Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 159: Ta tỷ tỷ là thâm niên đỡ đệ ma




Được phân công đi mua đồ, đám trẻ con nhìn Vương Tiểu Thiên: "Đại tỷ, ngươi không để tiền lại cho mình à
Đứa bé này lớn hơn Vương Tiểu Thiên không ít tuổi, nhưng ánh mắt nhìn Tiểu Thiên đầy vẻ khâm phục
Đây chính là người có thể dẫn bọn chúng kiếm tiền, có một đồng tiền, nó có thể mua được rất nhiều, rất nhiều đồ
Vương Tiểu Thiên thì bặm một khuôn mặt nghiêm nghị nhìn cậu bé: "Ta là đại tỷ của các ngươi đó, hôm nay lại không làm gì cả, số tiền này ta sẽ không chia, sau này chúng ta sẽ kiếm nhiều tiền hơn, vẫn sẽ cùng nhau ăn kẹo
Đáp lại cô, là ánh mắt sùng bái của bọn trẻ, cùng với tiếng vỗ tay nồng nhiệt
Một đồng tiền này, Vương Tiểu Thiên phân chia rất rõ ràng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đám trẻ con cũng đều khen cô tốt, nhưng lại không biết Vương Tiểu Thiên đã sớm lẻn một đồng vào trong túi mình
Nhìn Vương Tiểu Thiên và đám trẻ con tương tác, 08 kinh ngạc đến mức cả da bánh bao cũng muốn nứt ra: Đây là hành vi của một đứa trẻ sao
Đứa bé này sao lại không giống những đứa bé nó từng biết, nhìn xem những người khác thì bình thường hơn nhiều, còn đang chảy cả nước mũi kìa
Sau đó, một đám trẻ con lại vô cùng vui vẻ chơi đùa cùng nhau
Bởi vì đồ vật lặt vặt trong sân quá nhiều, mọi người chơi chưa đã hứng, còn "tiện tay" giúp Vương Tiểu Thiên thu dọn lại sân một lượt
Đợi đến khi Dư Quang tỉnh ngủ trưa, thì thấy bọn trẻ đã cười ha ha dùng gạch nhặt được ở ngoài, dựng lên một cái bếp trong sân
Đúng lúc đó, lần đầu tiên Dư Quang đến thuê nhà, bà Đinh nói là không có đồ vật
Không ngờ lại được Vương Tiểu Thiên âm thầm ghi nhớ trong lòng, hôm nay còn dẫn người làm cho bà
08 cảm thán nhìn chiếc bếp trước mặt: Nó có lý do để nghi ngờ, nếu như vật liệu đầy đủ, Vương Tiểu Thiên có thể dẫn lũ trẻ này xây cả một căn nhà ra ấy chứ
Đến chạng vạng, bà Đinh gõ cửa bước vào, trực tiếp đưa cho Dư Quang một đồng kín đáo: "Tiểu Thiên không hiểu chuyện, ngược lại khiến cô chê cười rồi, sau này có việc thì gọi nó là được, tiền cũng đừng cho
Đứa cháu gái này của bà rất giống ông nội của nó, đó là một thương nhân rất biết kiếm tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đinh gia quật khởi từ đời ông nội, nhưng con cháu nhà Đinh, cũng bị hủy trong tay ông nội
Nghĩ đến cả nhà mình chịu tội vì ông nội, sống lưng của bà Đinh đều đổ mồ hôi lạnh
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu Thiên rất giống ông nội, cho nên từ trước đến giờ, bà đều không dám dạy Tiểu Thiên biết chữ
Sợ đường đời sau này của Tiểu Thiên, sẽ còn khó đi hơn bà
Nghe bà Đinh nói vậy, Dư Quang lại nhét một đồng vào túi của bà Đinh: "Tôi chỉ biết làm người thì phải trả công, Tiểu Thiên có thể chỉ huy đám trẻ con, tự kiếm được tiền thì đó là bản lĩnh của cô ấy, tuyệt đối không có lý gì để thu lại cả
Bà Đinh mặt sa sầm: "Vậy cô sau này đừng..
Dư Quang tiếp lời bà Đinh: "Đừng kêu Vương Tiểu Thiên giúp đỡ có phải không, đương nhiên có thể, dù sao tôi cũng chỉ ở không đến hai tháng rồi đi, việc nhà của bà vốn dĩ không liên quan đến tôi
Bà Đinh vốn đã chuẩn bị sẵn lý lẽ để biện hộ, nào ngờ Dư Quang lại đáp ứng nhẹ nhàng như thế
Bà trong nhất thời có chút không biết làm sao, chỉ phải lẩm bẩm hai tiếng: "Vậy, vậy tôi đi trước
Thấy bà Đinh định quay người đi, Dư Quang bỗng mở miệng: "Thời đại thay đổi rồi, người ta ai cũng mong con cái thông minh giỏi giang, còn bà thì lại không giống ai cả
Bà Đinh đột nhiên khựng người lại, quay đầu nhìn Dư Quang: "Cô hiểu gì chứ, Tiểu Thiên là con gái, nó chỉ cần..
