Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 12: Làm ta mụ tâm địa thiện lương




Ngô Tiểu Hoa bị Dư Quang tức đến suýt chút nữa hôn mê, vẫn còn là cắn chặt răng cùng Dư Quang thương lượng: "Tiểu Quang, con mau buông Tiểu Hải ra, chẳng lẽ mụ về sau còn có mặt mũi nào đi gặp tổ tiên Dư gia nữa
Dư Quang ánh mắt ôn nhu nhìn về phía Ngô Tiểu Hoa: "Mụ, mụ nói đặc biệt có đạo lý, mụ cứ yên tâm, đợi mụ chết, con nhất định không cho mụ vào mả tổ Dư gia, mụ thích gió táng hay là thủy táng
Lần này, Ngô Tiểu Hoa là thật sự khóc lên: "Ta làm sao lại sinh ra con nghiệt chủng như con vậy, sớm biết như vậy, lúc trước nên nghe theo lời của nhũ mẫu, trực tiếp dìm chết con


Dư Quang đối với Ngô Tiểu Hoa nghiêm túc gật đầu: "Mụ nói đều đúng
Ngô Tiểu Hoa bị Dư Quang kích thích đến mức hoàn toàn bốc hỏa, lúc này từ trên giường đứng dậy nhào về phía người Dư Quang: "Ta hiện tại sẽ đánh chết con
Mắt thấy Ngô Tiểu Hoa sắp bổ nhào tới trước mặt mình, Dư Quang thẳng thắn dứt khoát đá một cái vào bắp chân của Dư Hải
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cơ bắp của Dư Hải bị kích thích, trực tiếp đá về phía trước
Ngô Tiểu Hoa hét thảm một tiếng, ôm bụng nằm trên giường đau đớn lăn lộn
Lúc này, trên tường viện truyền đến tiếng động xào xạc
Biết lại có người đang nấp trên đầu tường xem trộm, giọng của Dư Quang mang theo tức giận: "Để ngươi đánh mụ ta, tin hay không tin ta bóp chết ngươi
Nàng nói không sai, quả thực là Dư Hải đánh Ngô Tiểu Hoa
Dư Hải & Ngô Tiểu Hoa: "


Như thế này thì còn để người khác sống làm sao
08: "


Túc chủ nhà mình quả thật cái gì cũng có thể làm a
Nửa tiếng sau, Ngô Tiểu Hoa hai tay ôm đầu gối, lặng lẽ ngồi ở góc tường
Bên cạnh bà ta còn nằm Dư Hải thở thoi thóp
Vẻ mặt của Ngô Tiểu Hoa vô cùng căng thẳng, chỉ cần Dư Quang có chút động tác gì, đều sẽ bị dọa sợ như chim sợ cành cong
Những chiêu trò trôi chảy trước kia của bà ta, đều bị Dư Quang từng cái hóa giải
Mặc kệ bà ta có khóc lóc hay gây chuyện thế nào, Dư Quang đều tươi cười cùng bà ta "giảng đạo lý"
Đợi đến khi bà ta bị kích thích quá mức, nói ra những lời nặng nề hoặc là muốn động thủ, Dư Quang sẽ dùng vũ lực trấn áp bà ta
Chửi người thì chửi không lại, động tay đánh thì đánh không lại
Từ tối hôm qua đến giờ, bà ta cùng Tiểu Hải đã bị tổn thương nặng nề, ngay cả thanh danh tốt đẹp đã gầy dựng bao nhiêu năm cũng bị hủy
Kết quả lý lại bị Dư Quang chiếm mất
Trong mắt Ngô Tiểu Hoa tràn đầy tuyệt vọng, nhưng đối với Dư Quang, bà ta nửa điểm cũng không dám trêu chọc
Thấy Ngô Tiểu Hoa ngồi im ở bên tường không nói lời nào, Dư Quang tươi cười nhích lại gần bên cạnh bà ta: "Mụ, mụ đói chưa
Ngô Tiểu Hoa ngay lập tức bừng tỉnh, cảnh giác nhìn Dư Quang: "Ta không ăn gì cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc này, trong đầu bà ta lại hiện ra cảnh tượng mình bị Dư Quang ép ăn sách
Dư Quang cười gật đầu: "Mụ nói gì cũng đều là sự thật
Trong đầu Ngô Tiểu Hoa vang lên một tiếng "ông": Cái nghiệt chủng này sợ là muốn tức chết bà, cho nên nói, nuôi con gái có ích gì, bà vẫn là phải trông cậy vào Tiểu Hải


Lại lần nữa kiên định suy nghĩ trong lòng, Ngô Tiểu Hoa cố nén giọng cùng Dư Quang thương lượng: "Tiểu Quang, mụ biết những năm nay trong lòng con oán trách mụ, mụ không cầu con lý giải được nỗi khổ trong lòng mụ, nhưng con có thể đừng trút giận lên đầu em con được không
Dư Quang đẩy kính mắt: "Mụ, mụ có gì cứ nói thẳng là được, con đều nghe mụ
Thấy Dư Quang lại có thái độ như vậy, lòng Ngô Tiểu Hoa căng thẳng, vừa định mở miệng, lại bị Dư Quang kéo tay: "Mụ, chúng ta là mẹ con cơ mà, có gì không thể nói thẳng đâu
Ngô Tiểu Hoa bị động tác đột ngột này của Dư Quang dọa nhảy dựng, thân thể bà ta run rẩy như lá thu trong gió, chỉ cảm thấy mình bị một vuốt sói đè xuống
Thấy Ngô Tiểu Hoa nửa ngày không có động tĩnh gì, Dư Quang một tay kéo Ngô Tiểu Hoa, tay còn lại thì không ngừng vỗ vào lưng Ngô Tiểu Hoa: "Mụ, mụ xem mụ kìa, sao lại quên cả thở rồi
Vỗ hai ba cái sau, Ngô Tiểu Hoa rốt cuộc hồi thần, môi bà ta không ngừng run rẩy, nhưng cuối cùng vẫn nói ra những lời trong lòng: "Tiểu Quang, mụ cầu xin con một việc
Giọng của Dư Quang vẫn dịu dàng như trước: "Mụ, mụ cứ nói đi, đừng nói là một chuyện, mười chuyện một trăm chuyện con đều sẽ nghe mụ nói
08: "


