Phát giác động tác của Dư Quang, giọng 08 bên trong mang vẻ khẩn trương: "Túc chủ, cô nhìn thấy cái gì
Nó sao cảm thấy biểu tình của túc chủ không đúng lắm, giống như là..
vui sướng khi người gặp họa
Dư Quang thu tầm mắt từ chỗ xa kia, nơi có bóng người đang cẩn thận ẩn nấp: "08, ngươi có biết hay không ra cửa ở bên ngoài điều không nên nhất làm là gì
08 nghĩ nghĩ: "Túc chủ, có phải hay không là không nên gây chuyện
Dư Quang cười đẩy đẩy kính mắt: "Là không nên thường xuyên dùng tay sờ, vị trí cất đồ vật quý giá của mình
Điểm này, Khương Điềm làm thật không tốt, bên cạnh có mấy người đã để mắt tới cô ta
Khương Điềm đích xác rất khẩn trương, trước đây cô ta cũng không nghĩ tới, sự việc lại tiến hành thuận lợi đến thế
Cô ta không những thuận lợi tìm được vị trí lão yêu bà cất tiền, thậm chí còn lấy được không ít đồ trang sức
Sau đó khi tìm được lúc Trần Chiêu ra ngoài, cô ta đã dùng cái túi nhỏ sát nhân cất tiền, nhét hết những đồ này vào, rồi suốt đêm chạy tới nhà ga
Tối nay không có vé đi kinh sư, tỉnh thành ngược lại có hai chuyến, nên cô ta tính ngồi tàu đến tỉnh thành trước, rồi sau đó chuyển xe đi kinh sư
Có số tiền này, cô ta sẽ có thể an cư lập nghiệp ở kinh sư, có lẽ còn mua được một căn phòng nhỏ
Chỉ là trước kia cô ta chưa từng thấy nhiều tiền như vậy, luôn khẩn trương đưa tay sờ soạng trên người, sợ những thứ này bỗng dưng biến mất
Hơn nữa, cô ta còn thỉnh thoảng há to miệng nhìn vào nhà ga, sợ lão yêu bà bỗng dưng xuất hiện ở cổng nhà ga, bắt cô ta về
Khương Điềm cho rằng hành vi của mình đã rất cẩn trọng, không ngờ rằng động tác của cô ta đã sớm bị người có tâm để ý
Dời tầm mắt khỏi Khương Điềm, Dư Quang lại lần nữa lấy báo che mặt: Ngủ sớm thôi, ngày mai bắt đầu phải cố gắng kiếm tiền
Cho dù muốn đầu tư cổ phiếu, cô ít nhất cũng phải kiếm được một ngàn đồng mới được
Giọng 08 bên trong mang nghi hoặc: "Túc chủ, cô cứ trơ mắt nhìn Khương Điềm gặp chuyện sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ít nhất cũng nên cướp lại tiền, như vậy có thể tiết kiệm đi rất nhiều phiền phức
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giọng Dư Quang vừa nhẹ nhàng vừa dịu dàng: "Ta không trơ mắt nhìn, ta đã lấy mặt che rồi
Là do tờ báo trên mặt cô không đủ dễ thấy à, thế mà làm 08 sản sinh ảo giác như vậy
08: "..."
Được rồi, túc chủ cô vui vẻ là được
Đang nói, chợt thấy Khương Điềm đã xách hành lý đi về phía đội hình đi tỉnh thành
Mấy người trước đó luôn nhìn chằm chằm Khương Điềm liếc mắt nhìn nhau, một người dáng người nhỏ nhắn lập tức chạy về phía quầy bán vé, những người khác thì bám theo Khương Điềm, có vẻ như đã khóa chặt con mồi
08 lại lần nữa khẩn trương: "Túc chủ, cô thật sự không quản à, dù sao cũng là một mạng người
Mưu tài sát hại, buôn bán người, sao có thể trơ mắt nhìn
Nghe được lời 08, Dư Quang trở mình: "Mấy người này là cầu tài, không phải sát nhân, vốn là của cải bất nghĩa, sớm tiêu tan cũng tốt
08: "...Túc chủ, sao cô biết được
Tại sao túc chủ nhà hắn luôn nói những lời khiến hắn không hiểu vậy
Giọng Dư Quang có chút mất kiên nhẫn: "Có lẽ là do ta có đầu óc thì sao
Chuyện đơn giản như vậy, nhìn một cái là hiểu rồi, không cần phải căng thẳng mù quáng thế này
08: "..."
Nói thẳng ra, vẫn là chê hắn ngu ngốc thôi
Sáng sớm hôm sau, Dư Quang dậy từ sớm, mặc dù mặt đất có hơi cứng nhưng cô nghỉ ngơi khá ổn
Bây giờ việc cần làm là tìm một nơi để ở đã
Dư Yến một đêm không ngủ, dù việc vứt Dư Quang lại đã giúp cô xả được cục tức
Nhưng nghĩ đến việc Dư Quang không biết tối ở đâu, cô đã lo lắng cả một đêm, trời chưa sáng đã quầng thâm mắt đứng dậy từ trên giường
Tạo nghiệp mà, cô đúng là kiếp trước thiếu lão nhị
Sớm biết vậy thà mang người về còn hơn, để bây giờ cô phải đi đâu tìm người chứ
Lúc Dư Yến chuẩn bị nhân lúc chưa đi làm, đi ra ngoài tìm thì..
