Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 205: Toàn thế giới đều biết ta thực cố gắng




Lần đầu tiên trong đời, Dư Huy phát hiện tuyến lệ của mình thực sự rất phát triển
Hắn ra ngoài lăn lộn là vì không có đường lui, chứ không phải muốn chết
Dư Quang có phải đã hiểu lầm gì về cái gọi là “lăn lộn” rồi không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn bộ dạng sắc mặt u ám của Dư Quang, tam thúc khẽ cười lắc đầu: "Lúc trước ngươi dùng bài tẩy để thêm tiền cược bị ta nhìn ra rồi, sau đó thì luôn úp bài, mãi đến khi nhìn thấy lá bài cuối cùng mới bắt đầu tăng tiền cược, đoán chừng là ba con K đi
Thấy Dư Quang mặt đầy kinh ngạc nhìn mình, tam thúc cười nhàn nhã: "Cô nương, vận may của ngươi không tốt, ba con K lại gặp phải tứ A
Dứt lời, liền lật hai lá bài tẩy của mình ra, quả nhiên là hai lá A
Mắt Dư Huy trợn trắng suýt ngất đi: Xong rồi, hắn sai rồi, đáng lẽ hắn không nên ra ngoài lăn lộn
Không đúng, đáng lẽ hắn không nên nhận cái đứa em gái Dư Quang này
Cái gia hỏa này chính là do trời phái xuống để hành hạ hắn
Ngay lúc Dư Huy chuẩn bị bán em gái cầu sống thì bên tai lại truyền đến giọng của Dư Quang: "Cũng may, cũng may, bài của em lớn hơn anh một chút
Dứt lời, Dư Quang lật bài tẩy, vậy mà là át bích 9 và J
Không chỉ Dư Huy, mà ngay cả tam thúc cũng ngớ người
Hồi lâu sau, tam thúc mới vỗ bàn đứng lên: "Ngươi đang đùa bỡn ta đấy à, hai lá bài như vậy mà ngươi theo đến giờ
Lúc đầu lại còn dám tăng tiền cược
Nguyên nhân hắn tức giận không phải vì tiền cược, mà là vì sự sỉ nhục mà Dư Quang mang lại
Mặt mày Dư Quang mang ý cười dịu dàng: "Nhờ phúc của lão nhân gia, bài không quan trọng lớn nhỏ, thắng được là được, nếu ngài không bắt được hai con A, cũng không có khả năng đến đưa tiền cho tôi mà
Cho nên, làm người không được quá ngông cuồng, luôn có người phục kích ở bên đường
Dư Huy: "..
Giết người tru tâm a
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tam thúc lạnh lùng nhìn Dư Quang, sau đó cười thâm trầm
Nhìn chằm chằm Dư Quang hai phút, mới phân phó với giám đốc bên cạnh: "Tiểu Dư thắng nhiều tiền như vậy, cũng chứng minh chúng ta kinh doanh không lừa khách
Mau đi tuyên truyền giúp cô ấy, để mọi người cùng vui vẻ
Hắn thừa nhận lần này mình thua, nhưng sẽ có lúc tìm lại được
Dư Huy nhìn Dư Quang, không biết nên khóc hay nên cười
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Từ vừa rồi đến giờ, tâm trạng hắn giống như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, em gái hắn vậy mà biến thành thần bài, dùng một ngàn tệ theo tay tam thúc thắng tám triệu tệ, trên đời này còn có chuyện gì khiến người ta chấn kinh hơn không
Đang nghĩ ngợi thì nghe Dư Quang lại lên tiếng: "Không biết có thể ứng trước lương của anh trai em được không
Vẻ mặt tam thúc trở nên có chút suy tư: "Đây là kiếm được tiền, muốn mang anh trai đi hưởng phúc, cô em gái này cũng không tệ
Có nhược điểm thì tốt rồi
Dư Quang lại cười nhẹ lắc đầu: "Đương nhiên không phải, em chỉ muốn nói cho anh ấy biết, đi theo các người lăn lộn, ngay cả tiền lương cũng không lấy được
Dư Huy vừa mới đứng thẳng người, lại lần nữa “bịch” một tiếng quỳ xuống đất: Cái con em gái này là do trời phái xuống để trừng phạt hắn mà
Tam thúc bị Dư Quang chọc tức, bỗng cảm thấy lời mình chuẩn bị ban đầu có chút không nói ra được
Nhưng hắn thực sự không quen mắt với bộ dạng ngông nghênh kia của Dư Quang, một hồi lâu sau, mới hừ lạnh một tiếng: "Dư Huy là người của chúng ta, muốn đi không dễ như vậy đâu
Dư Quang gật đầu cười nhẹ với tam thúc: "Ngài nói đúng
Sau đó nhìn sang Dư Huy: "Anh xem, không những là bóc lột tận xương tủy, còn tính toán quay lại gặm chút mỡ nữa
Dư Huy khóc tang một khuôn mặt, hận không thể đưa tay che miệng Dư Quang: Đừng nói nữa, tôi còn không dám nhìn vẻ mặt của tam thúc kìa
Từ lúc gặp Dư Quang, ngực của tam thúc như nghẹn một cục tức
Nhưng để giữ thể diện, tam thúc hướng ánh mắt về phía Dư Huy: "Nếu muốn rời đi, thì phải ba dao sáu lỗ
Hài lòng nhìn Dư Huy run rẩy gật đầu, tam thúc đắc ý nhìn Dư Quang: "Trừ khi có người có thể bỏ ra cái giá khiến ta rung động
Dư Quang nhìn thẳng vào mắt tam thúc, thản nhiên lắc đầu: "Chúng ta không hợp nhau, không cần phải miễn cưỡng
Tiếp đó đưa tay vỗ vai Dư Huy: "Em đã cố hết sức, anh sau này lăn lộn cho tốt, chờ đến khi đầu một nơi thân một nẻo thì em sẽ mời chuyên gia đến giúp anh vá lại
Dư Huy bị Dư Quang làm cho sợ mất mật: "Sao em có thể đối xử với anh như vậy
Nghe thấy câu này, Dư Quang kinh ngạc nhìn Dư Huy: "Nhưng mà em đang đi theo quy tắc trong giới này đấy thôi, chẳng phải cái giới của các anh đang thịnh hành nhất cái trò phản bội à
Dư Huy: "..
