Ngụy Vân Liên cũng không nghĩ đến, chẳng qua là tại đối thời gian gặp gỡ đối người
Liền làm nàng từ một kẻ ăn nhờ ở đậu tiểu đáng thương, một lần nữa biến thành nhị tiểu thư cao cao tại thượng
Có lẽ là gần đây quả thực kìm nén đến hung ác, Ngụy Vân Liên bắt đầu dương dương đắc ý sai sử hạ nhân làm việc
Biết nhị tiểu thư làm có lợi cho Diêm thành đại sự, hạ nhân đối Ngụy Vân Liên bảo trì thái độ dám giận không dám nói
Tùy ý Ngụy Vân Liên các loại làm mưa làm gió, hào hứng đi lên sau, thậm chí không quên cấp bọn họ lưu lại chút dấu vết "giáo dục"
Tình huống này, cho đến Dư Quang lại đây mới tính kết thúc
Ngụy Vân Liên che mặt bị đánh thành đầu heo, khóc lóc hỏi Dư Quang: "Ngươi dựa vào cái gì lại đánh ta
Nàng rõ ràng giúp Dư Quang đại ân, người này vì cái gì lại đánh nàng
Dư Quang cười nhẹ nhàng lại cho Ngụy Vân Liên thêm bảy bạt tai: "Không biện pháp, ta là một người có nguyên tắc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đều nói nàng từ trước đến nay yêu thích nói được thì làm được, người này vì cái gì không nhớ lâu thế
Ngụy Vân Liên khóc nhào vào ngực Dư Du: "Di nương
Dư Du theo bản năng ôm lấy Ngụy Vân Liên, không đồng ý nhìn Dư Quang: "Dư Quang, ngươi có thể nào như vậy đối đãi muội muội ruột thịt của mình
08: "..."
Được rồi, túc chủ nói không sai, đầu óc của Dư Du xác thực có chút không bình thường
Hắn nguyên cho rằng Dư Du đều cố ý làm chút công phu bề ngoài cho Ngụy Vân Liên xem
Nhưng hiện tại xem ra, Dư Du khi che chở Ngụy Vân Liên, ngược lại có mấy phần thật tâm
Vì cái gì lại như vậy
Dư Quang khẽ cười một tiếng: "Tư tưởng đại đồng, đồ của ta có thể tùy tiện để người dùng, nhưng đồ của người khác nhất định phải hảo hảo bảo hộ, cũng coi là một loại di chứng tẩy não
Thật không nghĩ tới, Dư Du này thế mà còn là một quân dự bị thánh mẫu
Ban đầu, Dư Du sẽ mang ba tỷ đệ, có lẽ là muốn nghe con của Ngụy phu nhân gọi nàng nương
Nhưng khi đó, Dư Du còn nhớ đem ba tỷ đệ ném cho chính mình
Nhưng lần này chữa khỏi vết thương, Dư Quang phát hiện thái độ của Dư Du đối với ba tỷ đệ có sự biến hóa rõ rệt
Xem ra là thật để bụng, đây chính là sự khác biệt giữa đối với con mình và đối với con nhà người khác đi
Bất quá cũng đúng, dù sao cùng nhau trải qua nghịch cảnh, để bụng cũng là điều đương nhiên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe Dư Quang giải thích, 08 "A" một tiếng thật dài
Có một người mẹ như vậy, nguyên chủ đúng là gặp xui xẻo
Sau đó, 08 lại giống như nhớ ra chuyện gì đó quan trọng: "Túc chủ, ngươi nhanh hỏi nàng một chút vì sao không yêu nguyên chủ
Dư Quang tiến lên một bước bắt lấy cổ tay Ngụy Vân Liên: "Còn có thể vì sao, trong lòng Dư Du chứa thiên hạ thương sinh, nơi đó quá chật, nguyên chủ bị văng ra
08: "..."
