Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 134: Ta tỷ tỷ là thâm niên đỡ đệ ma




Trần Chiêu vốn dĩ đã không muốn cưới Dư Quang, bây giờ nghe Dư Quang "tính toán", trong lòng càng thêm sợ hãi
Ai ngờ một giây sau, Dư Quang lại lần nữa ngồi xổm bên cạnh Trần Chiêu, giọng nàng dịu dàng như lông vũ lướt qua bên tai: "Ta biết ngươi đang nghĩ gì, hiện tại cứ trấn an ta đi, đợi đến Cục Dân chính lại cầu cứu, hoặc là báo cảnh sát
Thân thể Trần Chiêu cứng đờ, có một loại cảm giác bị nhìn thấu tâm tư khó xử
Máu từ trán hắn chảy xuống, dính lên mắt hắn, trông rất thảm thương
Nhưng giọng nói dịu dàng của Dư Quang, vẫn không ngừng rót vào tai hắn: "Ta nói không phải là một trò đùa, ngươi cũng không có chứng cứ, nhưng nếu để cho ta biết ngươi vu cáo ta
Dư Quang nắm lấy tóc Trần Chiêu, ép buộc Trần Chiêu đối mặt với mặt đường: "Ngươi nói tảng đá cứng hay là đầu cứng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Chiêu vừa chuẩn bị nói mình từ chối trả lời câu hỏi này, đã thấy Dư Quang duỗi một ngón tay, dễ dàng chọc một lỗ trên tảng đá
Sau đó là giọng chắc chắn của Dư Quang: "Chắc là tảng đá cứng hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trần Chiêu lập tức muốn khóc, hắn nghĩ nát óc cũng không hiểu, rốt cuộc Dư Quang có phải đang uy hiếp không
Thấy Trần Chiêu không nói gì nữa, ý cười bên miệng Dư Quang càng đậm: "Vậy là đúng, đợi lát nữa ta sẽ chọn cho ngươi một chỗ mộ đẹp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Biểu tình Trần Chiêu tương đối mê mang, hiện tại hắn không phân rõ thật giả trong lời nói của Dư Quang, chỉ có thể ngoan ngoãn để Dư Quang kéo quần áo hắn xuống, bao đầu hắn lại, sau đó áp giải hắn về nhà lấy sổ hộ khẩu
Dư Yến lẳng lặng theo sau Dư Quang, không biết tại sao, cô luôn cảm thấy có gì đó không đúng
Nhưng muội muội chịu đựng bao nhiêu năm như vậy, rốt cuộc cũng muốn cùng Trần Chiêu kết hôn, đây là tin tốt
Chờ muội muội kết hôn, cô cố gắng thêm chút nữa, sau này Gia Bảo cũng có thể được bảo vệ nhiều hơn
Gia Bảo giờ đã mười tám tuổi, lời Trần Chiêu vừa nói đặc biệt có đạo lý, các cô thật sự nên tìm cách mua cho Gia Bảo một cửa hàng
Nếu không cuộc sống sau này của Gia Bảo làm sao có đảm bảo
Bất quá chuyện này không vội, cứ để chuyện kết hôn của muội muội là quan trọng nhất
Niềm vui hòa tan nỗi lo lắng, bước chân Dư Yến càng ngày càng nhanh nhẹn
Nhà Trần Chiêu ở không xa tiệm cơm, Dư Quang rất nhanh đã lôi kéo Trần Chiêu về đến nhà
Thấy Dư Quang thật sự muốn đi lấy sổ hộ khẩu, trong lòng Trần Chiêu nhất thời luống cuống: "Dư Quang, chúng ta nói chuyện, cô muốn gì đều có thể nói
Cuộc hôn nhân này tuyệt đối không thể diễn ra, hắn cũng không muốn cưới người phụ nữ này
Nghe được lời này, Dư Yến lập tức nổi giận
Cô còn chưa kịp xông tới xé xác tên lật lọng này thì đã bị Dư Quang đưa tay ngăn lại dịu dàng nói: "Tôi không muốn gì cả, chỉ muốn kết hôn với anh thôi
Chẳng lẽ cô nói chưa đủ rõ ràng sao
Trần Chiêu nước mắt trào ra: "Dư Quang, chỉ cần không kết hôn, cô muốn gì cũng được
Dư Quang dựa người vào tường, ngón tay thỉnh thoảng lại chọc vào tường: "Tôi chẳng cần gì cả, chỉ cần kết hôn
Nhìn Dư Quang như chọc đậu phụ, tạo trên tường hết cái lỗ này đến cái lỗ khác
Trần Chiêu bỗng nhớ đến câu nói lúc trước của Dư Quang: "Anh cảm thấy tảng đá rắn hay là đầu rắn
Biết đại cục đã định, Trần Chiêu bỗng nhiên quay đầu nhìn Dư Yến bên cạnh: "Tôi có ba quán cơm, tất cả đều cho cô
Còn có nhà, tôi mua cho các cô hai cái nhà, các cô bỏ qua cho tôi đi
Cuộc hôn nhân này không thể kết, ai biết Dư Quang có thể bất ngờ nổi điên, thừa lúc hắn ngủ thì chọc trên người hắn mười mấy hai mươi cái lỗ
Hắn thà giao tất cả những gì mình có, cũng không muốn cưới một người phụ nữ đáng sợ như vậy
Nghe lời Trần Chiêu, Dư Yến hơi chần chừ nhìn Dư Quang: "Tiểu Quang
Nhà Trần Chiêu chẳng có ai tốt, muội muội mình bị tổn thương khắp người, nếu thật sự có thể lấy được nhiều đồ như vậy, thì không cưới cũng được
Muội muội có chút tiền để dành, ngày tháng của Gia Bảo cũng sẽ tốt hơn..