Chỉ là nghe nói thôi, nhưng có đáp ứng hay không thì chưa chắc nhỉ
Ngô Tiểu Hoa rõ ràng không phản ứng nhanh như 08, nghe Dư Quang đồng ý, vội vàng nói một mạch hết lời trong lòng: "Tiểu Quang, Tiểu Hải không giống con, con hiểu không
Dư Quang gật đầu: "Mụ, mụ nói đúng, con và Tiểu Hải tự nhiên là không giống nhau
Thân thể Ngô Tiểu Hoa run lên, dường như không thể tin được Dư Quang lại đồng ý với lời của bà ta nhanh như vậy: "Con biết đó, Tiểu Hải là con trai, đương nhiên không thể giống như con
Khi nói, vành mắt Ngô Tiểu Hoa hơi đỏ lên
Bà ta ở vậy thủ tiết nuôi hai đứa con bao nhiêu năm nay, nỗi khổ trong lòng như là ngâm trong hoàng liên, loại cảm giác này ai có thể hiểu được đâu
Dư Quang đẩy kính mắt: "Ý mụ là không hài lòng với giới tính của Tiểu Hải sao
Điều này thật ra rất dễ giải quyết
Chỉ cần giơ tay chém xuống là hết chuyện
Giọng của Dư Quang vừa dứt, Dư Hải vốn đang "hôn mê", thân thể lại khẽ động đậy
Ngô Tiểu Hoa trợn mắt há hốc mồm, dường như không tin Dư Quang lại có thể nói ra những lời tàn nhẫn như vậy
Bà ta nắm chặt tay Dư Quang, giọng cũng lớn hơn: "Sao con có thể nói như vậy, cha mẹ của Tiểu Hải vì chuyện của nhà chúng ta mới xảy ra chuyện, ta không thể đối xử tệ với nó được
Dư Quang thuận thế dùng lực mạnh hơn kéo tay Ngô Tiểu Hoa lại: "Mụ cứ yên tâm, con nhất định sẽ đưa Tiểu Hải đi gặp nhị thúc nhị thẩm
Xương tay của Ngô Tiểu Hoa bị Dư Quang nắm chặt đến đau nhức, sắc mặt cũng càng thêm trắng bệch, khiến 08 cảm thán không thôi: Túc chủ nhà mình quả thực một chút thiệt cũng không dám chịu
Ngô Tiểu Hoa muốn thoát khỏi Dư Quang, lại thế nào cũng không gạt ra được sự kiềm chế của Dư Quang
Vì vậy bà ta nghiến răng, dứt khoát đem hết những lời trong lòng nói ra: "Tiểu Quang, Tiểu Hải là con trai, là gốc rễ của nhà họ Dư chúng ta, tương lai nó sẽ trở thành trụ cột trong nhà, gánh vác cho hai mẹ con chúng ta một khoảng trời, cho nên dù trong lòng con có không thoải mái thế nào nữa, thì cũng phải..
Chưa đợi Ngô Tiểu Hoa nói xong lời, đã bị Dư Quang cắt ngang: "Mụ yên tâm, con biết mụ đặt hết hy vọng lên người Tiểu Hải, con cũng sẽ đốc thúc Tiểu Hải làm tròn trách nhiệm của một người đàn ông
Ngô Tiểu Hoa rõ ràng không ngờ Dư Quang lại có thể nói chuyện dễ dàng như vậy, nhất thời biểu tình có chút ngơ ngác: "Vậy, vậy thì tốt rồi
Con gái sớm muộn gì cũng đi lấy chồng, Tiểu Quang ngây ngây ngốc ngốc vốn đã không giống người có tiền đồ, bây giờ nhìn thì, ngay cả chút tri kỷ cũng không làm được, vẫn là Tiểu Hải với bà ta càng thân cận hơn
Hơn nữa bà ta đã nuôi Tiểu Hải tốt như vậy, tình nguyện khắt khe với con gái ruột cũng muốn để Tiểu Hải được ăn no mặc ấm đến trường học đọc sách
Dựa vào điểm này, Tiểu Hải sau này cũng sẽ không vứt bỏ bà
Bà chẳng những hoàn thành lời dặn của em dâu, mà còn làm cho mình sau này có chỗ nương tựa, cả đời có hy vọng
Cho dù nhìn từ bất kỳ điểm nào, bước đi này của bà đều rất đúng đắn
Chỉ là con bé Tiểu Quang từ sau khi bị thương liền trở nên có chút đáng sợ, bà không thể không bàn bạc những suy nghĩ của mình với Tiểu Quang
Nghĩ kỹ thì cũng đúng, tuổi của Tiểu Quang càng ngày càng lớn, sau này có lẽ cũng sẽ tranh giành đồ với Tiểu Hải
Đợi Tiểu Hải khai giảng xong, bà vẫn nên sai người mau chóng tìm nhà chồng cho Tiểu Quang thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Quang lớn rồi, cũng đến tuổi có thể làm việc, về nhà chồng dưỡng hai năm rồi mới gả thì người ta cũng sẽ vui vẻ, miễn cho cứ ở nhà rồi lại sinh sự, làm ảnh hưởng đến thanh danh tốt của bà
(Hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.