Từ nhỏ đến lớn, vô luận ở độ tuổi nào, nữ sinh đều sẽ không tự chủ được mà thiên vị hắn
Đây còn là lần đầu tiên có người đối hắn nghiêm nghị quát lớn, điều này quả thực quá làm cho hắn phẫn nộ
Nhưng đối phương còn là một đứa trẻ, hắn chỉ có thể gượng gạo cười, quay người ngồi trở lại vị trí của mình
Thấy Ngụy Cần Xuyên không nói gì thêm, Dư Quang nhẹ nhàng xoa đầu Vương Tiểu Thiên: "Sao lại bực mình như vậy, không phải nói không muốn làm người bén nhọn giống ta sao
Vương Tiểu Thiên giọng có chút buồn bực: "Đột nhiên phát hiện biện pháp của sư phụ còn tốt hơn nhiều, chỉ cần ấn vào chỗ đau của người khác vẫn luôn chọc, bọn họ cũng không dám chọc con
Dư Quang cũng không nói ý tưởng của Vương Tiểu Thiên đúng hay không, chỉ xoa đầu Vương Tiểu Thiên: "Vậy con phải trở nên mạnh hơn mới được
Vương Tiểu Thiên trịnh trọng gật đầu: "Dạ
Sư phụ thật tốt
Vốn cho rằng Dư Quang sẽ răn dạy Vương Tiểu Thiên, kết quả lại nghe được một tràng lời nói như vậy, Ngụy Cần Xuyên: "
Ta mặc dù là một người văn minh, nhưng ta vẫn muốn hỏi thăm tổ tông nhà các ngươi
Bất quá không sao, ngày sau còn dài, luôn có lúc tìm cơ hội trả lại
Đáng tiếc, sự thật rõ ràng nói cho hắn biết, hắn lại nghĩ nhiều rồi
Ngay sau sự kiện chocolate phát sinh ngày thứ hai, Dư Quang cùng Vương Tiểu Thiên đã chuyển lên lầu trên
Khác với lầu hai, lầu ba có thang máy và lối vào riêng
Từ đó về sau, Ngụy Cần Xuyên chỉ có thể lúc Vương Tiểu Thiên ghé vào bức tường kính xem màn hình lớn, mới có thể từ xa nhìn đối phương một cái
Còn về những người khác ở lầu hai, thì nhao nhao tỏ vẻ bọn họ không hoan nghênh Ngụy Cần Xuyên
Đứa trẻ này vừa tới, liền đuổi thần tài của bọn họ đi
Dù cho bọn họ có lên lầu ba, thì cũng đều là không gian riêng, bọn họ đâu thể gõ cửa vào nói chuyện phiếm được
Người này quả thực đúng là một ngôi sao chổi
Mười ba năm sau
Giờ tan học đại học, một chiếc xe thể thao xinh đẹp dừng ở cổng sau đại học, dẫn đến một đám người vây xem
Bất luận thời đại nào, mọi người đều có sự nhiệt tình cực lớn đối với xe, huống chi lại là loại xe sang trọng đỉnh cấp này
Vương Tiểu Thiên ôm một chồng sách từ trong trường đi ra, liếc mắt một cái liền nhìn thấy xe thể thao nhà mình
Nàng đẩy đẩy cặp kính râm trên mặt, tăng nhanh bước chân đi vào xe: "Sư phụ, người về khi nào vậy
Từ sau khi nàng vào đại học, sư phụ đã chuyển trọng tâm sự nghiệp đến Cảng thành
Trừ dịp nghỉ đông và nghỉ hè nàng sẽ sang đó, ngày thường chỉ có ngày tết mới về nhà
Tính kỹ lại thì, mình cũng hơn hai tháng chưa gặp sư phụ rồi
Thấy Vương Tiểu Thiên làm nũng tựa vào người mình, Dư Quang đẩy kính: "Tháng sau là sinh nhật 73 tuổi của bà nội con, bà nói gần đây hay mơ thấy ông nội, sợ mình không sống được nữa, bảo ta về bên bà
Vương Tiểu Thiên sợ đến mắt muốn rớt ra ngoài: "Chuyện khi nào vậy, sao bà nội không nói với con
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Vương Tiểu Thiên một cái: "Sao bà phải nói với con, bà đang hù ta chứ đâu phải hù con, hay là con về hỏi ông nội xem trông như thế nào đi, xem bà có còn nhớ không
Vương Tiểu Thiên im lặng một chút, sau đó "phù" một tiếng bật cười: "Bà nội không dám đi máy bay, một năm mới gặp được người một lần, là nhớ người đấy thôi
Dư Quang khẽ cười một tiếng: "Ta đi ra ngoài làm việc, chứ có đi chơi đâu, cái con người hay lảm nhảm
Vương Tiểu Thiên nhìn gò má của sư phụ nhà mình: Luôn cảm thấy sư phụ ngày càng dịu dàng
Nói vài ba câu ngắn ngủi, Dư Quang đạp chân ga đi về hướng nhà
Theo động tác của nàng, mấy chiếc xe đang đậu phía sau nàng cũng đồng thời khởi động
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đây đều là những xe đi cùng chiếc xe thể thao tới
Nhìn thấy tình thế này, học sinh vây xem xe thể thao ban nãy xôn xao bàn tán: "Người vừa rồi là ai vậy, mà hoành tráng thế
Người quen biết Vương Tiểu Thiên lúc này lên tiếng giải đáp: "Người đó mà các cậu không biết á, Vương Tiểu Thiên hoa khôi trường khoa tài chính năm ba đó