Lời của bà Đinh lại lần nữa bị Dư Quang cắt ngang: "Nó chỉ cần ngoan ngoãn học làm việc, rảnh thì nhặt ít phế liệu về trang trí sân vườn, sau này lấy chồng có thể dỗ chồng vui vẻ là đủ rồi
Tuy trong lòng là nghĩ như vậy, nhưng khi bị Dư Quang nói ra, nghe lại thấy chói tai lạ thường
Đây là một nỗi đau thấu tận tâm can, kỹ năng châm chọc ngày xưa của bà Đinh trong nháy mắt bị phong bế, chỉ có thể tức giận nhìn Dư Quang: "Cô hiểu gì chứ, tôi là vì tốt cho Tiểu Thiên
Vạn nhất thời thế lại thay đổi thì sao
Dư Quang gật đầu: "Bà vì ai thì chính bà rõ nhất, bà lớn tuổi rồi, tuy rằng đã cảm nhận được sự thay đổi của thời đại, nhưng lại bị tuổi tác đè ép, những khát vọng ngày xưa không có cách nào thực hiện được
Bà sợ phải đối mặt với những thay đổi bên ngoài, bởi vì điều đó sẽ khiến bà nhớ đến những bất hạnh của mình, cho nên bà đã dùng sự an toàn để đan thành một tấm lưới lớn, trói Vương Tiểu Thiên ở bên cạnh, tìm cảm giác tồn tại trên người con bé
Cô rất thích cái kiểu liều mạng tự dát vàng vào mặt mình như thế này, bởi vì cô có thể bóc lớp vàng lá trên mặt đối phương xuống
Bà Đinh bước chân lảo đảo lùi về sau một bước, ngón tay nắm chặt lấy khung cửa, phòng ngừa mình ngã nhào: "Không phải, không phải như cô nói, tôi chỉ là muốn bảo vệ nó
Dư Quang lại đẩy đẩy kính mắt: "Có phải hay không không cần phải giải thích với tôi, tôi chỉ là người ngoài xem náo nhiệt thôi, cháu gái của bà, bà muốn dạy dỗ thế nào là việc của bà, không liên quan gì đến tôi
Bà Đinh theo bản năng quay người đi ra ngoài, miệng vẫn lẩm bẩm: "Tôi là vì muốn tốt cho nó, tôi thật là muốn tốt cho nó mà
Nghe được lời nói như đang tự thôi miên của bà Đinh, Dư Quang khẽ cười một tiếng: "Cách làm của bà không sai, tương lai tất cả trí tuệ của Vương Tiểu Thiên, đều có thể dùng để đưa tay xin tiền chồng
Nếu là tôi, bây giờ tôi đã bồi dưỡng cho Vương Tiểu Thiên tập chạy bộ và luyện thiết bố sam, để sau này xin tiền bị chồng đánh vào người, ít ra cũng không cảm thấy đau
Bà Đinh đột ngột quay người, dùng đôi mắt đỏ hoe trừng Dư Quang
Một lát sau, bà Đinh quay người nhanh chóng đi về phòng
Bà phải suy nghĩ thật kỹ, có lẽ thật sự là bà sai rồi
Nhìn bóng lưng bà Đinh, 08 tặc lưỡi hai tiếng: "Ký chủ, cô thực sự thích cái cô Vương Tiểu Thiên này nha
Vì con bé mà nói nhiều như vậy
Dư Quang thì nhẹ nhàng đáp lại: "Cũng không phải là thích lắm, chỉ là con bé có ích thôi
Cô không phải là một người lương thiện, chỉ sẽ vì những người có ích cho mình mà tốn công suy nghĩ
08: "..
Đúng là như vậy sao, nhưng một đứa bé thì có thể làm được gì cho cô chứ
Sáng sớm hôm sau, Vương Tiểu Thiên đã đến gõ cửa Dư Quang
Thấy Dư Quang mở cửa, Vương Tiểu Thiên đầu gối hơi cong lại muốn quỳ xuống đất
Nhưng còn chưa đợi cô bé động tác, đã bị Dư Quang dùng mũi chân chặn lại: "Có gì thì nói thẳng
Vương Tiểu Thiên ngẩng đầu, để lộ đôi mắt sưng húp thành hai đường chỉ: "Dì, bà nội dạy con biết chữ, còn nói năm sau sẽ cho con đi học, con đến cảm ơn dì ạ
Cô bé tuổi tuy nhỏ, nhưng không hề ngốc, biết ai là người đã giúp mình
Hôm qua sau khi cô đưa tiền cho bà nội, đã bị bà nội hung hăng dạy dỗ một trận, còn bắt cô sau này không được phép kiếm tiền nữa
Nhưng đợi khi từ chỗ dì này đi ra, thì giọng điệu của bà nội lại thay đổi
Tối qua bà nội còn đích thân dạy cô bé gảy bàn tính, kể cho cô nghe những câu chuyện làm ăn năm xưa của ông ngoại
Bởi vậy nên sáng sớm hôm nay cô bé liền đến cảm ơn Dư Quang
Nghe Vương Tiểu Thiên nói, Dư Quang khẽ ừ: "Không có chuyện gì thì đừng tùy tiện quỳ, quỳ nhiều sẽ không đứng lên được
Lời này rõ ràng vượt quá phạm vi hiểu biết của Vương Tiểu Thiên, cô bé ngẩng đầu lên ngây ngốc nhìn Dư Quang
Liền thấy Dư Quang ôn nhu cười với cô bé: "Không hiểu không sao, cứ học thuộc đi, sau này chậm rãi lý giải
Dù sao đừng bắt cô giải thích, cô không có đủ kiên nhẫn đó
Công tác chuẩn bị giai đoạn trước đã làm xong, đuổi Vương Tiểu Thiên đi rồi, Dư Quang bắt đầu nhào bột
Nhìn Dư Quang động tác thuần thục như vậy, 08: "..
Ký chủ, cách kiếm tiền của cô sao mà bình dân vậy, chúng ta có thể làm gì đó cao thượng hơn không
(Hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.