Cô đang nghĩ thì thấy đầu ngón tay Dư Quang đã đặt lên đỉnh đầu Trần Chiêu, nhẹ nhàng gõ vài cái: "Đừng đùa, còn không mau lấy sổ hộ khẩu, không kịp Cục Dân chính làm việc đâu
Chỗ bị Dư Quang gõ theo bản năng căng cứng, lại có cảm giác như bị búa nện qua
Cảm nhận được ý uy hiếp mạnh mẽ của Dư Quang, Trần Chiêu chỉ còn biết khóc tang mặt, lấy ra chứng minh thư và sổ hộ khẩu rồi cùng Dư Quang đi về phía Cục Dân chính
08 kinh ngạc hỏi Dư Quang: "Kí chủ, ngài thật sự muốn cưới tên tra nam này sao
Hắn còn tưởng rằng kí chủ đang nói đùa đấy
Dư Quang cười khẽ đáp: "Tại sao lại không kết hôn, có người hầu hạ không tốt sao
Cái gọi là muốn giúp nguyên chủ thoát khỏi biển khổ nhanh một chút, nói thẳng ra không phải là đánh không lại thì muốn một chút bồi thường rồi bỏ chạy hay sao
Cứ trốn tránh có ý nghĩa gì, cầm được chút bồi thường rồi thì im lặng chờ ông trời cho cả nhà tra nam báo ứng
Nhưng nếu có khả năng báo thù, tại sao lại phải để thời gian trả báo ứng
Thay vì chờ thời gian dày vò bọn họ, thà tự cô ra tay
Dù sao cô cũng rảnh..
Biết ý của Dư Quang, 08 vẫn giống như một đứa bé tò mò: "Nhưng mà cô không thấy ghê tởm sao
Rõ ràng biết có tra nam, tại sao còn chui đầu vào nhà tra nam làm gì
Dư Quang cười càng dịu dàng: "Đừng nghĩ nhiều, mau đi ngủ đi, dạo này con lại càng ngốc
Não không đủ dung lượng thì đừng phân tích hành vi của cô, sơ sẩy là hỏng chip đấy
08: "..
" Đau tim, đau đến không thở được
Cứ vậy ép buộc Trần Chiêu một đường đến Cục Dân chính
Mẹ của Trần Chiêu có địa vị không thấp, lại sống trong khu tập thể, mọi người ít nhiều đều quen biết nhau, về chuyện của Trần gia và Dư Quang cũng biết đôi chút
Tuy có chút đồng tình với cảnh ngộ của Dư Quang, nhưng ai bảo Dư Quang không có con trai, lại phải dựa vào nhà Trần để sống
Dù biết Trần gia làm chuyện thất đức, nhưng Trần gia mới có quan hệ thân thiết với họ
Khuỷu tay không thể hướng ra ngoài, nếu không con dâu trong nhà mình sẽ không tốt để quản
Về phần Dư Quang, mọi người chỉ có thể thở dài một tiếng, thương xót
Lúc trước Trần Chiêu cùng Khương Điềm tổ chức tiệc rượu, không ít người đã đi
Vốn tưởng rằng Trần Chiêu sẽ chờ Khương Điềm có tin vui rồi cùng Khương Điềm kết hôn, không ngờ Trần Chiêu lại dắt Dư Quang đến
Dì Triệu phụ trách làm chứng con mắt đảo qua đảo lại giữa hai người: "Trần Chiêu này, con thật sự nghĩ kỹ rồi hả
Chẳng phải là nói không muốn cưới con gà mái không đẻ trứng này sao, sao bây giờ lại dẫn người đến đăng ký
Điều quan trọng nhất là, bộ dạng hai người này nhìn có vẻ quá đáng sợ
Dư Quang mặc quần áo tang, trên cổ còn mang vết sẹo dài
Quần áo Trần Chiêu toàn đất, trên đầu quấn một cái ống tay áo, mặt mày toàn máu
Chỗ này sao giống đến đăng ký kết hôn, nói là đến Diêm Vương điện đăng ký đầu thai chắc cũng có người tin
Dì Triệu vừa nói chuyện với Trần Chiêu, vừa ra hiệu cho bà chị bên cạnh gọi điện cho mẹ Trần
Sao bà cảm thấy dáng vẻ hai người này không được ổn lắm
Còn Dư Yến thì ngồi chờ ở ghế dài với vẻ lo lắng: Người khác đăng ký thì chỉ hỏi hai câu rồi đi chụp ảnh, sao đến phiên muội muội mình lại nói lâu vậy
Nghe dì Triệu dò hỏi, hốc mắt Trần Chiêu nóng lên, suýt chút nữa khóc thành tiếng
Lại nghe Dư Quang dịu dàng nói: "Dì Triệu à, cháu vốn dĩ không muốn gả, ai biết anh ấy lại quỳ trước mặt cháu, dập đầu đến sứt đầu mẻ trán, nên cháu chỉ có thể cùng anh ấy đến đây
Cho nên, có thể nhanh chóng làm thủ tục được không
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.