Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 145: Ta tỷ tỷ là thâm niên đỡ đệ ma




Trong mắt Dư Yến, trên đời này không có đứa trẻ nào đáng yêu hơn Dư Gia Bảo
Nghĩ đến hình ảnh Trần mẫu vì ghen tị mà muốn hãm hại Dư Gia Bảo, khí tràng trên người Dư Yến bộc phát toàn bộ, hận không thể lập tức nhào tới xé xác Trần mẫu thành từng mảnh nhỏ
Đột nhiên, nàng nghĩ đến một chuyện quan trọng: “Không đúng, có phải ngươi đang gạt ta không, bà bà ngươi căn bản không có ở nhà.”
Thấy ánh mắt chất vấn của Dư Yến, 08 theo bản năng kêu lên một tiếng: “Túc chủ, phải làm sao bây giờ, cô ấy phản ứng lại rồi!”
Tiếp theo chủ nhà của nó có phải lại muốn tìm cớ đánh người không
Dư Quang thì thong thả ung dung nhấp một ngụm từ cái lọ tráng men: “Đại tỷ, bà bà ta không ở nhà, nhưng Khương Điềm có ở, cô ta là do bà bà cố ý để lại để giám thị ta.”
Khương Điềm đang ngồi xổm ở góc bếp run rẩy: “…”
Chuyện khi nào vậy, cô ta khi nào lại có gan lớn như vậy, lại dám đối đầu với đại tỷ, sao chính cô ta lại không biết chứ
Dư Yến nhân đó hạ thấp giọng: “Có phải ngươi ngốc không, sao lại có thể để con bé chết tiệt này vào nhà, bà bà chúng nó đánh ngươi thế nào, ngươi liền đánh nó như thế, mau đánh nó đi đi!”
Bản lĩnh đánh Trần Chiêu hai mẹ con trước kia đâu rồi, người nên đánh không đánh, người không nên đánh lại đi đánh
Khương Điềm tiểu tiện nhân này rõ ràng là tới tranh giành gia sản với muội muội, muội muội sao lại không nhìn ra chứ
Cho nên nói, phụ nữ đúng là không nên đọc nhiều sách, đầu óc đều đọc ngu cả
Dư Yến lâu ngày làm việc ở mỏ than, tiếng ồn ở đó rất lớn, dẫn đến thính lực của Dư Yến yếu hơn so với người bình thường
Và bản thân cô cũng theo bản năng mà lên giọng
Chính vì lý do này, Dư Yến cho rằng mình đã hạ thấp giọng, nhưng lại bị Khương Điềm trốn trong bếp nghe thấy rất rõ ràng
Nghe thấy Dư Yến xúi giục Dư Quang đánh mình đi, trong lòng Khương Điềm có chút sợ hãi
Tuy rằng cô ta sợ hãi sự mạnh mẽ của Dư Quang, nhưng dáng vẻ hiện tại của cô ta thì còn có thể đi đâu đây
Nhà mẹ đẻ của cô ta chỉ coi trọng em trai, muốn dùng cô ta để đổi sính lễ
Thời gian này, cũng là nhờ cô ta dùng lý do ổn định chỗ đứng ở nhà họ Trần, mới ngăn gia đình vòi tiền cô
Lỡ như người nhà biết cô ta không có khả năng vơ vét được tiền từ nhà họ Trần … Ha ha, kết quả đó cô ta không dám nghĩ tới
Thật ra, khi không động thủ thì Dư Quang là một người rất dễ gần
Cô ta chỉ cần hoàn thành công việc Dư Quang giao phó, tiện thể nấu cơm cho Trần mẫu và Trần Chiêu, thu dọn xong phòng, thời gian còn lại đều là của chính cô ta
Có Dư Quang trấn giữ, Trần mẫu ở nhà không dám nói lớn tiếng, cũng không dám gây khó dễ gì cho cô ta
Thời gian này cô ta ăn ngon ở tốt, lại không cần hầu hạ Trần Chiêu nịnh nọt người khác
Ngược lại là tự tại hơn so với lúc còn sống cùng Trần Chiêu
Nếu có thể không đi, cô ta đương nhiên không muốn đi
Vì thế, Khương Điềm ngồi xổm trong bếp, vểnh tai lắng nghe động tĩnh bên ngoài
Dư Quang lại lần nữa cầm cái lọ tráng men lên nhấp một ngụm: “Đại tỷ, em nhớ chị tích cóp được không ít tiền.”
Mỗi lần nguyên chủ phá thai, Dư Yến đều sẽ đòi Trần gia một khoản tiền bồi dưỡng
Dư Yến rất tiết kiệm, khi tính toán với nhà họ Trần thì đều tính theo tiêu chuẩn cao nhất, ngay cả gà cũng tính mỗi ngày một con
Nhưng lúc dùng tiền, một con gà cũng có thể được Dư Yến ăn ra được đến từng bông từng hoa, cho đến khi hầm đến nước trong vắt mới vứt bỏ cái xương không còn gì
Dư Quang tính sơ qua, cộng thêm sính lễ trước kia của cô ta, mang thêm lương của chính Dư Yến, thì mấy năm nay Dư Yến phải tích cóp được năm sáu vạn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không thì lúc trước cũng không phải chịu đựng cho Dư Gia Bảo, hết lần này đến lần khác mở cửa hàng rồi bồi thường tiền
Dư Yến không ngờ Dư Quang thế mà đột nhiên lại nhắc đến chuyện tiền nong, lúc này bừng tỉnh: “Mấy đồng tiền đó em đừng hòng nghĩ đến, Gia Bảo còn nhỏ, đây là tiền sau này cho nó cưới vợ.”
