Dư Quang đầu tiên là sững sờ, sau đó lại lần nữa khôi phục tươi cười: "Thúc, ngươi quá biết nói đùa rồi, ai mà chẳng làm việc đàng hoàng chứ
Trong lúc nói chuyện, Dư Quang kéo tóc Dư Hải, định nhấc người lên
Ai ngờ sau một hồi giằng co vừa rồi, tóc Dư Hải căn bản không chịu nổi kiểu kéo này, "xoạt" một tiếng cùng da đầu tách rời
Dư Hải lại lần nữa trở về mặt đất, đau đớn vặn vẹo lăn lộn
Trên da đầu của hắn đã rỉ ra những giọt máu nhỏ
Chứng kiến cảnh này, dù là Hoa ca từng trải cũng không nhịn được lùi lại một bước: "Nhìn thôi đã thấy đau
Dư Quang ghét bỏ ném đi nắm tóc còn vương tơ máu trên tay, xách cổ áo Dư Hải kéo người lên: "Đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, thức đêm không tốt, nhất định phải ngủ sớm dậy sớm, xem ngươi kìa, hói đầu rồi
Trong lúc nói chuyện, Dư Quang đã đẩy Dư Hải vào lòng Hoa ca: "Thúc, ngươi yên tâm, về sau mỗi tháng đến kỳ lương, con sẽ tự mình đi chỗ ông ngoại lĩnh, đảm bảo không làm phiền ngài
Nói xong, Dư Quang còn không quên xé một mảnh vải từ quần áo Dư Hải, xoa xoa cái đầu trọc của Dư Hải: "Thúc, ngài yên tâm, cái bệnh hói đầu của Tiểu Hải này không lây đâu
Da mặt Hoa ca lại lần nữa co rúm: "Ngươi xác định ngươi đang làm việc đàng hoàng
Vừa thốt ra lời, Hoa ca có chút hối hận, sao hắn lại nói ra những lời không chuyên nghiệp như vậy
Rõ ràng hắn mới là đại ca phải khống chế tất cả, sao lại bị một cô nhóc dọa rồi
Hơn nữa hắn đương nhiên biết đầu hói của Dư Hải không lây, bởi vì hắn tận mắt thấy Dư Quang thi bạo Dư Hải
Ngay lúc Hoa ca đang suy nghĩ làm sao cứu vãn tình thế, Ngô Tiểu Hoa trong phòng rốt cuộc mở mắt
Ngô Tiểu Hoa đầu tiên là nghi hoặc nhìn quanh môi trường xung quanh, sau đó hạ ý thức nhìn về phía bức tường
Khi phát hiện Hoa ca đang ôm Dư Hải, Ngô Tiểu Hoa phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương
Sau đó lảo đảo xuống giường lao về phía Hoa ca: "Trả Tiểu Hải cho ta, đây là căn của lão Dư gia nhà ta..
Á
Dư Quang một chưởng đánh ngã Ngô Tiểu Hoa, cười nhẹ nhàng nhìn Hoa ca: "Mẹ con tối qua ngủ không ngon
Theo lời giải thích của Dư Quang, dòng điện chuẩn bị trừng phạt cô liền lập tức biến mất
Khóe miệng Dư Quang nhếch lên cao hơn: "Thúc, chú không biết đấy thôi, mẹ con và Tiểu Hải yêu nhau thật lòng, ai cũng không thể rời khỏi ai
Cho nên con mới muốn tạm thời tách họ ra, để mọi người cùng bình tĩnh lại, cũng biết mình thật sự muốn gì, khỏi sau này phải hối hận
08: "..
Nghe ký chủ nói nhiều lời như vậy, thế nhưng hắn cũng bắt đầu cảm thấy Ngô Tiểu Hoa đối với Dư Hải có động cơ không thuần, phải làm sao bây giờ
Nhìn Dư Hải "thức đêm hói đầu", Ngô Tiểu Hoa "ngủ không ngon", Dư Quang "dịu dàng hiểu chuyện"
Trong lòng Hoa ca có một vạn con thảo nê mã chạy qua: Cái Dư Hải này, hắn không muốn
Thấy vẻ chần chừ trong mắt Hoa ca, Dư Quang kéo Dư Hải trở lại: "Thúc, Tiểu Hải nhà con ngoài việc nhớ mẹ con ra, những lúc khác đều đặc biệt nghe lời, chú xem này
Trong khi nói chuyện, Dư Quang vỗ hai cái vào lưng Dư Hải, Dư Hải kêu lên một tiếng đau đớn, lúc này lại phun ra một ngụm máu
Sau đó, bên tai hắn truyền đến những lời như ác ma mê sảng của Dư Quang: "Chú bảo hắn khóc là hắn khóc, bảo hắn phun máu là hắn phun máu, tuyệt đối rất ngoan
Dư Hải: "..
Dư Quang là đồ tâm thần, hay là hắn theo Hoa ca đi thì hơn, dù sao vẫn còn có đường sống
Hoa ca: "..
Cô gái này quả là có tướng thành đại sự
Chờ khi trở về nhất định phải lập tức mua ti vi, còn phải đặt báo, đoán chừng sớm muộn gì cũng sẽ đọc được tin tức liên quan đến Dư Quang
Lại nhìn Ngô Tiểu Hoa nằm dưới đất, nhớ lại những chuyện "yêu nhau thật lòng" của cô ta và Dư Hải
Hoa ca mang Dư Hải không ngoảnh đầu lại mà đi, vừa đi vừa nhỏ giọng nói: "Về sau ngươi cứ an tâm theo chú đi, ngươi yên tâm, chỉ cần chú có một miếng ăn, tuyệt đối sẽ không để ngươi bị đói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn Dư Quang một mình gánh người nhẹ bẫng, sao đến chỗ hắn lại vất vả thế này
Dư Quang một cô gái nhỏ sao có thể có sức lớn như vậy, lúc trước Ngô Tiểu Hoa đưa người cho hắn, đúng là hắn đi mắt
Bất quá cũng may hắn nhìn lầm, nếu thật mang Dư Quang theo bên cạnh, phỏng đoán hắn có thể sống quá bốn mươi cũng là hỉ sự..
