Ngay lúc này, từ chỗ Dư Quang truyền đến tiếng reo hò
Hóa ra là Dư Quang lại muốn bốn quân bài, cũng là thắng ba thua một
Liên tục mấy lần như vậy, sáu mươi vạn thành công vào tay
Bên bàn này chỉ còn lại một mình Dư Quang, chỉ cần báo cược là được
Lúc này không còn mấy ai chú ý trò vui nữa, mọi người đều theo bản năng vây quanh Dư Quang
Mặc dù bọn họ không có bản lĩnh như Dư Quang, nhưng chuyện như vậy nhìn cũng thấy thích mắt
Quản lý mồ hôi lạnh toát ra trên đầu, dặn dò Dư Huy: "Người do cậu dẫn tới tự cậu giải quyết, tôi đi báo với tam thúc
Chuyện này giờ không còn là chuyện anh ta có thể giải quyết được nữa
Quy định của tam thúc là bất kể đối phương thắng bao nhiêu tiền, đều phải thanh toán tiền mặt ngay lập tức trước mặt mọi người
Nếu không sòng bạc của bọn họ chắc chắn không mở được lâu
Nhưng quản lý vừa mới nghe nói, người Dư Huy mang tới này, là bắt đầu từ cược lớn nhỏ
Chỉ là tiền vốn ban đầu của cô ta chỉ có một ngàn, vậy mà lại lời gấp sáu trăm lần, quả thực là một sự sỉ nhục lớn nhất đối với bọn họ
Điều quan trọng nhất là, người phụ nữ này thế mà còn đang thắng
Nếu không thêm kiểm soát vào liệu tam thúc có cảm thấy bọn họ vô dụng hay không
Nghĩ đến kết cục của những "kẻ vô dụng", quản lý toàn thân run lên, lập tức đi tìm cửa hàng trưởng, chuẩn bị cùng nhau báo cáo với tam thúc
Nghe đến nhắc tới tam thúc, Dư Huy không khỏi run lên, vốn tưởng Dư Quang chỉ tới kiếm chút tiền, ai ngờ lại gây ra chuyện lớn như vậy
Nếu tam thúc biết quan hệ của anh ta và Dư Quang, liệu bọn họ còn có thể đi ra khỏi tiêu kim ngõ hẻm không
Càng nghĩ càng thấy hoảng, Dư Huy đến bên Dư Quang, ghé vào tai Dư Quang nhắc nhở: "Gần đủ rồi đấy, chúng ta mau đi thôi
Nếu không đi, sợ là sẽ xảy ra chuyện
Dư Quang vừa chuẩn bị nói, thì thấy một người đàn ông khoảng năm mươi tuổi, mặc đồ Đường màu đậm ngồi vào vị trí nhà cái: "Không phiền đổi người chia bài đi
Nghe được giọng nói này, chân Dư Huy mềm nhũn, suýt chút nữa quỳ rạp xuống đất: Tam thúc tới rồi
Nhìn Dư Huy bộ dạng túng quẫn, Dư Quang trực tiếp dùng chân kéo đến một cái ghế, coi như không để Dư Huy quỳ trên đất
Nước mắt Dư Huy sắp trào ra, đối với tam thúc, anh ta dù quỳ xuống cũng cảm thấy bất kính, vậy mà giờ lại ngồi trước mặt tam thúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Phải làm sao đây, hay là lát nữa anh ta cắt tai mình cho tam thúc ăn kèm đi, không biết cái tai nào mập hơn nhỉ
Dư Quang cười chỉnh lại kính mắt: "Không phiền, vậy ông phiền tôi cược thêm nha
Một ván đã là hai mươi vạn, nghe Dư Quang nói, tam thúc cười tủm tỉm lắc đầu: "Tôi phiền
Sau đó, hai người nhìn nhau cười
Tam thúc xắn tay áo lên, thuần thục xáo bài, sau đó nhìn Dư Quang: "Bỏ bài chứ
Dư Quang cũng cười nhẹ nhàng đáp: "Sáu tay
Tam thúc tay trái cầm bài, tay phải gắp một điếu thuốc
Cửa hàng trưởng đi tới châm thuốc cho tam thúc, tam thúc hít một hơi thật sâu, phun ra một làn khói, rồi cười nói với Dư Quang: "Xin lỗi, bệnh cũ nhiều năm
Trong động tác của ông, lá bài trên cùng biến mất một cách vô thanh vô tức
Dư Quang dịu dàng cười với tam thúc: "Không sao, nhưng mà nhiều lần như vậy rồi vẫn chưa ai bỏ bài, tôi có thể bỏ một lần không
Tam thúc cười ha hả một tiếng, ánh mắt sâu xa đưa bài tới trước mặt Dư Quang: "Cứ tự nhiên
Sáu quân bài thua một bộ, thắng năm bộ, một trăm vạn thành công vào tay
Ánh mắt tam thúc nhìn Dư Quang cũng thay đổi: "Cô bé có hứng thú đổi bàn không
Dư Quang chẳng thèm liếc Dư Huy đang nháy mắt ra hiệu với mình, đem số phỉnh trên bàn giao cho nhân viên công tác phía sau đang nhìn chằm chằm mình: "Được thôi
Thấy Dư Quang bị người dẫn đi, cửa hàng trưởng tiến đến bên tam thúc: "Tam thúc, có phải cô ta gian lận không
