Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 180: Ta tỷ tỷ là thâm niên đỡ đệ ma




08 bị Dư Quang lôi kéo vào, hắn cảm thấy lời của Dư Quang hình như có vấn đề, nhưng lại không nói rõ được vấn đề ở chỗ nào
Phát hiện 08 rơi vào trầm mặc, Dư Quang tốt bụng nhắc nhở đối phương: "Ngươi có muốn xem độ hoàn thành nhiệm vụ không, biết đâu có kinh hỉ
08 buồn bã ừ một tiếng, sau đó mở giao diện nhiệm vụ ra
Một mảng màu xanh lá trên đó làm lóa mắt nó: Vậy mà thật sự hoàn thành, nhưng túc chủ nhà hắn rõ ràng cái gì cũng không có làm mà
08 ngơ ngác làm Dư Quang tâm tình trở nên vô cùng tốt: "Ngươi có tin không, chờ lúc nhiệm vụ kết thúc, người ủy thác sẽ cho ta max điểm
08: "...Ta tin
Cái này nó phi thường tin tưởng, nếu như không phải max điểm, túc chủ tuyệt đối sẽ không bỏ qua người ủy thác
Dư Yến như từ trong mộng tỉnh lại hất tay Dư Quang ra: "Ngươi muốn kiện ta, ngươi có phải điên rồi không, là ta nuôi ngươi lớn từ nhỏ, ngươi còn có lương tâm không
Ngay lúc hai người sắp tách tay ra, Dư Quang trở tay lại lần nữa nắm chặt Dư Yến: "Đại tỷ đang nói gì vậy, ta từ chưa nói muốn kiện chị mà
Dư Yến hơi tỉnh táo lại chút, mái tóc rối bời che khuất nửa khuôn mặt nàng, làm ánh mắt lộ ra từ trong tóc có vẻ cực kỳ âm trầm: "Rốt cuộc ngươi có ý gì
Dư Quang nhẹ nhàng vỗ tay Dư Yến: "Đại tỷ, chị là đại tỷ ruột của ta, sao ta có thể kiện chị được chứ
Lần này Dư Yến không vội nói chuyện, vẫn dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Dư Quang, nàng cảm thấy Dư Quang vẫn còn lời muốn nói
Thấy Dư Yến có vẻ thông minh hơn, Dư Quang ôn nhu nhìn Dư Yến: "Đại tỷ, ta sẽ không kiện chị, nhưng nơi chị vào không phải là nhà ta
Nghe được những lời này, Đinh bà tử vẫn luôn trầm mặc bỗng nhiên lên tiếng: "Dư Quang có kiện cô hay không là chuyện của nó, cô vào nhà ta, ta không có khả năng bỏ qua cho cô
Vương Tiểu Thiên cũng hai mắt đỏ hoe nhìn Dư Yến: "Người xấu, ngươi sẽ luôn phải ngồi tù
Tầm mắt Dư Yến lại lần nữa quay về Dư Quang: "Ngươi đến đây chỉ để cười nhạo ta thôi sao
Dư Quang thành khẩn lắc đầu: "Không phải, ta là muốn để Tiểu Thiên biết không được làm sai
Sau đó, Dư Quang đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu Vương Tiểu Thiên: "Ta nhận Tiểu Thiên làm đồ đệ, sau này sẽ truyền dạy hết những gì ta biết cho con bé
Về phần có thể học được bao nhiêu, đều là tạo hóa của Vương Tiểu Thiên
Dư Yến một mặt không thể tin nhìn Dư Quang: "Ngươi không nuôi em trai mình, đi nuôi đứa trẻ khác, ngươi có phải bị điên rồi không
Dư Quang thì nhẹ nhàng lắc đầu với Dư Yến: "Đại tỷ, Gia Bảo lớn rồi, không cần người nuôi nữa, ta cũng chỉ dạy Tiểu Thiên đến khi trưởng thành thôi, chứ không nuôi con bé cả đời
Tiền của nàng chỉ có thể là tiền của chính mình
Dư Yến căn bản không nghe lọt tai những lời Dư Quang nói, nàng vẫn cứ đắm chìm trong sự phẫn nộ vì Dư Quang thà nuôi người ngoài, cũng không đối tốt với Dư Gia Bảo
Thấy Dư Yến bộ dạng "ta không nghe ta không nghe", Dư Quang bỗng cảm thấy thật vô vị: "Đại tỷ, thật ra Gia Bảo cũng thật đáng thương
Nghe được lời Dư Quang, Dư Yến liếc mắt khinh miệt Dư Quang: "Ngươi còn có mặt quan tâm Gia Bảo
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Quang cười nhạt nhìn Dư Yến: "Ta đương nhiên quan tâm nó, dù sao nhiều năm như vậy đều bị đại tỷ xem như công cụ người thử thái độ của ta, ta quan tâm nó không bình thường sao
Nếu thật sự thương Dư Gia Bảo, thì đã không tùy ý để Dư Gia Bảo nhiều lần mặt dày mày dạn đòi tiền mình và Trần Chiêu
Mình đưa ra một phần, thì đại tỷ sẽ thiếu đi một phần
Chỉ cần Dư Gia Bảo luôn có thể kiếm được tiền từ mình, thì đại tỷ cũng sẽ luôn được hưởng lợi, cách tính này không thể nói không tinh
Dư Yến đầu tiên là cứng đờ người, sau đó cuồng loạn nhảy lên xông đến bàn, chuẩn bị lao về phía Dư Quang: "Đồ tiện nhân, ta liều mạng với ngươi
Dư Quang trực tiếp từ trên ghế nhấc Đinh bà tử và Vương Tiểu Thiên lên, nhanh chóng lui về phía sau
Còn Dư Yến thì bị nhóm người trông coi dùng sức đè lại
Thấy Dư Yến bị đè lại vẫn phẫn nộ la hét, Dư Quang đưa tay che mắt Vương Tiểu Thiên
Vương Tiểu Thiên bị dọa đến có chút co quắp: "Sư phụ, chuyện gì vậy ạ
Dư Quang ôn nhu giải thích với con bé: "Hôm nay dạy con một câu, gọi là gặp không sợ hãi, bất kể lúc nào cũng không được để người khác bắt con uy hiếp, bởi vì bọn họ sẽ lợi dụng điểm yếu của con, triệt để đánh gục con
Vương Tiểu Thiên: "...A
Đinh bà tử: "..