Phi phi phi, hắn đang nghĩ gì vậy, hắn muốn sống trăm tuổi cơ mà
Nước mắt Dư Hải ròng ròng chảy xuống: "Thúc, chú đối với con thật tốt
Hắn về sau nhất định phải đối xử tốt với Hoa ca
Nhìn bóng lưng hai người rời đi, 08 nhu thuận hỏi Dư Quang: "Ký chủ, vừa rồi ngươi cố ý đối xử tệ với Dư Hải như vậy, là tính để Hoa ca thương xót hắn hả
Dư Quang đẩy mắt kính: "Đương nhiên không phải, tôi chỉ đang cho Hoa ca xem, nói cho hắn biết là thằng nhóc này có thể tùy tiện đánh
Hoa ca vốn dĩ không phải là người thiện nam tín nữ gì, một hai lần có lẽ sẽ đồng tình với sự bất hạnh của Dư Hải, chiếu cố Dư Hải nhiều hơn
Nhưng Dư Hải bản tính ích kỷ tham lam, vốn là kẻ được đà lấn tới
Dư Quang đối xử tốt với hắn, hắn sẽ giết người sống sờ sờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngô Tiểu Hoa đối tốt với hắn, chờ khi Ngô Tiểu Hoa mất giá trị lợi dụng, Dư Hải sẽ nhốt người ở ban công, định hành hạ người chết
Đối với người thân còn thế, huống chi là người ngoài
Hoa ca càng nhẫn nhịn, Dư Hải sẽ càng không kiêng nể gì cả
Đến lúc đó, vở diễn mang tính giáo khoa của cô hôm nay có thể phát huy được tác dụng
Hay nhỉ, không chỉ là phát huy được tác dụng
Lúc trước thương xót bao nhiêu, sau này sẽ phản phệ gấp bấy nhiêu lần
Hoa ca rất nhanh sẽ ý thức được, đối với cái chủng tộc vong ơn bội nghĩa này, cần thiết phải đánh như vậy
Quả nhiên như những gì 08 lo lắng, Hoa ca cẩn thận đặt Dư Hải lên xe ba gác, mình thì ngồi ở phía sau lái xe
Dư Hải cảm động nước mắt sắp trào ra: Đã bao lâu rồi không có ai đối xử tốt với mình như vậy
Ngô Tiểu Hoa tất nhiên không tính, cô ta vốn đã có lỗi với mình, dù có đối xử tốt với mình thế nào cũng là bổn phận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ đến đây, mũi Dư Hải cay xè: Thật ra Hoa ca cũng chẳng phải đồ tốt lành gì
Hoa ca đối tốt với hắn, chẳng qua chỉ muốn để hắn làm việc kiếm tiền cho Hoa ca thôi
Chờ khi hắn có bản lĩnh, nhất định phải bắt những kẻ đó trả giá
Hoa ca còn chưa biết, mình đã bị Dư Hải thêm vào danh sách hận thù
Nhìn thôn trưởng chạy tới hỏi thăm tình hình, Hoa ca cười phất tay với ông ta: "Cậu, đứa bé này tôi mang đi, không thì sẽ bị hành hạ chết mất
Chờ lần sau tôi quay lại sẽ mang cho cậu hai bình rượu ngon
Nhìn bộ dáng từ bi của Hoa ca, vẻ mặt thôn trưởng có chút mờ mịt
Đứa cháu trai không đáng tin này thế nào ông ta hiểu rõ hơn ai hết, ngày thường rảnh rỗi đều phải kiếm chuyện mà làm
Hiện tại lại lộ ra vẻ mặt như thế, đúng là khiến ông ta nổi da gà
Ai cũng nói Dư Quang là đồ không sạch sẽ, đứa cháu ngoại bất hảo của mình, có khi nào bị đồ trong viện Dư Quang lây nhiễm không
Sau khi Hoa ca đi, Dư Quang đưa tay nhấc Ngô Tiểu Hoa đang quỳ rạp trên mặt đất lên, đưa tay chọc mạnh vào huyệt vị trên người Ngô Tiểu Hoa, trực tiếp làm cô tỉnh lại
Điểm cốt yếu của việc trút giận là đối phương cần phải ở trạng thái thanh tỉnh, nếu không màn kịch này cô diễn cho ai xem
08: "..
Ký chủ, ngươi nhất định là ma quỷ
Cổ họng Ngô Tiểu Hoa phát ra một tiếng kêu quái dị, còn chưa kịp nói chuyện, Dư Quang đã mở miệng trước: "Mẹ, hiện tại trời bắt đầu trở lạnh rồi, mẹ đừng có suốt ngày quỳ rạp trên mặt đất ngủ, không tốt cho xương cốt đâu
Ngô Tiểu Hoa ngơ ngác nhìn Quan Nhiên, dường như không ngờ người này sao có thể thản nhiên mở mắt nói dối được
Quan Nhiên thản nhiên nhìn Ngô Tiểu Hoa: "Mẹ, sao sắc mặt mẹ khó coi vậy, có phải vừa rồi ngủ trên đất nên bị cảm lạnh không
Sắc mặt Ngô Tiểu Hoa thay đổi liên tục, một hồi lâu mới thốt ra được một câu: "Ngươi mau đưa Tiểu Hải về cho ta, nếu không ta sẽ treo cổ trước mặt ngươi
(Hết chương này)