Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 157: Ta tỷ tỷ là thâm niên đỡ đệ ma




Nghe được Dư Quang muốn ở lại cuối hẻm, hai vợ chồng kia ngược lại thành tâm thành ý khuyên Dư Quang, nói vài chuyện không may của bà Đinh, ai chạm vào người đó xui xẻo
Đến khi phát hiện Dư Quang đã quyết tâm, hai người mới oán hận rời đi
Muốn ở thì cứ ở đi, ở cùng cái bà lão khắc lục thân đó, người này sớm muộn cũng xong đời
Dư Quang thì cười tủm tỉm nhìn bà Đinh nhặt nửa viện đồ bỏ đi: Thật ra trong này cũng không tệ lắm
Bà Đinh xuất thân không tốt, đã từng thực sự chịu một đoạn thời gian hành hạ
Người bạn đời gắn bó chết, con trai và con dâu cũng đoạn tuyệt quan hệ với bà
Sau này tình hình khá hơn, hai bên mới qua lại lần nữa
Cứ ngỡ ngày tháng sẽ từ từ tốt hơn, lại không ngờ con trai con dâu thế mà bị một trận bệnh truyền nhiễm song song cướp đi sinh mạng
Chỉ còn lại một mình bà Đinh mang cháu gái Vương Tiểu Thiên sống qua ngày
Thấy Dư Quang chỉ có một mình dọn vào, trên người ngay cả hành lý cũng không có, bà Đinh lục lọi trong tủ ra hai cái chăn bông rách, mặt quắt queo đưa cho Dư Quang, đòi Dư Quang năm hào, nói là bán cho Dư Quang
08 phì phì hừ lạnh: "Túc chủ, bà lão này đúng là nghĩ tiền phát điên rồi, chăn bông rách như vậy mà cũng không biết xấu hổ bán cho cô
Một cái chăn bông mới cũng chỉ mấy đồng thôi được không
Dư Quang cười khẽ rút tiền, cảm ơn bà Đinh một tiếng, Dư Quang nói với 08: "Ngươi nói có lý, chăn bông này không nên đòi tiền, nên cho không ta, tiện thể ôm vào phòng trải tốt cho ta mới đúng
08 trầm mặc một chút, hồi lâu mới nhỏ giọng hỏi: "..
Túc chủ, có phải cô đang tức giận không
Dư Quang khẽ cười một tiếng: "Ta tại sao phải tức giận, có ngươi là phúc của ta
Để cô tự nhiên xem nhiều chút náo nhiệt
08: "..
Ta không nói gì có được không
Dư Quang trải chăn lên giường, tuy cũ nát nhưng có thể thấy được bà Đinh trân trọng cái chăn bông
Mỗi một miếng vá đều thẳng thớm, bà lão này tâm địa cũng không xấu
Đồ bán cho cô, coi như có nhân quả, xem ra là không muốn mang xui xẻo đến cho cô
Xem ra cũng xem như một bạn cùng phòng biết chừng mực
Thu xếp đồ xong, Dư Quang quay người đi ra cửa hàng lương thực
Lúc này tuy cũng có người dân chở xe đạp đi bán lương thực, bán thịt ở thành phố, nhưng người trong thành đa số thích mua ở cửa hàng lương thực
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bởi vì lương thực ở cửa hàng đảm bảo không thiếu, lại có một phần trợ cấp nhất định, so với mấy người dân kia giá cả rẻ hơn nhiều
Điểm trừ duy nhất là phải dùng phiếu mua hàng
Mỗi hộ dân mỗi tháng giữa tháng đều phải mang sổ hộ khẩu ra tổ dân phố đóng dấu, trên phiếu dựa theo số người trong nhà ghi các loại lương thực và thực phẩm phụ được mua
Cửa hàng lương thực mỗi ngày chỉ mở buổi sáng, mọi người đều đến cửa hàng xem thấy cái gì mua cái đó
Có khi may mắn còn thấy thịt heo, chân giò và lạp xưởng các loại
Bởi vậy, những người có thời gian làm việc tương đối thoải mái đều mang theo phiếu lương thực, phòng ngừa cửa hàng có đồ tốt họ không mua được
Trần gia sống khá giả, đơn vị của Trần mẫu và Trần phụ, mỗi tháng đều sẽ phát các loại phiếu bún gạo, thịt, trứng, sữa, đôi khi lâu lắm cũng không nghĩ đến sự tồn tại của phiếu lương thực
Sau này nhà nước khuyến khích làm ăn, Trần gia trở thành nhóm người đầu tiên được phê duyệt
Lương thực trước đây để dành trong phiếu, đều được Trần mẫu tìm người đổi ra hết, mang đi quán cơm của con trai, ngược lại tiết kiệm được không ít tiền
Vì vẫn chưa kết hôn, hộ khẩu của Dư Quang vẫn luôn đặt ở chỗ Dư Yến không chuyển đi
Trần gia không thiếu lương thực, cũng không quan tâm phần của Dư Quang, liền để luôn quan hệ mua lương thực của Dư Quang ở nhà Dư
Mà phần của nguyên chủ những năm này, cũng đều bị Dư Yến đút vào miệng Dư Gia Bảo