Thấy đối phương vẫn vẻ mặt mơ màng, người vừa nói tiếp tục: "Công ty đầu tư Vinh Quang biết không, nhà nàng mở đấy
Nghe được lời này, đám người nhao nhao lộ ra vẻ bừng tỉnh đại ngộ
Công ty đầu tư Vinh Quang không những là doanh nghiệp lớn, mà còn là doanh nghiệp lớn có lương tâm
Nghe nói tài chính đều là do ông chủ từ nước ngoài kiếm về, chuyên dùng để ủng hộ sự chấn hưng của doanh nghiệp trong nước
Chỉ cần có ước mơ, có thể nộp đơn đăng ký
Phàm ai thông qua được các ước định xét duyệt gần như hà khắc của Vinh Quang, liền có thể nhận được đủ tài chính
Hơn nữa, ông chủ Vinh Quang còn sẽ lấy ra các kỹ thuật không biết kiếm được từ đâu, tiến hành viện trợ kỹ thuật cho bọn họ
Có thể nói, hễ dự án nào được Vinh Quang đầu tư, không có dự án nào là không thành công
Chỉ là không nghĩ đến thái tử gia nhà đầu tư Vinh Quang, thế mà cùng bọn họ học chung một trường, trước kia sao chưa nghe nói gì cả
Vương Tiểu Thiên cũng giống như vậy, bị đội hình của Dư Quang hù đến: "Sư phụ, chuyện gì đang xảy ra vậy
Dư Quang cười đẩy kính: "Ở Cảng thành gây ra chút rắc rối nhỏ
Lúc xe rẽ, vừa đúng để Vương Tiểu Thiên đếm rõ số lượng xe ở sau, trong giọng nàng mang theo vẻ run rẩy: "Sư phụ, người xác định đây là rắc rối nhỏ
Giọng Dư Quang vẫn thản nhiên: "Ở bên Cảng thành, vừa hay gặp một đám đầu tư từ nước ngoài vây công Cảng thành, chuẩn bị cắt rau hẹ
Dự cảm được Dư Quang sắp nói gì, Vương Tiểu Thiên nín thở: "Vậy sau đó thì sao
Nàng hướng trời thề, nàng thực sự không dám nghe tiếp, nhưng nàng lại không khống chế được giọng nói của mình
Dư Quang thì lại nhẹ nhàng nói: "Vừa hay ta cũng đang rảnh, tiện tay rửa sạch bọn chúng, rồi đuổi theo đánh thêm mấy trận
Mặc dù nửa tháng không nghỉ ngơi đàng hoàng, nhưng mà lợi nhuận cũng không tệ
Chỉ là mấy năm gần đây đi đâu cũng đều phải mang theo vệ sĩ, tránh để người khác phát hiện thân phận của nàng thì chó cùng rứt giậu
Vương Tiểu Thiên dựa vào ghế, đưa tay ấn vào nhân trung của mình, sự tình chắc chắn không đơn giản như sư phụ nói
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu thật sự là chuyện nhỏ nhặt, sao sư phụ lại phải thuê vệ sĩ
Thấy Vương Tiểu Thiên bắt đầu tự cứu lấy mình, Dư Quang cười hỏi Vương Tiểu Thiên: "Dạo này con gặp chuyện gì không, kể ra cho ta vui một chút nào
Vương Tiểu Thiên ai oán nhìn Dư Quang: "Người đoán xem con gặp ai
Dư Quang không cần nghĩ liền trả lời: "Ngụy Cần Xuyên
Có thể hỏi như vậy, chắc chắn không thể nghi ngờ gì ngoài Ngụy Cần Xuyên
Vương Tiểu Thiên: "
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Có thể nói chuyện đàng hoàng không, không thể cho ta một chút lo lắng à
Lại lần nữa ai oán nhìn Dư Quang một cái: "Sư phụ, người nói xem sao con cứ gặp được hắn thế, hơn nữa hiện tại hắn còn là thầy giáo của con
Dư Quang cười nhẹ nhàng đáp: "Có lẽ là hai con có duyên phận chăng
Vương Tiểu Thiên lớn như vậy rồi, đã có năng lực suy nghĩ riêng, nàng không cần phải định hướng gì cả, chỉ cần khen thêm hai câu là đủ cho thằng bé nghĩ ngợi nhiều
Nghe được hai chữ "hữu duyên", Vương Tiểu Thiên lập tức sinh ra phản cảm: "Cái gì duyên phận, con phải nửa năm mới đưa giáo sư đi tham gia hội thảo học thuật, cuối năm vừa rồi cái người kia liền được điều đến đây, duyên phận nhân tạo ấy
Hơn nữa khoảng thời gian này, không ngừng có phụ nữ đến tìm Ngụy Cần Xuyên, lần nào nàng cũng nhìn thấy
Nếu như Ngụy Cần Xuyên không cố ý khoe mị lực trước mặt nàng, thì cũng chỉ có thể chứng minh Ngụy Cần Xuyên là một tên tra nam không biết tiết chế
Thấy dáng vẻ tức giận của Vương Tiểu Thiên, Dư Quang đột ngột chuyển chủ đề: "Ta chuẩn bị về hưu rồi, con tính thế nào mà nuôi ta đây
Muốn để một người quên chuyện nào đó, liền phải cho đối phương một cái điểm chú ý mới
Cái mức độ này, nhất định phải nắm chắc cho tốt
(hết chương này).