Tôi sai rồi được chưa, rốt cuộc tôi có được ra ngoài lăn lộn nữa không, cô mang tôi đi đi
Ánh mắt tam thúc nhìn Dư Quang cũng càng thêm sâu xa: Con nhỏ này tính “qua cầu rút ván” à, quả là một nhân vật tàn nhẫn
Có điều lời cô ta nói câu nào câu nấy đều có lý, chỉ là quá thẳng thắn thôi
Ngay lúc hai người đang nói chuyện thì vẫn có người khiêng hai chiếc vali lớn đi đến: "Tam thúc, tiền đã chuẩn bị xong
Hai chiếc vali này, mỗi cái đều nặng gần một trăm cân
Thấy Dư Quang muốn đi, Dư Huy lúc này liền nhào tới đuổi theo: "Chờ tôi với
Không cần nghĩ cũng biết, nếu lần này Dư Quang không mang mình đi, hắn sợ là sẽ phải chết dưới tay tam thúc
Dư Quang cười nhẹ nhìn Dư Huy: "Đi làm gì, công việc của anh tốt như vậy cơ mà
Cái thứ gọi là công việc, mấu chốt là phải xem có thích hợp với mình hay không
Nhìn tình hình hiện tại thì, việc làm lưu manh có vẻ rất phù hợp với Dư Huy
Dư Huy lại khóc tang một mặt: "Anh sai rồi, sau này cái gì anh cũng nghe em, làm trâu làm ngựa cho em
Dứt lời liền đi lên giúp Dư Quang xách vali, nhưng đồ vừa đến tay thì sắc mặt Dư Huy đã thay đổi: Nặng quá
Dư Quang đẩy Dư Huy ra, nhấc chiếc vali lên cân đo: "Tam thúc là người phúc hậu
Trọng lượng ngược lại rất đủ
Tam thúc cười ha hả: "Con nhóc này ngược lại cũng có chút sức đấy
Dư Quang thả vali xuống: "Chỉ cần tiền đủ nhiều, em còn có thể chạy
Không muốn cãi cọ với Dư Quang nữa, ánh mắt tam thúc rơi vào Dư Huy: "Ngươi định thế nào
Sắc mặt Dư Huy khổ sở: Hắn có thể tính toán gì, đơn giản là muốn sống thôi
Tam thúc liếc mắt ra hiệu với người bên cạnh, ngay lập tức có người đưa dao găm đến trước mặt Dư Huy
Rõ ràng là, tam thúc tính nhân cơ hội này giải quyết dứt điểm, để xoa dịu nỗi tức giận của mình vì bị Dư Quang chọc tức
Biết mình là vô tội bị liên lụy, Dư Huy bỗng tỉnh táo nhìn Dư Quang: "Sau này anh không ra ngoài lăn lộn nữa
Giác quan thứ sáu mách bảo hắn, cái con em gái "ngậm lửa" của hắn chính là chỗ này đây
Dư Quang cười nhẹ nhìn sang tam thúc: "Ngài thấy sao
Tam thúc hừ lạnh với Dư Quang: "Con nhóc, ngươi thắng tiền ta không quản, nhưng Dư Huy là người của ta, nhất định phải tuân thủ quy tắc bên ta
Thấy vẻ hùng hổ dọa người của tam thúc, Dư Quang khẽ gật đầu: "Ngài nói đúng, vậy em phải làm sao mới có thể dẫn anh ấy đi
Sắc mặt tam thúc cuối cùng cũng dịu đi: "Vậy phải xem thành ý của ngươi
Nửa tiếng sau, Dư Quang xách hai chiếc vali từ con hẻm tiêu kim đi ra
Dư Huy vẻ mặt phức tạp nhìn Dư Quang: "Em thật sự tính giúp tam thúc diễn một tuồng
Dư Quang một bên nói không được ra ngoài lăn lộn, một bên lại phải giúp tam thúc
Sự che chở đột ngột này, khiến Dư Huy cảm thấy rất phức tạp, hắn dường như không thể nào hiểu được đứa em gái này
Khóe miệng Dư Quang từ đầu đến cuối duy trì độ cong hướng lên trên: "Không phải em đáp ứng, là tự ông ta nói
Cũng bởi vì có loại người này đứng đầu, nên chất lượng của đám lưu manh mới mãi không thể tăng lên được
(hết chương này).

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.