Ta cảm giác mình bị lừa rồi, nhưng lại thấy túc chủ nói thật có đạo lý, giờ nên làm gì đây
Thấy Dư Quang muốn kéo Ngụy Vân Liên ra khỏi ngực mình, Dư Du một tay rút bội kiếm bên hông ra, chĩa vào cổ họng Dư Quang: "Ngươi đừng quá đáng
Có lẽ là thấy Dư Du muốn động thủ với Dư Quang, Ngụy Vân Liên cẩn thận đưa mắt ra hiệu cho Ngụy Vân Tiêu từ dưới nách Dư Du
Ngụy Vân Tiêu từ trước đến nay cùng tỷ tỷ tâm ý tương thông, thấy ánh mắt này thì hiểu ngay
Chỉ thấy hắn nhanh chóng nhào tới cạnh Dư Quang, ôm chặt lấy đùi Dư Quang: "Đại tỷ, ngươi đừng chọc di nương và nhị tỷ tức giận, có được không
Lời Ngụy Vân Tiêu tuy mềm mỏng đáng yêu, nhưng hai tay lại siết chặt eo Dư Quang, mông cũng cố sức ngồi xuống
Tựa hồ chỉ cần hắn có thể ghì Dư Quang xuống, Dư Quang sẽ đánh không lại Dư Du
Kiếm trong tay Dư Du vẫn chỉ vào cổ họng Dư Quang, hai tay Ngụy Vân Tiêu không ngừng kéo đai lưng Dư Quang
Tựa hồ muốn đẩy Dư Quang về phía mũi kiếm của Dư Du
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tỷ tỷ nói qua, chỉ cần lấy lòng di nương, rồi trừ khử Dư Quang, mình sẽ là thành chủ
Thấy bộ dáng không chút sứt mẻ của Dư Quang, Ngụy Vân Liên thầm mắng đệ đệ vô dụng, còn mình thì nhún nhảy ôm cổ Dư Du: "Di nương, ta sợ, ta thật sự rất sợ
Dư Du không vững vàng như Dư Quang, lại bị Ngụy Vân Liên kéo làm lảo đảo về phía trước
Mắt thấy mũi kiếm sắp đâm trúng Dư Quang, trong mắt Ngụy Vân Liên lóe lên tia sáng hưng phấn
Còn chưa kịp biến mất tia sáng trong mắt, thì thấy Dư Quang đột nhiên nhấc chân, hất tung Ngụy Vân Tiêu lên
Sau đó Dư Quang một tay nhấc Ngụy Vân Tiêu, kéo người chắn trước mặt mình
Mũi kiếm xuyên thủng quần áo, để lại một vết rách dài sau lưng Ngụy Vân Tiêu
Ngụy Vân Tiêu lập tức phát ra tiếng kêu rên như heo bị cắt tiết
Dư Du và Ngụy Vân Liên kinh ngạc đến ngây người, Dư Du vội vàng rút kiếm về
Nhưng máu trên mũi kiếm vẫn còn tích tách rơi xuống đất
Ngụy Vân Liên cuối cùng cũng tạm thời quên cả tính toán, nhào tới giằng Ngụy Vân Tiêu đang co giật trong tay Dư Quang
Có lẽ vì quá đau, Ngụy Vân Tiêu co rúm trong ngực Ngụy Vân Liên, miệng không ngừng lẩm bẩm: "Đau, đau quá, nương
Ngụy Vân Liên đau lòng muốn chết, ngẩng đầu dùng ánh mắt oán độc nhìn Dư Quang: "Ngươi...ngươi cái tên điên này, ngươi nhất định sẽ bị thiên lôi đánh xuống, chết không yên lành
08: "...Ha ha!"
Muốn đánh chết túc chủ của ta, còn xếp hàng dài đó
Dư Du cũng tức giận nhìn Dư Quang: "Ngươi có phải bị điên rồi không, Vân Tiêu còn là một đứa trẻ
Dư Quang cười nhẹ nhìn lại Dư Du: "Nương, con cũng là một đứa trẻ
Thật đúng là trùng hợp a
Tình huống của bọn họ hiện tại, chắc là cái gọi là ngoan đồng đánh nhau phải không
Trẻ tuổi thật tốt
Dư Du tức giận đến run rẩy toàn thân: "Vân Tiêu và Vân Liên đều không cố ý, vì sao ngươi lại dùng Vân Tiêu để đỡ
Vừa rồi đều là ngoài ý muốn, Vân Tiêu và Vân Liên căn bản không có ác ý
Mình ra tay có chừng mực, nhiều nhất chỉ bị thương ngoài da thôi
Dư Quang cười gật đầu với Dư Du: "Nương nói đúng, con cũng không cố ý, ai ngờ Vân Tiêu lại dùng lên tay thuận như vậy chứ
Vẫn rất ăn ý không phải sao
Sau đó, Dư Quang nghiêng đầu nhìn Ngụy Vân Tiêu đang được Ngụy Vân Liên ôm trong ngực: "Vân Tiêu thật đáng yêu, còn biết cứu đại tỷ
Mắt Ngụy Vân Liên như muốn phun ra độc: "Cút, ngươi cút cho ta
Trong tiếng gào thét của Ngụy Vân Liên, Dư Du ngay lập tức rút kiếm đâm về phía Dư Quang: "Nghiệt chướng, vi nương hôm nay sẽ hảo hảo dạy dỗ ngươi
Mắt thấy Dư Du đâm về phía mình, lòng Dư Quang đột nhiên thoáng nhói lên
Dư Quang hơi nhíu mày, nàng xác định thân thể này không có bệnh tim, xem ra là cảm tình nguyên chủ để lại quấy phá
Nàng không thích cảm giác bị tình cảm của nguyên chủ khống chế như thế này
Mắt thấy trường kiếm trong tay Dư Du đã chỉa thẳng vào mặt mình, Dư Quang nghiêng người ra sau, rút kiếm bên hông một thị vệ: "Nương, con cùng ngài luyện kiếm
Nếu là luyện kiếm, thì chút tổn thương cũng là lẽ đương nhiên mà thôi, đúng không
Sau một chén trà, Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Dư Du bị mình chém đến thành huyết hồ lô: "Nương, những chỗ hở trong kiếm pháp mà con vừa nói với ngài còn nhớ chứ
Dư Du quỳ một chân trên đất, một tay chống kiếm xuống đất, chống đỡ cho mình không bị ngã
Lúc này, trong lòng nàng trừ phẫn nộ ra thì chỉ còn sự khuất nhục, điều này làm cổ họng nàng từng cơn nghẹn ngọt
Dư Quang thế mà vừa đánh vừa giảng giải cho nàng
Nếu không cố nén, Dư Du sớm đã hộc máu
(hết chương này).