Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 150: Ta tỷ tỷ là thâm niên đỡ đệ ma




Nghe được lời Dư Yến nói, 08 trong nháy mắt khẩn trương: "Túc chủ, làm sao bây giờ, người phụ nữ này muốn đầu tư vào ngươi, ngươi thật sự mang nàng kiếm tiền à
Dư Yến bị sao vậy, tự nhiên lại muốn đầu tư nó gia túc chủ
Túc chủ lần này có phải tự mình rước họa vào thân không
Nếu tâm trạng túc chủ không tốt, có thể hay không dùng nó đáng thương bất lực để trút giận
Ngay lúc 08 suy nghĩ lung tung, bên tai bỗng truyền đến giọng bình tĩnh của Dư Quang: "Nàng sẽ không đầu tư ta, ngươi đừng tự tìm phiền não
08 hơi sững sờ, vừa chuẩn bị hỏi Dư Quang có ý gì, lại nghe Dư Yến lại lần nữa mở miệng nói: "Dư Quang, lần trước ngươi nói cái cổ phiếu kia là chuyện gì, ngươi đã đầu tư chưa, đầu bao nhiêu tiền, kiếm được hay lỗ
Nghe được Dư Yến hỏi, giọng 08 cao lên tám độ: "Túc chủ, ta đã nói gì rồi, Dư Yến chính là muốn đầu tư vào ngươi, làm sao bây giờ, mang nàng kiếm tiền không thể được
Giọng Dư Quang vẫn ôn hòa: "Đều nói không phải, ngươi bình tĩnh một chút
Đầu óc không tốt đã đành, còn thích gào to, hệ thống của nàng đúng là thú vị
Thấy Dư Quang luôn không đáp lời mình, Dư Yến sốt ruột đưa tay đẩy đẩy Dư Quang: "Ngươi ngây người gì đó, không nghe ta hỏi sao
Nghe ra trong giọng Dư Yến có sự bức thiết, Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn nàng: "Đại tỷ, tiền của ta có chút không thuận tiện, còn chưa bắt đầu đầu tư đâu
Nghe được Dư Quang nói không bắt đầu đầu tư, Dư Yến rõ ràng thở phào một hơi: "Không đầu tư là tốt rồi, không đầu tư là tốt rồi
08 nghi hoặc nhìn biểu lộ như trút được gánh nặng của Dư Yến: "Túc chủ, thật kỳ lạ, người phụ nữ này thế mà đột nhiên quan tâm ngươi
Lần này Dư Quang không trả lời, mà trực tiếp đặt 08 lên giường nhỏ: "Nghỉ ngơi cho khỏe đi, đừng nghĩ nhiều
Sau đó, Dư Quang đưa tay vỗ vỗ mu bàn tay Dư Yến: "Đại tỷ có gì cứ nói thẳng là được
Dư Yến nắm chặt tay Dư Quang: "Lão nhị, chúng ta là chị em ruột, cắt thịt vẫn liền gân
Trong lòng biết Dư Yến muốn nói gì, Dư Quang nghiêm túc gật đầu với nàng: "Đại tỷ nói phải
08: "..
Kinh nghiệm trước đây mách bảo, túc chủ sắp bắt đầu làm rồi, chỉ là nó ở trong ý thức hải chắc chắn không nói gì
Thấy Dư Quang gật đầu, hốc mắt Dư Yến trong nháy mắt đỏ lên: "Lão nhị, lúc trước cha mẹ mất sớm, Gia Bảo mới ba tuổi, ngươi lại khóc lóc đòi đi học
Hết cách, ta chỉ có thể cõng Gia Bảo trên lưng, mang Gia Bảo cùng nhau xuống mỏ, giờ nghĩ lại, những ngày đó thật sự như ác mộng
Nghe Dư Yến vừa khóc vừa kể, giọng Dư Quang cũng có chút nghẹn ngào: "Đều qua rồi đại tỷ, Gia Bảo đã lớn rồi, nó sau này nhất định sẽ hiếu thuận chị, không thì em bẻ chân nó
Dư Yến ngưng khóc một chút, hiển nhiên không hiểu sao đang yên đang lành, lại phải so đo với cái chân của Gia Bảo
Cảm thấy mình tìm sai chủ đề, Dư Yến hắng giọng một cái, vừa chuẩn bị khóc tiếp
Lại nghe Dư Quang lại nói: "Đại tỷ, hôm nay chị đến là để đưa tiền cho em sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cuối câu còn không quên thân mật đến gần Dư Yến một chút: "Đại tỷ, chị tốt với em quá, biết em không đủ tiền còn cố ý mang đến, em biết mà trên đời này chỉ có đại tỷ hiểu em nhất
Dư Yến bị Dư Quang nói cho giật mình: "Đưa tiền cái gì, ta không có tiền
Nhắc tới tiền là đã khẩn trương thành thói quen của nàng rồi
Dư Quang nghi hoặc nhìn Dư Yến: "Đại tỷ không phải đến đầu tư cho em à
Theo động tác của Dư Quang, mấy sợi tóc trên đỉnh đầu nàng cũng dựng lên, trông có hơi ngốc manh
Thấy bộ dạng ngốc nghếch của Dư Quang, Dư Yến ngừng khóc lóc, giọng có chút muốn hộc máu: "Ngươi không phải nói muốn đầu tư à, trong tay ngươi bây giờ có bao nhiêu tiền