Trong tay Dư Quang không có phiếu, đồ trong cửa hàng lương thực cũng chỉ có thể đứng xa xem
Gạo hai hào một cân, bột mì trắng một hào rưỡi, thịt một đồng hai, đường tám hào, dầu tám hào, rau hai xu, rượu trắng chín hào một cân
Nắm chắc được giá cả xong, Dư Quang quay người đi chợ phiên
Khu vực này mấy năm trước là chợ đen, sau khi nới lỏng thì dần dần tạo thành chợ phiên
Mua hai cuộn giấy vệ sinh màu hồng nhạt, Dư Quang xách theo cái túi vải ba góc mới mua chậm rãi đi dạo trên chợ phiên
Đi từ đầu đến cuối chợ phiên, Dư Quang mua một cân thịt mỡ, năm cân bột mì, hai cân gạo, hai cân đường, một cân muối và một cái chày cán bột, lúc này mới quay người trở về phòng thuê
Thấy Dư Quang xách đồ trở về, hai vợ chồng ở cửa ngõ không ngừng nhìn quanh ra ngoài, dường như muốn nhìn xem trong túi Dư Quang có cái gì
Bà Vu thì thấy Dư Quang trở về xong, liền nhanh chóng cầm đồ về phòng
Trông có vẻ như không muốn có bất cứ tiếp xúc nào với Dư Quang
Dư Quang cũng không để ý thái độ của bà lão này, sắp xếp đồ đạc xong, cô bắt đầu tìm kiếm đồ phế thải trong sân, ngược lại phát hiện không ít đồ tốt
Thấy Dư Quang nghiêm túc ngồi xổm xuống đó gõ gõ đập đập, 08 hưng phấn ở trong không gian ý thức không ngừng lẩm bẩm: "Túc chủ, tiếp theo cô có phải định làm thứ gì đó kinh thiên động địa, khiến mọi người kinh ngạc
Lần đầu thấy túc chủ có hành động bình dân như vậy, nó có chút không quen
Dư Quang nhẹ nhàng đẩy gọng kính: "Hiện tại ta muốn làm là kiếm tiền, tại sao phải làm người khác kinh ngạc
Giọng của 08 khựng lại: "Nhưng mà túc chủ, cô không định làm ra thứ gì đó chưa từng có trên đời sao
Không biết tại sao, nó luôn cảm thấy túc chủ hẳn là biết rất nhiều kỹ thuật lợi hại
Giọng Dư Quang ôn hòa mang vẻ đương nhiên: "Ta tại sao phải làm thứ chưa từng có trên đời, ta hiện tại đang thiếu tiền, mấy thứ đó không thể giúp ta nhanh chóng kiếm ra tiền
Cô không thích làm chuyện vô nghĩa
08 nghi hoặc đóng giao diện hiển thị "Tuyển tập đánh mặt kẻ gây chuyện của người hoàn thành nhiệm vụ" lại: Túc chủ của nó sao lại khác với người khác thế này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện tại thoát khỏi Trần gia, không phải nên làm một chuyện kinh thiên động địa, đánh vào mặt Trần gia và Dư Yến sao
Sao túc chủ trông có vẻ không sốt sắng chút nào
Nghe thấy 08 chất vấn, Dư Quang lại có chút bất đắc dĩ: "Sau này mấy cái tài liệu như này đừng có xem nữa
08 theo bản năng hỏi lại: "Tại sao vậy, mấy cái viết trên này đều rất hữu dụng
Dư Quang tay vẫn không ngừng, thuần thục ghép linh kiện: "Trừ chúng ta là tổ trợ giúp thánh mẫu này ra, trong Cục mau xuyên thì ngươi cảm thấy người làm nhiệm vụ có bản lĩnh nhận được nhiều việc hay là người không có bản lĩnh nhận được nhiều việc hơn
Vấn đề này rất đơn giản, 08 không chút do dự trả lời: "Đương nhiên là người làm nhiệm vụ có bản lĩnh nhận được nhiều việc hơn, túc chủ không biết đấy, mấy nhân viên ưu tú trong cục ấy, họ bận đến không có thời gian về không gian nghỉ ngơi luôn, tiền thưởng thì cầm mỏi cả tay
Nói cuối không quên nịnh Dư Quang vài câu: "Túc chủ, như cô bây giờ này
Túc chủ nhà nó lợi hại như vậy, đoán chừng lúc tổng kết lại chắc chắn có thể nhận được thưởng nhân viên ưu tú
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đó là thứ thực tế rất lợi ích, mà nó thân là hệ thống của túc chủ thì..
Ngay lúc 08 vì việc sắp có tương lai tươi sáng mà ngửa mặt lên trời cười lớn, thì bên tai vang lên giọng nói ôn hòa của Dư Quang: "Nếu họ bận đến mức đó thì ngươi cảm thấy mấy cái tài liệu hướng dẫn đó..
Có nhiều thứ không thể hiểu được bằng việc quan sát phân tích, ngoài người trong cuộc ra thì không ai có thể đọc chính xác ý nghĩa đằng sau mỗi hành động của người làm nhiệm vụ
(Hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.