Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 199: Toàn thế giới đều biết ta thực cố gắng




Xem đến đây 08 ngược lại trầm mặc, không phải vì buồn nôn, mà là kịch bản này xem khiến hắn toàn thân đều cứng đờ
Ép buộc lôi kéo đẩy người ta vào chỗ chết, rồi còn nói người ta không biết cố gắng
08 nhịn không được hỏi Dư Quang: "Túc chủ, những người này chính là kiểu người được một tấc lại muốn tiến một thước trong truyền thuyết đấy sao
Mấy năm nay, hắn cũng không phải cái gì cũng không làm, chỉ riêng thành ngữ cũng học được không ít
Ánh mắt Dư Quang vẫn luôn nhìn vào nguyện vọng của nguyên chủ trên màn hình, thất thần qua loa nói: "Đây là 'lại làm lại lập'
08: "..
Trong thành ngữ có cái này sao, hắn muốn hảo hảo nghiên cứu một chút
Nguyện vọng của nguyên chủ có hai cái, thứ nhất là cô ta hy vọng những kẻ đáng ghê tởm kia có thể rời xa tầm mắt của cô ta
Thứ hai là cô ta hy vọng người làm nhiệm vụ có thể gột rửa hết những điều tiếng nhơ nhuốc cô ta đã gánh chịu, khiến cho tất cả mọi người đều thấy được sự nỗ lực của cô ta
Nếu có thể, cô ta hy vọng người làm nhiệm vụ có thể giúp cô ta hoàn thành việc học
Dù không phải trường cô ta mong muốn, nhưng dù sao cũng là nơi cô ta đã liều mạng chịu áp lực mà thi đậu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ít nhất phải khiến cho trường thừa nhận không nên đuổi học sinh như cô ta
Có lẽ là vì công tác từ bộ phận khác chuyển tới, nhất định phải nâng đỡ một thánh mẫu
Bởi vậy đằng sau còn kèm theo điều kiện: Cô ta hy vọng Dư Huy có thể sống tốt hơn
Dù từ nhỏ đến lớn, Dư Huy vẫn không phải là người đáng tin cậy
Nhưng khi cô ta lâm vào địa ngục, chỉ có Dư Huy cho cô ta một chút hơi ấm
Đời này coi như cô ta báo đáp không được, vì vậy chỉ có thể trông chờ Dư Quang giúp cô ta trả phần nhân tình này
Nhìn nguyện vọng của nguyên chủ, Dư Quang bắt đầu suy nghĩ nên bắt tay vào làm nhiệm vụ này từ đâu
Tai tiếng đầy mình, sự nghiệp bị bôi nhọ toàn mạng, bị trường học đuổi học, khoản nợ khổng lồ, một đám "thân thích" không ngừng truy đuổi
Ừm, mình vừa mới còn tiện tay phá hỏng một tòa nhà
Lý luận mà nói, bên phòng cháy có lẽ cũng sẽ truy cứu trách nhiệm của mình
Nhiệm vụ này ngược lại thật thú vị, ít nhất so với mấy cái trước thì khó hơn
Thấy Dư Quang lâm vào trầm mặc, 08 nhẹ nhàng nhắc nhở: "Túc chủ, hiện tại cô có dự tính gì không
08 liên tiếp phát biểu thu hút sự chú ý của Dư Quang: "Sao vậy, ngươi có đề nghị gì hay sao
Tên này cũng thật hiếm khi không vô dụng đấy
Thấy Dư Quang rốt cuộc hỏi mình, trong giọng của 08 tràn đầy xoắn xuýt: "Túc chủ, tình huống hiện tại, trừ khi cô làm ra Nam Thiên Môn, máy căn chỉnh mặt nạ sáu trục, chip 4 nanomet, động cơ hàng không khoang ngắn, máy cảm biến xúc giác
Đại loại kỹ thuật này, không thì rất khó để tẩy trắng
Dư Quang khẽ cười một tiếng: "Cũng khó cho ngươi trước tiên đã làm công tác này rồi
Tên này vô dụng thì thôi, hiện tại thế mà còn thử đâm vào tim mình
08 hăng hái hỏi Dư Quang: "Túc chủ, đề nghị của tôi thế nào, cô có những kỹ thuật đó không
Dạo gần đây nó vẫn luôn ở trong nhóm hệ thống nói chuyện phiếm với hệ thống khác
Tuy rằng mọi người đều rất chú trọng tính bảo mật của số liệu thông tin, nhưng ngẫu nhiên cũng sẽ trao đổi chút kinh nghiệm, hoặc tụ lại cùng nhau oán giận túc chủ không đáng tin của mình
Đây là nó mới học được gần đây, muốn làm cho túc chủ cảm thấy hệ thống không vô dụng lắm, chỉ cần đả kích sự tự tin của túc chủ là được
Mấy tên hệ thống đồng nghiệp nặc danh kia còn tri kỷ giúp nó liệt ra các kỹ thuật hiếm có từ các thời đại khác nhau, giúp nó từng phút đả kích túc chủ đến hoài nghi nhân sinh
Có thể xuyên qua, cũng không đại biểu là sẽ những kỹ thuật chuyên nghiệp này
Đặc biệt là túc chủ nhà nó thuộc loại tân binh chưa từng tới qua thế giới khoa học kỹ thuật này
Ngay lúc 08 đầy tự tin thì Dư Quang bỗng nhiên lên tiếng: "Cái nhóm hệ thống đó không cần thì xóa đi, những kỹ thuật ngươi nói quá đơn giản, không thích hợp với nhiệm vụ này
08 hơi nghi hoặc, nhất thời cũng không biết nên xoắn xuýt việc túc chủ biết chuyện nhóm hệ thống, hay là túc chủ rốt cuộc có biết những kỹ thuật đó không
Do dự rất lâu, 08 rốt cuộc nhịn không được hỏi sát: "Túc chủ, cô thật sự biết những kỹ thuật đó, vậy sao không dùng chúng trong nhiệm vụ này
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Được thôi, trong lòng nó đã tin tưởng túc chủ cái gì cũng biết
Dư Quang thì khẳng định chắc nịch trả lời: "Không biết
Giọng nói vừa dứt, ý thức của Dư Quang liền trực tiếp rời khỏi không gian ý thức, một lần nữa trở về thân thể của nguyên chủ
08 nói những kỹ thuật kia nàng đúng là đều biết, nhưng những kỹ thuật này mà mang ra, hành động của nàng sau này sẽ lại bị hạn chế, dù nàng nguyện ý hay không nguyện ý, nàng đều sẽ bị bảo vệ
Đến lúc đó còn làm sao hoàn thành nguyện vọng tẩy trắng của nguyên chủ
08 không biết ý nghĩ thật sự trong lòng Dư Quang, nó nghe được chỉ có một câu "Không biết"
08: "..
