Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 154: Ta tỷ tỷ là thâm niên đỡ đệ ma




Khói đen cuồn cuộn bốc lên từ trong phòng, nóc nhà cũng bị hun đen
Trần mẫu nhìn đến trợn cả mắt, còn có Dư Yến cơ hồ phát cuồng, 08 không nhịn được kêu lên một tiếng: "Túc chủ, sao lại không thể qua được với tiền thế
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiền này rõ ràng là túc chủ đòi về, muốn tiêu thế nào cũng là quyền của túc chủ
Cùng nguyên chủ không có bất cứ quan hệ gì
Dư Quang khẽ cười: "Ta vốn dĩ cô độc một mình, cớ sao lại nhận lấy thứ người khác ban cho
08: "..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Túc chủ, nói thẳng ra một chút đi
Hắn thật sự không hiểu
Dư Quang cười tủm tỉm kéo Dư Yến đi ra ngoài: "Bọn họ không xứng
Không phải ai cho đồ, nàng cũng tùy tiện nhận
Lúc bị kéo ra khỏi cửa, hai mắt Dư Yến đã đỏ ngầu
Nghĩ đến chuyện Dư Quang vừa làm, Dư Yến hận không thể vả chết Dư Quang một cái
Mặt mũi là cái thứ quái gì, cái kia thứ mới đáng giá bao nhiêu tiền chứ, cái con ngốc này vậy mà vì sĩ diện mà đốt mất hai mươi vạn, đó là hai mươi vạn..
Bán cả lão Dư gia nhà bà ta cũng không đáng hai mươi vạn
Nếu không phải lúc này xung quanh đã xuất hiện những người nghe được động tĩnh nhà họ Trần chạy đến hỗ trợ dập lửa
Dư Yến có khi đã trực tiếp cởi giày, dạy cho Dư Quang một bài học tử tế
Nhưng Dư Quang như thể không phát hiện ra sự giận dữ của Dư Yến, lẳng lặng lẽo đẽo đi theo sau Dư Yến: "Chị hai, bây giờ em không có nhà để về, trên người chỉ có hai mươi ba đồng, cho em về nhà ở hai ngày thôi
Dư Yến nắm tay lái xe run lên, phải cố gắng lắm mới kiềm chế được xúc động cầm xe đạp phang vào Dư Quang
Nàng ngẩng đầu, dùng ánh mắt lạnh băng nhìn Dư Quang: "Ngươi bản lĩnh thế kia, về nhà ta thì ủy khuất quá, hai mươi vạn có thể nói bỏ là bỏ, tìm chỗ ở chẳng dễ sao
Dư Yến cố tình nhấn mạnh chữ "nhà ta", ý muốn nhắc nhở Dư Quang con gái gả đi rồi khác nào bát nước đổ đi, không có lý gì về nhà mẹ đẻ
Hơn nữa ngày tháng nhà họ Trần tốt thế, cô em này lại bị chiều hư, nếu không cho em gái chịu chút khổ, sợ vẫn thấy kiếm tiền dễ như chơi thôi
Thấy thái độ Dư Yến, 08 gào thét trong ý thức hải của Dư Quang: "Túc chủ, mau đánh cho Dư Yến một trận, rõ ràng là bà ta bồi dưỡng nên bi kịch của nguyên chủ
Xem người nhà họ Trần bị túc chủ hành hạ thành ra cái dạng gì kìa, kẻ cầm đầu là Dư Yến cũng đáng phải ăn đòn hai lần
Còn chuyện ủy thác người không thể đánh đấm gì đã chẳng còn quan trọng, dù sao túc chủ nhà nó có thừa cách động thủ
Dư Quang thở dài một tiếng với 08: "Bi kịch của nguyên chủ quả thực có liên quan tới Dư Yến, nhưng phần lớn là do tính cách nhu nhược của chính bản thân
Dư Yến chỉ cưỡng ép đưa ra một lựa chọn cho nguyên chủ, nhưng lúc đó nguyên chủ đã trưởng thành, rõ ràng có cơ hội phản kháng, lại vì nhu nhược mà nghe theo sự an bài của Dư Yến, thậm chí còn "kết hôn" với Trần Chiêu
Đây cũng là lý do nguyên chủ không muốn Dư Quang trả thù Dư Yến, vì nguyên chủ hiểu rõ vấn đề của chính mình
Đã thế, nàng cần gì phải làm trò thừa thãi, chỉ cần phối hợp tốt với cô chị này cùng nhau dày vò là được
08: "..
