Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 22: Làm ta mụ tâm địa thiện lương




Chỉ tiếc, Ngô Tiểu Hoa trong lòng tuy rằng đã chịu thua, nhưng ngoài miệng vẫn còn nghĩ chống đỡ một chút
Thấy Dư Quang buông xuống đôi mắt ôn nhu, Ngô Tiểu Hoa thanh âm mang theo tiếng khóc nức nở: "Ba ngươi đi sớm, những năm này ta vừa làm cha vừa làm mẹ, thật vất vả mới nuôi lớn được hai đứa con là ngươi và Tiểu Hải
Nhưng sao ngươi có thể đối xử với ta như vậy, ngươi có biết hiện tại ngươi như vậy, trong lòng mẹ đau đớn thế nào không
08 thanh âm thở phì phì: "Túc chủ, nhanh đỗi nàng, những năm này rõ ràng là nguyên chủ hầu hạ cái gia đình này, Ngô Tiểu Hoa thế mà còn không biết xấu hổ mà làm ra vẻ uất ức
Dư Quang vẫn luôn ôn nhu nhìn Ngô Tiểu Hoa, lại không phát ra bất kỳ âm thanh nào
Ngô Tiểu Hoa thì gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt Dư Quang, sợ bỏ lỡ bất kỳ biểu tình nào của cô
Bởi vì lực chú ý của Ngô Tiểu Hoa đều dồn trên mặt Dư Quang, cho nên cũng không để ý bước chân của Dư Quang đã dừng lại
Thấy Dư Quang không nói lời nào mà nhìn mình, trong lòng Ngô Tiểu Hoa có chút sợ hãi
Lại vẫn kiên trì nói với Dư Quang: "Tiểu Quang, con mau tìm em trai con về đi, con không biết đâu, cứ nghĩ đến nó ở bên ngoài chịu khổ, lòng mẹ đau như dao cắt


Con đang làm gì vậy
Chỉ thấy Dư Quang đặt bà ta xuống đất, sau đó dùng dây thừng buộc chặt eo bà ta
Ngô Tiểu Hoa theo bản năng dùng khuỷu tay muốn cản, lại bị Dư Quang nhanh tay lẹ mắt tóm lấy vai
Để tránh cho Ngô Tiểu Hoa ban đêm la hét gây ồn ào, Dư Quang còn không quên chu đáo che miệng Ngô Tiểu Hoa: "Mẹ, cánh tay mẹ bị trật khớp, con giúp mẹ chỉnh lại chút nhé
Ngô Tiểu Hoa đau đến run rẩy, mồ hôi lạnh không ngừng đổ ra
Nhưng lần này bà ta đã biết ngoan, một tiếng cũng không dám lên tiếng, chỉ không ngừng rơi nước mắt
Lần đầu tiên trong đời, bà cảm giác Dư Hải như sao chổi, cứ nhắc tới Dư Hải một lần là bà lại bị một trận đòn
Sau khi trói chặt dây, Dư Quang nhanh nhẹn treo Ngô Tiểu Hoa lên cây: "Mẹ, người ướt quá rồi, cứ hong khô trước rồi nói tiếp nhé
Ngô Tiểu Hoa vốn đã gãy xương, nghe thấy lời này xong, bà ta giãy dụa ngẩng đầu nhìn Dư Quang: "Con tha cho mẹ đi, mẹ, mẹ, mẹ..
Bà ta muốn nói sau này mình sẽ không nhắc đến Dư Hải nữa, nhưng thói quen nhiều năm không phải nhất thời mà có thể thay đổi được
Thấy Ngô Tiểu Hoa ấp úng nửa ngày, vẫn không thể nói ra được câu tiếp theo
Dư Quang cười tủm tỉm gõ vào gáy Ngô Tiểu Hoa: "Mẹ, ngủ một giấc mơ đẹp đi
Ngô Tiểu Hoa trong nháy mắt hôn mê bất tỉnh
08 kinh ngạc nhìn động tác của Dư Quang: "Túc chủ, Ngô Tiểu Hoa người đâu có ướt, sao ngươi lại treo bà ta lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Quang đẩy mắt kính: "Trong đầu bà ta quá nhiều nước rồi, phải khống chế chút
08: "


Túc chủ, ngươi còn nhớ nhiệm vụ của chúng ta không
Bọn họ nhưng là hệ thống nâng đỡ thánh mẫu
Túc chủ mà cứ hành hạ như vậy, nhiệm vụ này có khi lại biến thành "thánh mẫu" kết thúc thôi
Dư Quang trở về phòng nằm xuống, tiếp tục ăn khoai lang khô Dư Hải để lại: "Đương nhiên nhớ rồi, ngươi yên tâm, những chuyện ta làm đều là vì độ hóa bà ta
08: "


