên mặt bà, ai da, sao lại dễ khóc thế chứ
“Được, được, được.”
Bà Lâm cố gượng cười, bảo bọn họ mau lên xe đi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
“Bà ơi, bà bảo trọng.”
Cửa xe đóng lại, Lâm Mạc mắt đỏ hoe nhìn ra ngoài cửa sổ, Từ Dương đỡ bà Lâm đứng bên đường, bên cạnh là cây đại thụ tráng kiện, bọn họ vẫy tay, thân ảnh càng ngày càng nhỏ
“Nghỉ hè chúng ta đón ông bà tới Đế Đô.”
Tây Hòa nắm chặt tay Lâm Mạc, Lâm Mạc gật đầu mạnh: “Ừ.”
Trương Hạ Chi liếc mắt nhìn về phía sau, mặt thanh niên vùi vào hõm cổ của cô gái, cô gái đưa tay vỗ nhẹ lên lưng hắn, mang ý trấn an
Hắn nghĩ thầm, cái cô Từ Lâm này thật không tầm thường
- Yêu thích thì nhớ ủng hộ nhiều hơn nha ^-^, nhớ cất giữ và đề cử đó (hết chương này)