Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 146: Ta tỷ tỷ là thâm niên đỡ đệ ma




Đại khái nói với Dư Yến về chuyện sở giao dịch chứng khoán, Dư Quang mắt sáng rực nhìn Dư Yến: "Chị cả, chị chị nghĩ kỹ chưa, đây chính là chuyện bỏ vào là có thể kiếm tiền
Trong mắt Dư Yến mang theo sự khôn khéo đặc trưng của người ở tuổi này: "Nếu kiếm tiền dễ vậy, sao người khác không đi
Nghe qua giống như là nhặt tiền đồng dạng, nếu là nhặt tiền, vậy mọi người hẳn là đều đi mới phải, sao lại có thể để cho cô em ngốc nghếch này nhặt được món hời
Nói đến Dư Quang, Dư Yến có một trăm cái không hoan nghênh
Cô em này đầu óc đọc sách choáng váng, đến cả đàn ông cũng không giữ được, còn mong chuyện tốt từ trên trời rơi xuống
Cho nên nói, lúc trước không cho em gái học đại học là đúng, nếu không phải nàng, em gái sao có được cuộc sống dễ chịu hiện tại
Nhưng em gái này có chút vong bản, không đối Gia Bảo tốt thì thôi, giờ lại còn có mặt trở về nhà mẹ đẻ lừa gạt tiền, thật có thể làm nàng tức chết tươi
Nhìn ra sự khinh thường trong mắt Dư Yến, Dư Quang hắng giọng, không ngừng cố gắng khuyên nhủ: "Chị cả, em cũng là vì chị tốt, người khác không có mắt nhìn của em, không nhìn được chuẩn như em
Bọn họ sợ mất tiền nên không dám đầu tư vào, nhưng em thì khác, em nhất định có thể kiếm được tiền
Dư Yến dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn Dư Quang: "Thế nào, nghe ý của em, cái thứ này còn có thể mất tiền
Dư Quang khẩn trương liếm môi: "Cũng không phải là nhất định sẽ mất, nhưng cổ phiếu này thứ này..
Nói đến đây, Dư Quang như là nghĩ đến điều gì liền nhanh chóng chuyển giọng: "Chị cả đừng nghĩ nhiều, em sẽ nghiên cứu kỹ về cổ phiếu một thời gian, em nhất định có thể cho chị kiếm gấp trăm lần trở về
Vừa mới còn là gấp mười lần, bây giờ lại biến thành gấp trăm lần, Dư Yến không nhịn được cười nhạo trong lòng: Thì ra em gái không phải muốn lừa tiền trợ cấp cho nhà chồng, em gái chỉ đơn thuần muốn làm nàng ném tiền xuống sông
Nhưng Dư Quang vẫn một mặt gấp gáp nhìn nàng: "Chị cả, chị tin em đi, em nhất định sẽ kiếm được tiền
Dư Quang càng gấp gáp, Dư Yến lại càng khẩn trương, sợ đối phương đè mình lại đòi tiền
Thấy Dư Quang sắp muốn xấn đến gần mình, Dư Yến vội vàng đứng dậy: "Em có đường kiếm tiền là chuyện tốt, tiền của em chính là tiền của Gia Bảo, tương lai đừng quên Gia Bảo là được
Không thể tiếp tục chờ nữa, cô em này lòng dạ hiểm độc, muốn lừa tiền mà nàng để dành cho Gia Bảo kết hôn
Dư Quang giọng vẫn ôn nhu: "Sắp đến giờ ăn cơm rồi, chị cả không ở lại cùng ăn sao
Nghe thấy ăn cơm, Dư Yến thuận thế ngồi xuống: "Ta không ăn đâu, lát nữa em tìm cái hộp đựng cho Gia Bảo, nó mấy ngày rồi không được ăn thịt
Không những không được ăn thịt, hôm nay còn bị thương, đều tại Dư Quang cái đứa không khiến người bớt lo này
Dư Quang cười đáp lời Dư Yến: "Vừa hay vẫn còn thời gian, chị cả, em lại nói với chị chút về chuyện cổ phiếu, lát nữa còn dẫn chị đến chỗ giao dịch xem xem, mới xây một tòa nhà nhỏ, nhưng đẹp
Thấy Dư Quang càng ngày càng đến gần, Dư Yến khẩn trương đẩy người ra: "Mải nói chuyện với em, chị quên mất trong bếp nhà còn nồi canh đang đun
Em ở nhà ngoan ngoãn mà sống, có tiền dư thì tích góp vào, đừng có nghĩ những thứ viển vông, Gia Bảo còn chưa kết hôn đấy
Nói xong những lời này, Dư Yến liền như gắn mô tơ vào mông chạy trốn
Chỗ này không thể ở lâu, có người đang nhớ thương sổ tiết kiệm của nàng kìa
Dư Quang cười tủm tỉm nhìn bóng lưng Dư Yến, nếu như là nồi canh hầm trong bếp, lúc này sợ là ngay cả nhà cũng cháy theo rồi, chị cả của nàng cũng thật đáng yêu
08 trên người trói buộc đột nhiên được thả lỏng, nó đầu tiên là ngây người một lát, sau đó oa một tiếng khóc lên: "Kí chủ, sao ngươi có thể đối với ta như vậy