Độ lên đường hoàng tuyền sao
Đèn phòng phát ra ánh sáng vàng yếu ớt, thời gian này cũng không thích hợp để đọc sách
Dư Quang tháo kính mắt đặt lên đầu giường: "Không phá thì không xây được, đời này Ngô Tiểu Hoa yêu nhất chính là bản thân mình, bà ta rất nhanh sẽ nghĩ thông thôi
Nói Ngô Tiểu Hoa coi trọng danh tiếng, thà nói bà ta coi trọng bản thân mình hơn
Đây là một người phụ nữ rất giỏi lựa chọn
Gả cho Dư Đại Trụ, là bởi vì Dư gia có thể chi tiền thuốc men cho em trai
Sau khi xả thân cứu em trai, lại đến Dư gia sống những ngày tháng tốt đẹp
Bị cha mẹ chồng đuổi ra ngoài, là vì bà ta sinh con gái, em dâu sinh con trai
Sớm phân gia, nhị lão cũng không quá thiên vị
Không vạch trần chuyện gian díu của em dâu, là vì muốn ngồi xem kịch hay
Không truy cứu chuyện Dư Đại Trụ bị lừa tiền, là vì tiền đã không đòi lại được, thà làm mọi người đồng tình mình
Người đàn ông bị đánh cho tàn phế, lại càng không truy cứu
Về phần việc Dư Đại Trụ bị đầu độc chết không bị lộ ra, chính là vì bà ta không muốn hầu hạ một người bại liệt
Khắc nghiệt với con gái lại nuông chiều con trai, lại càng là vì tính toán cho tương lai của mình
Con gái là của nhà người ta, con trai lại phải nuôi bà ta dưỡng lão
Cho dù không dưỡng lão, căn nhà của Dư gia và tiền tiết kiệm của em dâu, cũng đều sẽ rơi vào tay bà ta
Nghe Dư Quang phân tích, 08 thanh âm càng ngơ ngác: "Túc chủ, Ngô Tiểu Hoa nếu quả thật hư như vậy, sao lại được nhận định là thánh mẫu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Quang đổi một tư thế ngủ thoải mái hơn: "Ngô Tiểu Hoa bị nhận định thành thánh mẫu, là vì hành vi bà ta thiêu đốt người khác, cống hiến cho người khác, chứ không phải là vì tư tưởng của bà ta
Cho nên không cần xoắn xuýt
08 ngoan ngoãn ừ một tiếng: "Túc chủ, ngươi ngày ngày mang kính mắt, có thấy không thoải mái không
Dư Quang nhắm mắt khẽ cười: "Không biết
Đeo kính mắt vào thì cảm thấy mình là người, tháo kính mắt ra thì giả vờ mình là người
Thứ gọi là người, cũng chỉ có thế thôi
Thấy Dư Quang thế mà nói nhiều như vậy với mình, thanh âm của 08 có chút nghẹn ngào: "Túc chủ ngươi tốt quá, bọn họ đều chê ta ngốc, đã lâu không có hệ thống nói chuyện với ta
Thanh âm của Dư Quang vẫn ôn nhu như trước: "Sau này ngươi buồn thì cứ tùy thời nói chuyện phiếm với ta
08 nấc lên hai tiếng: "Dạ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sao lại có túc chủ tốt như vậy, nó thật rất cảm động
Ngô Tiểu Hoa quả nhiên là rất giỏi lựa chọn, chỉ sau một đêm đã hoàn toàn yên tĩnh
Không những không nhắc đến Dư Hải trước mặt Dư Quang, thậm chí còn ngoan ngoãn nấu cơm cho Dư Quang
Đầu heo kia đã bị Dư Quang xử lý sạch sẽ, Ngô Tiểu Hoa tuy rằng đau lòng, vẫn nấu ăn cho Dư Quang
Hai ngày sau, Hoa ca ngồi một chiếc xe hơi nhỏ lại lần nữa tới cửa
Vừa thấy Dư Quang liền cười rạng rỡ đi tới: "Thứ cậu muốn hơi nhiều, tôi phải tốn không ít công sức đấy
Vừa nói vừa sai người đem đồ vật mang vào phòng: "Tôi nói này, đồ đạc đều đủ cả, chỉ là tôi vẫn chưa biết rốt cuộc cậu muốn làm gì
Vải vụn, sợi tất hắn đều có thể hiểu được
Nhưng ai có thể nói cho hắn biết, ba vali lớn "áo mưa nhỏ" kia là để làm gì
Vì mấy thứ đồ này, hắn đã chịu không ít tội
Bây giờ nhà nước khuyến khích chỉ nên sinh một con, cho nên mỗi tháng từng nhà máy, đơn vị đều sẽ định kỳ phát "áo mưa nhỏ"
Mấy thứ đồ này tuy không cần tiền, nhưng mà mang một số lượng lớn về thì cũng khó xử
Hơn nữa rất dễ bị sở cảnh sát hiểu lầm là muốn buôn bán trái phép
Vì vậy, Hoa ca chỉ có thể chạy chọt mối quan hệ, bảo nhân viên của từng nhà máy đi lãnh ở bộ phận vệ sinh của nhà máy đó
Mỗi người một hộp, một hộp mười cái, hắn bỏ ra năm hào thu mua
Không phải ai cũng nguyện ý kiếm món tiền này, còn có những người giác ngộ cao, còn cố tình thăm dò hắn, chuẩn bị tìm chỗ tố cáo hắn
Sau một hồi vất vả, Hoa ca cuối cùng cũng gom đủ hai thùng đồ vật đưa cho Dư Quang
Thấy Dư Quang không nói gì, Hoa ca ra hiệu cho đàn em đặt thùng "áo mưa nhỏ" xuống đất rồi bản thân thì thản nhiên ngồi lên trên: "Tiểu Quang, chỗ này có ba trăm sáu mươi cái kia thứ đó, nhưng mà cậu phải nói cho chú biết, rốt cuộc cậu muốn làm ăn gì, vì sao lại có thể dùng đến thứ này
Nói đến đây, Hoa ca dùng đầu lưỡi liếm hàm: "Bây giờ nếu cậu không nói rõ cho chú biết, đồ vật này cậu đừng hòng lấy đi
(hết chương)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.