" Xong rồi, hắn lại rối
Thấy Dư Yến muốn đi, Dư Quang đưa tay giữ yên xe Dư Yến lại: "Chị hai, em không có chỗ đi, cho em về nhà đi, em có thể giúp chị đầu tư
Chỉ cần chị đưa hết tiền tiết kiệm cho em, đừng nói một hai mươi vạn, là mười hai trăm lần em cũng có thể kiếm về
Dưới ánh đèn, Dư Yến mặt mày cảnh giác nhìn Dư Quang, dù đánh chết cô cũng không ngờ, đến nước này rồi, Dư Quang vậy mà còn tơ tưởng đến tiền tiết kiệm của cô
Khí phách với người ngoài mới nãy đâu hết rồi, đây là định hố xong nhà chồng lại đến hố nhà mẹ đẻ hả
Dư Yến chăm chú nhìn chằm chằm mặt Dư Quang, một lúc lâu sau mới hừ lạnh: "Trong nhà chật chội, ngươi kiếm chỗ nào đó ngủ tạm một đêm đi
Nói xong, liền nhanh chóng đạp xe rời đi
Lần này cô nhất định phải để nhị muội chịu một bài học, xem sau này nhị muội còn dám tiêu xài hoang phí như thế không
Mà nói đi cũng phải nói lại, có lẽ nhị muội cả đời cũng không đụng đến số tiền lớn như vậy
Xem ra hai ngày nữa vẫn phải mua chút đồ đi tìm bà mối mới được, xem có tìm được một mối kha khá cho em gái không
Em gái không được phép tái giá mà vẫn thích phá của, lần này phải tìm cho em một người đàn ông vừa có tiền lại vừa có con
Mà tuổi con không được lớn, tốt nhất là chết mẹ, nếu không sẽ không quen
Vậy mới nói, cuối cùng nhà này vẫn là phải nhờ cậy cô gánh vác thôi
Nghe tiếng xe đạp kẽo kẹt kẽo kẹt đi xa, trong giọng nói của 08 mang theo kinh ngạc: "Cô ta đi thật à
Không phải thánh mẫu sao, sao đến lúc đối đãi với túc chủ lại biến thành dì ghẻ
Ân, sau tỉ tỉ
Ngược lại, giọng Dư Quang lại mang ý cười: "Đi rồi
08: "..
Túc chủ, ngươi đang vui cái gì vậy, ngươi đang không có nhà để về
Giọng Dư Quang tràn đầy hài lòng: "Vì ta phát hiện ra sơ hở của Dư Yến
Mỗi một người thánh mẫu đều có điểm yếu của mình, chỉ là trước kia Dư Yến biểu hiện không rõ ràng
Nhưng nhìn sự việc xảy ra hôm nay, Dư Yến chán ghét hết thảy những chuyện vượt ra khỏi tầm kiểm soát của cô ta
Như vậy, sự tình sẽ càng thêm thú vị
Trong chớp mắt, 08 đã tỉnh táo: "Túc chủ, Dư Yến có sơ hở gì
Nói nhanh ra cho nó vui lây với
Khóe môi Dư Quang cong lên nụ cười dịu dàng: "Không liên quan tới ngươi, vốn dĩ đã đần rồi, còn nghe thêm mấy thông tin vớ vẩn, càng không lanh lợi được
08: "..
" Bất mãn muốn khóc, đúng là túc chủ chuyên gia đâm vào tim đen
Một lúc lâu, 08 mới mở miệng lần nữa: "Túc chủ, vậy tối nay ngươi ngủ ở đâu
Bỏ Dư Yến đi, chẳng lẽ túc chủ muốn đi nhà khách sao
Hắn nhớ mang máng là loại nhà khách đó bây giờ không cần giấy giới thiệu, ở một đêm cũng chưa đến bốn đồng
Dư Quang thò tay vào túi quần, sờ sờ hai mươi ba đồng trong túi: "Tạm ngủ trên cây, hoặc là nhà ga đi
Trong người nàng chỉ có hai mươi ba đồng, còn phải kiếm số tiền đầu tiên nữa chứ
08: "..
" Biết vậy vừa rồi đã nên nhắc túc chủ rút hai tờ tiền ra rồi, giờ gặp quả báo rồi
Vốn dĩ nhà họ Trần không có lửa, khói tan bớt trong phòng, trong phòng tràn ngập mùi khói dầu nồng nặc
Hàng xóm đều dùng ánh mắt quái dị nhìn hai mẹ con, lúc đi còn không quên nhắc nhở đối phương lần sau đốt vàng mã nhất định phải đốt bên ngoài
Trần mẫu vừa nói cảm ơn, vừa tiễn hàng xóm
Sau đó mới cùng Khương Điềm đưa Trần Chiêu đến bệnh viện
Trần Chiêu vừa được đưa vào phòng cấp cứu, Trần mẫu và Khương Điềm đã song song ngồi xuống ghế dài của bệnh viện: "Tí nữa ta sẽ đi làm thủ tục ly hôn cho Trần Chiêu và Dư Quang, con chuẩn bị đi, ngày mai liền cùng Trần Chiêu đi đăng ký kết hôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe nói đến đăng ký kết hôn, Khương Điềm ngạc nhiên nhìn Trần mẫu: "Sao lại gấp thế ạ
Trần mẫu hừ lạnh: "Con đừng có hiểu lầm, ta không phải vì hài lòng với con lắm đâu, ta chỉ không muốn cho Dư Quang cơ hội quay đầu, lát nữa con về nghỉ ngơi sớm đi, sáng mai ta dẫn con đi Cục Dân chính
Ly hôn có thể vào lúc nửa đêm, nhưng kết hôn nhất định phải xem giờ đẹp
Giọng của Khương Điềm mang theo chút chần chờ: "Nhưng mà
Sự việc xảy ra quá đột ngột, khiến cô mơ hồ có một loại bất an quái dị
Cô còn chưa dứt lời đã bị Trần mẫu cắt ngang: "Không có nhưng nhị gì hết, tiền lễ hỏi ta cho con hai vạn, sau này con hầu hạ Chiêu Nhi thật tốt là được
Đây là số tiền tiết kiệm cuối cùng của bà, nhưng lần hai cưới dâu, nhất định không thể kém lần thứ nhất
Nếu không mặt mũi của bà để đâu
(hết chương).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.