Dư Quang giọng điệu vẫn ôn nhu: "Bởi vì ngươi chỉ cần nói một câu, ta liền không nhịn được phải chú ý tới ngươi, nhưng tình huống vừa nãy không cho phép ta phân tâm
Lần đầu nghe thấy ký chủ nói cảm giác như vậy, trong giọng nói của 08 mang theo chút ngại ngùng: "Kí chủ, ngươi nói là thật sao, ta trong lòng ngươi thật quan trọng như vậy sao
Khóe miệng Dư Quang nhẹ nhàng nhếch lên: "Cái tính quan trọng của ngươi thì cũng không có gì vội vàng, mấu chốt là quá ồn, ồn đến mức làm não ta rung lên
Chủ yếu là nàng không thể gặp người ngốc, nhưng 08 lại ngốc hơn so với nàng tưởng tượng
Nghe hiểu ý Dư Quang, 08 kéo chăn nhỏ của mình nằm lại trên giường: Không thèm nói chuyện với ký chủ
Thấy 08 không nói lời nào, Dư Quang lại một lần nữa nghiêm túc đọc sách
Đúng lúc này, Khương Điềm rón rén đi đến bên cạnh Dư Quang, hai tay cô xoắn xuýt kéo góc áo: "Chị cả, cái đồ cổ phiếu kia, em có thể cùng chị làm không, em trên tay có chút tiền
Cô không phải là Dư Yến cái người không có mắt, cô thực sự chắc chắn chị cả nhất định có thể kiếm được tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Quang ngẩng đầu cười ôn nhu với Khương Điềm: "Không thể
Không chỉ Khương Điềm mà cả 08 cũng ngây người, hai sinh vật tồn tại ở không gian khác nhau, không hẹn mà cùng hỏi Dư Quang: "Vì sao
Dư Quang cười nhạt nhìn Khương Điềm: "Bởi vì ta không hoan nghênh cô
Nàng đối với người này không có bất cứ hứng thú nào, cùng cái việc dây dưa lề mề cho đối phương hy vọng, chi bằng dứt khoát cự tuyệt thì thực tế hơn
Khương Điềm hiển nhiên không nghĩ tới Dư Quang lại trực tiếp trả lời mình như vậy
Cô đầu tiên là ngây người tại chỗ, trong cổ họng phát ra một tiếng nghẹn ngào, sau đó che mặt quay người chạy
Người này ngay cả nói chuyện cũng không biết để lại cho người ta chút đường sống
Nhìn bóng lưng Khương Điềm chạy trối chết, 08 không nhịn được hỏi Dư Quang: "Kí chủ, sao ngươi lại không thích Khương Điềm như vậy, tình huống của cô ta rõ ràng cũng không khác gì Chu Tố Hoa mà
Nó nhớ kí chủ rất thích Chu Tố Hoa
Dư Quang bình tĩnh lật trang sách: "Không giống nhau
08 cũng không dễ dàng bị đánh bại bởi một câu nói đơn giản: "Chỗ nào không giống nhau
Trong mắt nó, tình huống hai người này không sai biệt lắm, cũng đều ở hầu hạ ký chủ nhà nó, vậy có gì khác nhau
Nghe thấy 08 chất vấn, Dư Quang dùng ý niệm đem thân thể 08 dùng chăn gói kỹ lại: "Trong lòng ta không giống nhau
Nếu nàng đã muốn cân nhắc, vậy thì nàng tự nhiên chính là cái tiêu chuẩn cân nhắc
08: "..
Ký chủ người ta đều là bá khí, tại sao ký chủ nhà nó lại là bá đạo
Mấy ngày sau đó, Dư Quang lại không nhắc tới chuyện thị trường chứng khoán
Ngược lại Khương Điềm vẫn luôn để ý tới động tĩnh của cô, bởi vì Khương Điềm thực sự tò mò rốt cuộc Dư Quang muốn kiếm tiền kiểu gì
Dư Quang thì rất thẳng thắn duy trì thói quen sinh hoạt thường ngày
Thức dậy, ăn cơm, đọc sách, ngủ
Thậm chí ngay cả cửa lớn nhà họ Trần cũng không bước ra
Thấy Dư Quang có vẻ như đã khôi phục lại dáng vẻ dịu dàng ngoan ngoãn ngày xưa, thái độ của Trần mẫu cũng tùy ý hơn không ít
Ngay cả ánh mắt nhìn Dư Quang cũng càng ngày càng không hài lòng
Con dâu bị điên này rốt cuộc cũng khỏi rồi, bà đã tạo cái nghiệt gì, lại để cái đồ sao chổi này về nhà
Dần dần, lời nói của Trần mẫu ngày càng tùy tiện, tuy không gào thét, cũng không động tay với Dư Quang
Nhưng những lời châm chọc khiêu khích lại từ đầu đến cuối không ngừng chui vào tai Dư Quang
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vốn dĩ đây là một cách mà Trần mẫu thăm dò Dư Quang, mà biểu hiện của Dư Quang lại làm bà mừng rỡ không ít
Bất kể Trần mẫu nói ra những lời nói bóng gió chỉ cây dâu mà mắng cây hòe gì, câu trả lời của Dư Quang vĩnh viễn chỉ có một câu: "Mẹ nói phải
(hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.