Dạy bảo bằng hành động như thế này, không cần ứng dụng vào trường hợp này chứ
Hai năm sau
Dư Gia Bảo khập khiễng đi vào phòng thăm, Dư Yến tóc hoa râm đã đợi sẵn ở chỗ ngồi
Nhìn thấy em trai mình thương nhớ nhiều năm, Dư Yến xúc động nước mắt rơi như mưa: "Sao con lại ra nông nỗi này
Vì đây không phải là trại giam, nên hai người không thể tiếp xúc thân thể, chỉ có thể nhìn đối phương qua một lớp kính thủy tinh dày để phòng ngừa bạo lực
Dư Gia Bảo đã hai mươi tuổi, khóc đến như một đứa trẻ một hai tuổi: "Đại tỷ, chân con ở trong đó bị người đánh gãy, bọn họ còn..
Những lời phía sau, Dư Gia Bảo chưa nói hết
Nhưng Dư Yến, người cũng từng là tù nhân lại rất rõ ràng Dư Gia Bảo sẽ gặp phải những gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Những năm này cô cũng không sống tốt, những người bị giam cùng với cô, ngày nào cũng kết phường khi dễ cô
Nếu như không còn chút gì để nhớ, cô sợ là đã sớm treo cổ tự tử rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đâu còn có thể đợi đến ngày được gặp Gia Bảo
Hai người khóc xong những gì mình gặp phải một cách mờ mịt, Dư Gia Bảo cuối cùng cũng đi thẳng vào vấn đề: "Đại tỷ, nhà con không biết bị ai xông vào, trong nhà cái gì cũng không còn
Nói cũng phải, trong nhà hai năm không thấy người, đừng nói là những kẻ thích trộm đạo, ngay cả hàng xóm cũng sẽ không nhịn được đến nhà tìm xem
Nghe những lời này, Dư Yến khóc càng dữ hơn, những kẻ đáng giết ngàn đao này
Tại sao người khác trộm nhà cô thì không sao, mà cô trộm nhà người khác thì lại bị kết án mười lăm năm
Cô rốt cuộc đã làm sai cái gì chứ
Thấy Dư Yến khóc không thành tiếng, lại luôn không hỏi xem ý định tiếp theo của mình là gì, Dư Gia Bảo cắn chặt răng cẩn thận hỏi Dư Yến: "Đại tỷ, con nhớ chị có không ít tiền tiết kiệm, chị nói cho con biết sổ tiết kiệm cất ở đâu, con đi lấy ít vốn buôn bán nhỏ
Tiếng khóc của Dư Yến trì trệ, hai tay đặt trên đầu gối nắm chặt thành quyền
Nếu là lúc trước, cô sẽ không chút do dự đưa tiền cho Dư Gia Bảo làm ăn, để làm đẹp thanh danh cho mình
Nhưng hiện tại, cô đã ngồi tù, một người phụ nữ đã từng ngồi tù còn muốn thanh danh gì nữa
Những lời Dư Quang nói trước đây đã khiến cô rất xúc động
Con trai ruột cũng không bằng tiền riêng, cô cần phải nắm chắc tiền trong tay, mới có thể khiến Gia Bảo đến thăm mình nhiều hơn một chút
Đợi sau khi cô rời khỏi đây, Dư Gia Bảo cho dù vì tiền, thì cũng nhất định sẽ chăm sóc cô thật tốt
Hạ quyết tâm, Dư Yến khóc lóc nói với Dư Gia Bảo: "Số tiền đó bị Dư Quang lấy đi rồi, nó lừa chị nói chỉ cần đưa tiền cho nó, thì nó sẽ không kiện chị, còn giúp em giảm án nữa, Dư Quang nó..
Thanh âm Dư Yến đột nhiên dừng lại, bởi vì cô phát hiện Dư Gia Bảo đã dán một chiếc sổ tiết kiệm lên mặt kính
Sau đó, Dư Gia Bảo ánh mắt u ám nhìn Dư Yến: "Đại tỷ, mật mã là bao nhiêu
Cứ ngỡ là đại tỷ thật lòng thương nó, không ngờ đến cuối cùng lại vẫn giấu tiền
Hai tỷ tỷ này của nó đều là tiện nhân, đều đáng chết
(hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.