Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 129: Ta nương là tâm hoài đại nghĩa giang hồ hiệp nữ




Nghe được Dư Quang nhắc tới thế thân, Chu Tố Hoa cũng biết Dư Quang đã quyết định đi
Lúc này hai mắt đẫm lệ quỳ trên mặt đất: "Tố Hoa cung tiễn thành chủ đại nhân
Không có thành chủ, liền không có nàng hôm nay
Thành chủ đối với nàng chẳng những có ân cứu mạng, còn có ơn tri ngộ
Dư Quang như không thấy Chu Tố Hoa, trực tiếp nhấc chân bước qua bên cạnh Chu Tố Hoa
Những người này không phải trách nhiệm của nàng, hiện tại nhiệm vụ kết thúc, nàng cũng nên đi
Chu Tố Hoa là kẻ hung hãn, Ngụy Vân Liên bị nàng giáo huấn còn ngoan hơn cả chó
Giờ xem ra, vừa vặn có thể phái lên công dụng
Khi Dư Quang tới, Dư Du đã đến lúc lâm chung
Nhìn thấy hai võ tỳ đào xong huyệt mộ, Dư Quang ra hiệu các nàng rời đi, sau đó giữ chặt tay Dư Du: "Nương, nữ nhi tới rồi
Dư Du cố gắng mở mắt: "Quang Nhi, cuối cùng con cũng chịu gặp nương
Dư Quang cười rất dịu dàng với Dư Du: "Nương, không phải con chịu gặp nương, là nương sắp chết, con đến phụng dưỡng quãng đời còn lại của nương
Lời của Dư Quang khiến Dư Du nghẹn lại một chút, rồi cười khổ: "Quả nhiên con vẫn còn hận ta
Dư Quang dịu dàng nhìn Dư Du: "Nương có phải cảm thấy chỉ cần nói như vậy, con sẽ nói con không hận nương
Rồi Dư Quang khẽ vỗ mu bàn tay Dư Du: "Nương đừng nghĩ nhiều, sớm lên đường đi
Dư Du không nghĩ tới, dù mình sắp chết, cũng không nhận được một lời nói nhẹ nhàng nào của Dư Quang
Trong cổ họng nàng đau buồn: "Nương biết, tất cả đều là lỗi của nương, nương thật sự hối hận
Dư Quang cười nhẹ gật đầu đáp: "Nương hẳn là hối hận, nếu không phải chúng ta trở mặt, nương cũng không đến nỗi lưu lạc bên ngoài nhiều năm như vậy
Thật chuyên nghiệp, trước khi chết còn bị người chặn lại nói đạo lý
Dư Du vốn nghĩ trước khi chết, ít nhất cũng có thể hòa giải với Dư Quang
Không ngờ tới giờ này, Dư Quang vẫn như con nhím, không hề nể mặt bà
Cuối cùng, Dư Du không nhịn được, dùng sức đẩy tay Dư Quang: "Cút đi, con cút cho ta
Bà không muốn nhìn thấy đứa con nghịch tử này
Thấy mẹ mình không diễn nữa, Dư Quang cười: "Nương, từ trước đến giờ đều là con nói, bây giờ con muốn hỏi nương một chút, tại sao lại không chào đón con như vậy
Dư Du có vẻ tức giận, nói năng không lựa lời: "Ta tại sao phải chào đón con, nếu không có con, cuộc đời ta sẽ tốt hơn
Tiếng nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ 08 vang lên, Dư Quang kịp thời cắt ngang suy nghĩ của Dư Du: "Là cái kiểu làm người tốt bốn phương tám hướng này, cuộc đời tươi đẹp này sao, may mắn con đã giúp nương hoàn thành, nương có vui không
Nếu như mình sắp chết, cũng đừng lôi cái kiểu dùng cái chết cảm động người khác ra, cứ như vì bà mà chết vậy
Dư Du cười lạnh: "Con gái ngoan, đúng là ta sinh ra đứa con gái ngoan
Dư Quang cũng cười nhìn lại: "Mẹ cũng là một người mẹ rất tốt, chỉ là hiện tại chưa nhận ra
Dư Du nằm thẳng xuống, không còn cố gắng nói chuyện với Dư Quang nữa, cho đến khi hoàn toàn tắt thở
08 lặng lẽ "Tê" một tiếng: Xong rồi, lại thêm một người mẹ thánh mẫu được túc chủ giúp chết không nhắm mắt
Chuyện này khiến nó không khỏi nghi ngờ, túc chủ nhà mình có phải hiểu sai ý nghĩa nhiệm vụ rồi hay không
Nhưng khi xem đến nguyện vọng của nguyên chủ, 08: "..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoàn thành rồi, nhiều nhiệm vụ như vậy mà đều hoàn thành, hệ thống bình phán hỏng rồi à
Ngay khi 08 đang ngơ ngác nhìn giao diện nhiệm vụ, bên tai bỗng vang lên giọng Dư Quang: "Ngươi đoán người ủy thác có thể cho ta bao nhiêu điểm
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giọng Dư Quang dịu dàng nghe mà 08 thấy run rẩy trong lòng: "Túc túc chủ, ta, ta đoán ngài có thể nhận được một trăm điểm"