Ít nhất có thể giải thích thêm hai câu chứ
Tựa vào tường nhìn xe cứu hỏa nâng thang mây lên, Dư Quang trong lòng tính toán tổn thất mình gây ra lần này
Ngoại trừ cả tầng chín bị liên lụy, với cả tám tầng phía dưới, còn có bức tường bị nàng đục thủng
Thời điểm xảy ra chuyện vừa đúng vào giờ làm, người ở trong tòa nhà này đều là người trẻ tuổi
Ngoài vài ba người toàn thời gian ở nhà ra, phần lớn người còn lại đều ra ngoài làm việc
Ngược lại là không gây ra thương vong về người, cũng coi như vạn hạnh
Nhưng dù không có thương vong về người, thì nàng cũng quả thật đã hủy hoại một tòa nhà
Tính toán sơ qua tổn thất mà mình gây ra xong, Dư Quang trực tiếp đến đồn cảnh sát: Việc này, tự thú dù sao cũng tốt hơn là chờ người ta gọi đến
Nhờ phúc công ty, ngược lại không ai biết đây là nơi ở của nguyên chủ, dư luận trên mạng cũng không bùng nổ
Nghe Dư Quang nói tình hình xong, có cảnh viên đi tới ghi chép lại lời của Dư Quang
Cô nương này không chạy trốn cũng không trốn tránh trách nhiệm, ngược lại trước hết có được cảm tình tốt
Chỉ là không biết lời người này nói, chuyện bình an rơi từ tầng chín xuống tầng một có thật hay không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người nào có thể làm được chuyện này, cô nương này có phải bị động kinh rồi, thật coi mình là siêu nhân không
Quản lý của Dư Quang rất nhanh đã nhìn thấy tin tức ký túc xá nổ tung
Dẫn dắt Dư Quang ba năm, hắn quá quen thuộc vị trí ký túc xá rồi, lập tức báo tin cho công ty
Cấp trên công ty lo lắng Dư Quang xảy ra chuyện, làm người quản lý liên tục gọi điện cho Dư Quang hơn trăm cuộc, nhưng điện thoại Dư Quang từ đầu đến cuối đều trong trạng thái tắt máy, căn bản không liên lạc được
Điều này khiến bọn họ càng lo lắng, chỉ có thể trong lòng mong đừng xảy ra chết người mới tốt
Chuyện hỏa hoạn này, trong tình tiết nghiêm trọng là phải chịu trách nhiệm hình sự
Nhưng hỏa hoạn lần này của Dư Quang, lại không gây ra thương vong về người, vừa vặn ghim chặt vào điểm mấu chốt
Hơn nữa thái độ của Dư Quang vô cùng tốt, lại còn chủ động tới cửa tự thú, tuyên bố nguyện ý gánh chịu toàn bộ trách nhiệm bồi thường
Thái độ thành khẩn như vậy, lại một lần nữa khiến cô dành được cảm tình tốt
Vì thế sau khi chép xong lời khai, Dư Quang liền nhận được tư cách liên lạc với bên ngoài
Nhấc điện thoại lên Dư Quang khẽ suy nghĩ, trực tiếp lấy số của Dư Huy trong ký ức của nguyên chủ ra gọi tới
Nếu là đối tượng cần giúp đỡ, dù sao cũng phải đến mặt thử một lần chứ
Âm thanh bên phía Dư Huy vô cùng ồn ào, khi Dư Quang nói muốn anh ta tới đồn cảnh sát làm thủ tục nộp tiền bảo lãnh
Trong điện thoại rõ ràng truyền đến tiếng chửi mắng của Dư Huy, cùng với tiếng gầm thét của người khác
Những âm thanh ồn ào này làm khóe miệng Dư Quang khẽ nhếch lên: "Khi nào thì anh qua
Hoàn cảnh này nghe cũng thú vị đấy chứ
Dư Huy thì giận dữ gầm lên: "Tôi dựa vào cái gì phải qua đó, cô tính là cái thá gì
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.