Nghe được lời này, Dư Quang nghiêm túc bẻ ngón tay đếm rất lâu
Sau đó mới ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt ngày càng sáng của Dư Yến: "Đại tỷ, em hiện có hai mươi ba đồng đấy
Nói xong câu đó, chỉ thấy Dư Yến nhìn nàng như nhìn một kẻ ngốc: "Sao có thể chỉ có chút tiền thế, ngươi không phải muốn đầu tư sao
Nàng nghe người ta nói, những người đầu tư cổ phiếu, tiền mặt trong tay phải có mấy vạn
Ánh mắt Dư Quang rất thẳng thắn, trong giọng lại có sự nhí nhảnh: "Hai mươi ba đồng không phải ít, ít nhất cũng là tiền lương một tuần của công nhân đấy, hơn nữa em không có tiền không sao, còn có đại tỷ mà
Khi nói, Dư Quang đã khoác lấy tay Dư Yến: "Đại tỷ đưa tiền cho em đầu tư đi, em đảm bảo sẽ cho chị kiếm được gấp tám lần
Từ gấp mười lần biến thành gấp hai mươi lần, giờ lại rớt xuống còn tám lần
Dư Yến cảm thấy cho dù đầu óc mình bị cửa kẹp, cũng sẽ không bị lời ma quỷ của Dư Quang lừa bịp
Chỉ thấy nàng dùng sức hất tay Dư Quang ra, sau đó trực tiếp nói rõ mục đích của mình: "Lão nhị, nói cho ngươi hay, Gia Bảo đã đến tuổi xem mặt rồi, ta tính kiếm cho nó cái cửa hàng, sau này làm mối cũng dễ
Gia Bảo dạo này cứ tụ tập với đám lưu manh, thà sớm lập nghiệp cho nó còn hơn, có việc làm không nói, sau này cũng dễ cưới vợ
Đến lúc đó, Gia Bảo sẽ hiểu chuyện hơn
Giờ vấn đề duy nhất là tiền
Tiền trong tay nàng tính qua rồi, mua cửa hàng cho Gia Bảo cũng hết bảy tám phần
Nhỡ chuyện làm ăn không xong, Gia Bảo sẽ không có cơ hội làm lại
Vì tương lai tính toán lâu dài, nàng không thể không nhắm vào Dư Quang
Nếu Dư Quang tâm niệm đầu tư cái gọi là cổ phiếu kia, chắc chắn trong tay không ít tiền
Dạo này nàng cố ý nghe ngóng rồi, cái cổ phiếu đó ai động vào người đó lỗ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những người đã từng đầu tư đều nói, còn không bằng ném tiền xuống nước còn nghe tiếng vang
Dư Quang bao nhiêu cân nàng còn không biết sao, thay vì nghe tiếng vang này, thà đưa tiền hết cho Gia Bảo, Gia Bảo còn nhớ đến cái nhị tỷ tốt của mình
Dư Quang không sinh được, sau này còn phải nhờ con của Gia Bảo giúp mình ngã chậu
Nghĩ thế nào cũng cảm thấy Dư Quang nên đưa hết tiền cho Gia Bảo mới là chân lý
Ai ngờ nàng hăm hở chạy đến, lại nhận được lời giải thích như thế của Dư Quang, đúng là có thể làm cho nàng tức chết sống
Tay không bắt sói cũng phải có giới hạn, ai lại nghe nhà bên có dấm, cố ý chạy sang mượn sủi cảo chứ
Không đúng, Dư Quang là muốn cả dấm cũng mượn của nàng, đây không phải điên rồi thì là cái gì
Càng nghĩ càng tức, vai Dư Yến không ngừng run lên: "Lão nhị, ngươi quên cội nguồn rồi, Gia Bảo là em trai ruột của ngươi đấy, ngươi còn giấu giếm với cả em trai mình
Dư Quang lại gần Dư Yến: "Đại tỷ, em không giấu giếm, chỉ cần chị đưa tiền cho em, em sẽ kiếm lại cho chị một tỷ
Từ tám lần biến thành một tỷ, Dư Yến nhìn Dư Quang như nhìn một người điên
Con em này chẳng lẽ bị nhà họ Trần hành cho hư đầu rồi
Nhưng Dư Quang vẫn không biết gì vẫn cứ dính lấy người Dư Yến: "Đại tỷ, tin em đi, chỉ cần chị đưa tiền cho em, em sẽ trả lại chị một kỳ tích
Một tháng, không, mười ngày, mười ngày em có thể cho chị lời gấp đôi, đến lúc đó kiếm được bao nhiêu tiền đều cho Gia Bảo hết
Nghe giọng điên cuồng của Dư Quang, Dư Yến như dưới mông có đinh bật dậy: "Nhà ta còn đang hầm canh, phải nhanh về coi lửa, ngươi đi mượn người khác đi, mượn được rồi thì nói cho ta, ta còn mừng cho ngươi
Nói xong là bỏ chạy, đứa em này đúng là không thể cần
(hết chương này).
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.