Lại giống như nghĩ đến chuyện gì, đến sát bên tai Dư Quang thì thầm: “Chị nghe nói nhà chồng của em dường như không được tốt, rốt cuộc là có chuyện gì vậy
Mấy cửa hàng của nhà hắn, em nhất định phải để tâm một chút, đừng để thằng nhãi ranh kia được lợi.”
Khương • tiểu nhãi ranh • Điềm: “…”
Hay là chị bịt tai em lại đi, giọng chị như sét đánh như vậy, đừng nói là thì thầm thì cũng nghe thấy
Biết Dư Yến hiểu lầm là nhà họ Trần đã sa sút, đang định moi tiền từ tay cô,
Nụ cười trên mặt Dư Quang càng thêm nhiệt tình: “Đại tỷ, chị hiểu lầm rồi, mẹ em có lương, người phục vụ ở nhà hàng của Trần Chiêu cũng mỗi tuần mang tiền đến, em sống tốt lắm
Chỉ là em xem được một dự án muốn dẫn chị theo kiếm chút tiền, Gia Bảo cũng sắp đến tuổi cưới vợ rồi còn gì.”
Dư Quang càng nhiệt tình, Dư Yến càng không tin: “Sao em đột nhiên lại quan tâm đến Gia Bảo vậy.”
Em gái từ nhỏ đã thích bắt nạt em trai, không biết bao nhiêu lần đánh cho Gia Bảo khóc rống, đều là cô ra mặt tách hai người ra
Ngay cả khi kết hôn, cũng không phải người hào phóng gì, hôm nay còn đánh Gia Bảo bất tỉnh ném ở ven đường
May là có người tốt đánh thức Gia Bảo, nhờ đó mà Gia Bảo khóc lóc chạy một mạch về nhà kể cho cô
Nếu em gái không ưa Gia Bảo như vậy, sao bây giờ lại đột nhiên quan tâm Gia Bảo chứ
Bảo là không thèm để ý chút tiền ít ỏi kia của cô, Dư Yến vẫn là không tin
Biết Dư Yến hiểu lầm mình, giọng Dư Quang càng thêm ôn nhu, thậm chí có chút vội vàng: “Đại tỷ chị tin em, Gia Bảo là em trai em, lẽ nào em không quan tâm nó à
Chị cứ đưa tiền cho em, em đảm bảo không quá một tháng sẽ cho chị gấp mười lần.”
Biết Dư Quang là muốn gom tiền mặt, 08 vội vàng nhắc nhở trong ý thức hải: “Túc chủ, thái độ chị dịu lại, chị càng gấp gáp, Dư Yến càng không có khả năng tin tưởng chị.”
Nhưng một giây sau, thân thể của nó liền bị cái chăn nhỏ màu hồng phấn trói chặt, tiếp theo rơi bịch xuống giường
08 vừa chuẩn bị lên tiếng, thì bên tai liền vang lên giọng Dư Quang ôn nhu: “Ngủ đi, trong mơ cái gì cũng có.”
Đầu óc không tốt cũng đừng học người khác nghĩ ngợi lung tung
08: “…”
Đau khổ thương tâm còn muốn khóc
Nghe thấy gấp mười lần, Dư Yến kinh ngạc thốt lên, nhưng cô nghĩ không phải em gái có bản lĩnh lớn, mà là em gái dường như đã điên rồi
Đối diện với ánh mắt cuồng nhiệt của Dư Quang, trong lòng Dư Yến có chút hoảng hốt: Xem ra nhà họ Trần đúng là không xong thật rồi, em gái đều nhớ tới lừa tiền từ nhà mẹ đẻ, quả nhiên là gả con gái đi như bát nước đổ đi
Cảm giác như nắm bắt được mấu chốt của sự việc, biểu hiện của Dư Yến có chút xa cách: “Ngược lại là nói cho chị nghe đi, em làm cái gì mà kiếm được nhiều tiền như vậy.”
Cô ngược lại muốn xem xem Dư Quang có thể bịa ra được chuyện gì
Lúc này trong lòng Dư Yến, tư tưởng Dư Quang muốn lừa tiền của cô đã chiếm toàn bộ não bộ của cô
Vì thế, mỗi một động tác của Dư Quang, giờ đây nhìn vào đều vô cùng khả nghi
Nghe ra sự xa cách trong giọng của Dư Yến, nhưng vẻ mặt Dư Quang không hề thay đổi, vẫn kích động nói với Dư Yến: “Đại tỷ, em cần một số tiền lớn để đầu tư cổ phiếu, chị tin em đi, em nhất định có thể kiếm được rất nhiều tiền.”
Dư Yến ngây ngốc nhìn Dư Quang biểu hiện cuồng nhiệt: “Đầu tư cổ phiếu đó là cái gì?”
Em gái hiện tại nhìn lại không giống là đang gạt cô, mà giống như là bị điên mất rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hơn nữa ai đó nói cho cô biết, rốt cuộc thì đầu tư cổ phiếu là cái gì, thế nào mà lại có thể kiếm được rất nhiều tiền chứ
Sao cô chưa từng thấy người xung quanh nào làm vậy… (hết chương).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.