Dư Quang cười đẩy kính mắt: "Trùng hợp ghê, ta với ngươi đoán giống nhau, nhưng nếu như không nhận được một trăm điểm thì sao"
Nghe Dư Quang nói, 08 nhanh chóng im lặng, lát sau mới xuất hiện lại: "Túc chủ, nguyên chủ đánh cho ngài một trăm điểm
Dư Quang cười gật đầu: "Cô ấy thật có mắt nhìn
08 cũng vâng một tiếng: Nguyên chủ thật thức thời
Sau đó, 08 khẽ hỏi Dư Quang: "Túc chủ, ngài định đến thế giới nghỉ dưỡng hay là trở về không gian hệ thống
Biểu tình Dư Quang hơi nghi hoặc: "Không phải làm xong nhiệm vụ rồi à
Sao còn không làm tiếp nhiệm vụ
Trong giọng 08 mang một chút nghiêm túc: "Túc chủ, xét thấy tình hình tâm lý của ngài, hiện tại ngài cần một kỳ nghỉ để làm sạch lắng đọng cảm xúc trong quá trình làm nhiệm vụ
Nghe thấy mấy chữ lắng đọng cảm xúc, đầu Dư Quang hơi cúi xuống, che giấu tất cả cảm xúc: "Không cần đâu, ta không có cảm xúc
Cảm xúc của nàng, sớm đã mất sạch
Nghe thấy lời Dư Quang, 08 lại "Tê" một tiếng trong lòng, rồi đưa Dư Quang bay đến một thế giới khác
Túc chủ nhà mình chắc chắn là trai thẳng thuần túy
Sau khi tiến vào thế giới này, bên tai là tiếng khóc la cuồng loạn của một người phụ nữ: "Nợ thì phải trả tiền, giết người thì đền mạng, Trần Chiêu ngươi làm điều xằng bậy hại chết em gái ta, bây giờ lại còn muốn đốt xác phi tang, ta nói cho ngươi biết, không có chuyện đó đâu
08 lặng lẽ ồ lên: "Túc chủ, lần này kỳ lạ à nha, chúng ta lại đụng phải người không phải thánh mẫu
Dư Quang thì bình tĩnh nhắm mắt: "Đừng nghĩ tốt vậy, chúng ta không có mệnh tốt như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã vào tổ thánh mẫu rồi, thì đừng mơ tưởng hảo mộng
08 buồn bực đáp vâng: Chẳng lẽ không cho nó huyễn tưởng một chút à
Tiếng của người phụ nữ bên tai ngày càng nhọn, mang vẻ hung hăng dọa người
Ngược lại, giọng của người đàn ông tên Trần Chiêu lại mang chút phiền chán: "Nói bao nhiêu lần rồi, Dư Quang tự tử, Dư Yến cô có thể đừng làm loạn ở đây không
Có lẽ do bị lời của Trần Chiêu kích thích, giọng Dư Yến càng trở nên cuồng loạn: "Nếu không phải anh làm trò xấu, em gái tôi có thể tự tử à, tôi cho anh biết Trần Chiêu, hôm nay anh mà không đền cho tôi một lời giải thích, tin hay không tôi ngày ngày đem xác em tôi đến quán cơm của anh làm ồn
Nghe giọng Dư Yến còn trong trẻo, biết người này vẫn có thể kiên trì được một thời gian dài, Dư Quang dặn dò 08: "Nhận cốt truyện đi
08: "..
Túc chủ nhà mình quả thật có thể chịu được đó
Đây là một thế giới song song giống những năm 80
Người được ủy thác cũng tên là Dư Quang
Dư Quang có một chị gái Dư Yến và một em trai Dư Gia Bảo
Dư Yến hơn Dư Quang sáu tuổi, hơn Dư Gia Bảo mười hai tuổi
Cha mẹ bọn họ đều là công nhân mỏ, không có gì vướng bận
Dù trong cái thời đại biến động đó, gia đình này cũng sống khá tốt
Trước đây sức khỏe của Dư mẫu không tốt, lại làm ở mỏ, thành ra quen sảy thai
Bởi vậy mới dẫn đến việc tuổi của ba đứa trẻ chênh lệch nhiều như vậy
Sau khi sinh con trai Dư Gia Bảo, vợ chồng nhà Dư coi như thở phào nhẹ nhõm
Lão Dư gia rốt cuộc có người nối dõi, không cần lo bị người khác nói tuyệt hậu nữa
Bởi vậy, trong ngày thường đối với hai cô con gái, giáo dục cũng là nhất định phải chăm sóc tốt em trai
Chỉ cần em trai lớn lên, sẽ trở thành chỗ dựa cho các chị gái
Nguyên chủ thì còn đỡ, nàng tuổi còn nhỏ, mấy lời nghe tai này ra tai kia, mỗi lần nghe dạy bảo đều ngơ ngác gật đầu với cha mẹ
Dư Yến thì bị nhồi nhét từ nhỏ đến lớn, trước khi có em trai đã chịu đựng kiểu giáo dục xem em trai là quan trọng nhất
(hết chương).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.