Dư Gia Bảo dụi mắt đi ra từ trong phòng: "Đại tỷ, sao tỷ dậy sớm vậy
Mà động tĩnh còn lớn, đánh thức cả nó
Thấy Dư Gia Bảo, trên mặt Dư Yến đầy ý cười: "Gia Bảo tỉnh rồi, buổi sáng muốn ăn gì, đại tỷ có chút việc, làm đồ ăn ngon cho em xong sẽ phải ra ngoài
Nghe Dư Yến nói muốn ra ngoài, Dư Gia Bảo dụi mắt rồi khựng lại: "Vẫn là chuyện của nhị tỷ à, nhưng em muốn ăn bánh bao
Tối qua đại tỷ ở trong phòng chửi nửa đêm, nó nghe rõ mồn một, nhị tỷ ly hôn, đại tỷ ném nhị tỷ ngoài đường không mang về
Cứ tình hình tối qua, nhị tỷ có thể đi đâu được
Trong mắt Dư Gia Bảo hiện lên tia hưng phấn, nhị tỷ đánh nó, sau này lại không có tiền, nó tuyệt đối không cho đại tỷ mang nhị tỷ về
Nó muốn cho nhị tỷ biết nó lợi hại
Dư Yến cưng chiều nhìn Dư Gia Bảo: "Gia Bảo ngoan, đại tỷ đưa tiền cho Gia Bảo đi mua bánh bao ăn được không
Nghe đến tiền, vẻ mặt Dư Gia Bảo có chút xoắn xuýt
Nhưng cuối cùng, lòng thù hận với Dư Quang đã vượt qua khao khát có tiền tiêu vặt: "Nhưng mà, bánh bao thịt bên ngoài không ăn được, lần trước em bị tiêu chảy rồi
Dư Yến chưa bao giờ bạc đãi Dư Gia Bảo về chuyện ăn uống, nên Dư Gia Bảo mới cao lớn thế này
Lúc này thấy cậu em cúi đầu làm nũng, trong nháy mắt tim Dư Yến tan chảy thành một vũng nước: "Bây giờ còn sớm, Gia Bảo về ngủ thêm lát nữa, đại tỷ sẽ làm bánh bao men bột cho Gia Bảo
Dư Quang lớn ngần ấy rồi, ngủ hai ngày ngoài đường cũng không chết được
Nếu ở bên ngoài không sống nổi thì tự khắc sẽ tìm về, đương nhiên cô muốn chăm sóc cho Gia Bảo còn nhỏ tuổi trước
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai lạng thịt ba chỉ hôm qua mua, hôm nay vừa hay làm bánh bao cho Gia Bảo
Nghe tiếng nhào bột mì từ trong bếp truyền ra, Dư Gia Bảo nằm trên giường nở nụ cười đắc ý
Nó là con trai, tất cả mọi người nhà họ Dư đều phải nghe nó, Dư Quang đắc tội nó thì đừng mong về nhà nữa
Từ trong hẻm nhỏ đi ra, Dư Quang nghiêm túc so giá cả
Căn nhà kia ở đầu hẻm lớn hơn một chút, nhưng phải ở chung với chủ nhà, giá thuê một tháng là sáu đồng
Ưu điểm là đồ đạc nhà bếp đều đủ, nhưng phải dùng chung với chủ nhà
Mặc dù hai vợ chồng chủ nhà này đối với cô mặt mày chất phác cười nói, nhưng xem tướng mạo của hai người thì lại có vẻ cay nghiệt, xảo trá, bủn xỉn, không phải người dễ chung sống
Căn ở cuối hẻm cũng ở chung với chủ nhà, nhưng chủ nhà là một bà lão hay nói móc cùng đứa cháu gái nhỏ
Bà lão kia họ Đinh, sinh ra đã có tướng bần khổ, lại còn hay nói khẩu nghiệp, hễ ai gần bà ta cũng đều không có phúc
Bất quá bà này chỉ nhiều chuyện một chút, còn hành sự vẫn coi như chính phái
Chỉ là nhà này có hơi nghèo, chỉ dựa vào chút tiền hưu của bà Đinh mà sống qua ngày
Lúc rảnh, bà Đinh lại đi nhặt nhạnh những thứ người khác bỏ đi, quần áo rách cắt sạch vải vụn rồi chắp vá lại để hai bà cháu mặc
Những đồ khác chất đống ở trong sân, đợi khi nào cần thì lại lôi ra sửa sang chắp vá lại dùng
Nghe nói Dư Quang muốn dùng nhà bếp của bà, bà Đinh đã mở miệng đòi tám đồng tiền thuê nhà, nhưng hứa hẹn sẽ bao luôn củi và than tổ ong cho Dư Quang
Hai nhà này mỗi nhà một khuyết điểm, sau khi cân nhắc, Dư Quang vẫn là chọn nhà bà Đinh
Dù sao ở trên đời này chẳng ai có thể khắc chế được cô, chi bằng chọn chỗ nào cho bản thân bớt phiền toái thì hơn
(Hết chương này).