Tam thúc chỉ cười khẩy một tiếng: "Không phải, chỉ là thứ cô ta chơi khác với chúng ta thôi
Thấy cửa hàng trưởng ánh mắt khó hiểu, tam thúc tiếp tục nói: "Chúng ta chơi tiền, tính là xác suất thắng tiền, còn cô ta tính là xác suất mỗi lá bài xuất hiện, đây là một cô gái thực thông minh
Cửa hàng trưởng trầm giọng: "Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tam thúc bóp tắt điếu thuốc trên tay vào lòng bàn tay của một tiểu đệ bên cạnh: "Bất luận tối nay cô ta thắng bao nhiêu tiền, cũng phải đưa cô ta bình an ra khỏi tiêu kim ngõ hẻm, nhớ phải cho tất cả khách thấy
Tiền này ông thua được, nhưng ra khỏi tiêu kim ngõ hẻm rồi, có giữ được số tiền đó không, thì không còn liên quan tới ông
Dư Quang được dẫn tới một cái bàn lớn, bên này đã sớm chuẩn bị xong tiểu đội giết thịt
Nhìn hoa văn trên bàn, Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Dư Huy: "Là Poker Texas, cái này tôi chơi đặc biệt giỏi
Thấy bộ dạng hứng thú bừng bừng của Dư Quang, những người khác trao đổi ánh mắt: Rất thích loại tự tin này
Ngay lúc này, tam thúc từ bên ngoài đi vào: "Bắt đầu đi
Cho đến lúc này, Dư Huy mới biết cái gọi là chơi đặc biệt giỏi của Dư Quang là ý gì
Cũng như lời tam thúc nói, người khác chơi là bài, còn Dư Quang chơi lại là trong lòng
Bao nhiêu lần, Dư Quang dùng bài cao của mình, đánh chạy hai đôi và bộ ba của người khác
Số phỉnh của Dư Quang cũng từ một trăm vạn ban đầu biến thành ba trăm vạn
Cuối cùng người còn ngồi trên bàn chỉ còn lại tam thúc và Dư Quang
Lúc này, thứ tự quân bài chung trên bàn lần lượt là hai quân A, và 10, Q, K bích
Ánh mắt thâm thúy của tam thúc nhìn Dư Quang: "Cô bé trình độ không tệ, nhưng cũng phải rõ cái gì gọi là biết dừng đúng lúc
Giờ số phỉnh trên bàn đã có một trăm vạn, nếu Dư Quang cầm hai trăm vạn còn lại rời đi
Đợi Dư Quang ra khỏi tiêu kim ngõ hẻm rồi, ông cũng chắc chắn không truy cùng giết tận
Dư Quang cười gật đầu: "Tam thúc nói đúng, nhưng dạo gần đây con muốn làm chút đầu tư, tiền có chút gấp nên dù thế nào cũng muốn theo tới cùng
Tam thúc không đáp lời Dư Quang, mà là nhìn về phía Dư Huy: "Cô em gái cậu không đơn giản đó, nhưng ván bài này ta quyết không để nó trộm gà đâu
Ông nói vậy cũng vì nổi lên lòng yêu tài
Dùng hai trăm vạn mua được một nhân tài mới nổi, thật sự quá hời
Nhưng nếu người mới này không biết điều, hai trăm vạn đổi thành tiền xu cũng có thể đập chết người
Nghe tam thúc gọi ra quan hệ của mình với Dư Quang, nước mắt Dư Huy sắp rơi xuống
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Anh ta run rẩy kéo ống tay áo Dư Quang: "Đi, đi thôi
Không đi nữa, sợ là họ đi không được mất
Dư Quang lại như là lên cơn, đẩy toàn bộ số phỉnh trên tay ra: "Tất tay
Lúc này, khóe miệng cô gồng cứng, ai cũng nhìn ra được cô đang căng thẳng
Tam thúc cười lạnh một tiếng: "Đã không biết sống chết, vậy cũng đừng trách ta
Cũng đẩy ra ba trăm vạn, tam thúc ánh mắt thâm sâu nhìn Dư Quang: "Ta muốn thêm hai trăm vạn, cược hai tay của cô và anh trai cô
Trẻ con không hiểu chuyện, vậy thì để ông dạy chúng cách làm người đi
Trên mặt Dư Quang rõ ràng thêm chút do dự, Dư Huy thì nhìn xung quanh, nghĩ lát nữa nên chạy trốn hướng nào
Ngay lúc này, cổ truyền đến một áp lực cực lớn, Dư Huy trong nháy mắt bị đặt lên bàn
Cùng lúc đó, một con dao găm găm vào chóp mũi Dư Huy: "Tôi theo
Hành động tàn nhẫn này của Dư Quang, khiến tam thúc cười ha hả: "Ngươi ngược lại cũng đủ tàn nhẫn
Dư Quang không nhìn ánh mắt cầu xin của Dư Huy, trực tiếp đối diện với tam thúc: "Anh ta đã bước vào xã hội đen, thì cũng phải biết sẽ có ngày này
Lưu manh nhỏ không chết ai chết
( hết chương ).