Hoa ca ánh mắt sáng rực nhìn Dư Quang, muốn từ trên mặt Dư Quang nhìn ra chút manh mối
Dư Quang muốn làm gì tự nhiên không liên quan đến hắn, chỉ là hiện tại tra rất nghiêm
Nếu Dư Quang thực sự làm ra chuyện gì mất mặt xấu hổ, khó đảm bảo sẽ không liên lụy đến hắn
Hắn tuy yêu tiền, nhưng còn sợ nguy hiểm hơn
Hơn nữa cái địa phương kia, hắn tuyệt đối không muốn vào lại
Dư Quang cười nhìn Hoa ca, đưa tay đỡ hắn lên: "Thúc, ngài nghĩ nhiều rồi, cháu đang làm ăn đàng hoàng
Hoa ca được Dư Quang thả xuống đất, sống lưng hạ ý thức thẳng lên
Hắn đánh không lại cô nhóc này
Tưởng Dư Quang còn sẽ nói thêm gì, đã thấy Dư Quang mở rương ra xem, sau đó cười gật đầu với hắn: "Thúc, cháu qua mấy ngày nữa sẽ có hàng, đến lúc đó có lẽ phải nhờ thúc giúp cháu tìm mấy tiểu thương lái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nói rồi vội bổ sung thêm: "Cháu sẽ tính hoa hồng cho thúc
Hoa ca nghi hoặc nhìn Dư Quang: "Rốt cuộc ngươi muốn làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đã thấy Dư Quang lấy ra một cái áo mưa nhỏ từ trong rương, nhẹ nhàng xé trước mặt Hoa ca: "Thúc, đồ này có độ đàn hồi tốt như vậy, mà không làm da gân thì thật là lãng phí, thúc nói phải không
Hoa ca: "..
Thế mà lại là làm cái này, uổng công cô nương này nghĩ ra được
Nàng không biết xấu hổ sao
Đang nghĩ thì Hoa ca đột nhiên phát hiện phía sau có động tĩnh
Chỉ thấy Ngô Tiểu Hoa kéo cái thân nửa tàn theo cửa bò ra ngoài
Hoa ca: "..
Cái lão Dư gia này thật là có đủ loại nhân tài a
Dư Quang thì cười nói với 08: "Ngươi nói mẹ ta là định cùng Hoa ca muốn phòng, hay là muốn người
08 thăm dò trả lời: "Chắc là muốn người đi
Mẹ của ký chủ nhà hắn kêu thật lưu loát a
Dư Quang lại cười không nói: "Ngươi lại coi trọng bà ta ghê
Lần này Ngô Tiểu Hoa hẳn không phải là đang lựa chọn, mà là tính toàn bộ đều muốn
Khi nhiều người như vậy thấy bò ra, rõ ràng là đang tuyên bố cho người ngoài biết, con gái mình bất hiếu
Nghĩ đến đây, Dư Quang nhẹ đẩy kính mắt: Mẹ nàng lúc nào cũng nhớ đến nàng, thật làm cho nàng cảm động a
Thấy Ngô Tiểu Hoa bò khó khăn, mấy người Hoa ca mang theo đều ngơ ngác đứng tại chỗ
Cảnh tượng trước mắt, khiến bọn họ cảm thấy thật thảm thương
Người ta đã thảm đến mức này, cô con gái này sao vẫn như không thấy gì
Thấy thuộc hạ ngơ ngác không làm việc, Hoa ca lớn tiếng quát: "Sao thế, kiếm đủ tiền hết rồi, định dưỡng già à
Nghe Hoa ca nói, mấy người nhanh chóng hồi thần, đem bao tải trên xe chuyển vào trong phòng
Hoa ca như không thấy Ngô Tiểu Hoa phía xa, tiếp tục nói chuyện với Dư Quang: "Sao ngươi không dùng dây thun, cái đó dễ dùng hơn nhiều
Không phải hắn không có lòng đồng cảm, chỉ là thuộc hạ hắn nuôi mấy kẻ ăn mày
Mấy người đó làm, so Ngô Tiểu Hoa chuyên nghiệp hơn nhiều
Dư Quang cười lắc đầu: "Bây giờ dung dịch tạo màng tốt nhất là của đại lực bài, đáng tiếc đơn đặt hàng của họ nhiều quá, không nhận đơn nhỏ
Mà trên thị trường số lượng hàng bán lẻ không nhiều, mà một cái còn bị chia năm xẻ bảy
Dứt lời, Dư Quang giật áo mưa nhỏ ra trước mặt Hoa ca: "Đồ này một cái cháu cho thúc một hào, cháu có thể cắt làm mười mảnh, tính ra chi phí một cái chỉ một xu
Nhìn Dư Quang thẳng thắn hành động, mặt Hoa ca trong nháy mắt đỏ bừng: Cô nhóc này sao lại còn thoải mái hơn cả ông chú già hắn
Đây là cái cách kiếm tiền mà người bình thường có thể nghĩ ra sao
Thảo nào cô ta không sợ hắn học cách kiếm tiền của cô ta
Cái công việc này, dù có dạy trắng cho hắn, hắn cũng không tiện làm a
Hắn mà đi nói với ai, người ta sẽ không dán cái mác lưu manh lên mặt hắn sao..
Giọng 08 cũng hơi run rẩy: "Ký chủ, ngươi học cái kiểu kiếm tiền hèn mọn này ở đâu ra vậy
Không hiểu sao nó cảm thấy vô cùng xấu hổ
Dư Quang đẩy kính mắt: "Chính là sách Dư Hải để lại đấy thôi
08: "… Trong sách dạy ngươi kiếm tiền kiểu này hả
Tác giả này chắc là nghĩ tiền đến phát điên rồi
Dư Quang lại nhếch miệng cười một tiếng: "Trong sách nói đồ này rất chắc
08: "…" Ngươi đúng là rất giỏi đào bới đấy
Ai mà ngờ được, khoản tiền đầu tiên của ký chủ nhà nó lại là từ cái này mà ra
Chuyện này mà truyền ra, nó còn mặt mũi nào nhìn các hệ thống khác
Đồ tàn thứ phẩm cũng muốn có mặt mũi chứ… Ngay lúc này, Ngô Tiểu Hoa rốt cuộc bò được đến bên Hoa ca, đưa tay nắm lấy ống chân Hoa ca: "Ta van cầu ngươi
Có lẽ do quá mệt, giọng Ngô Tiểu Hoa cực kỳ yếu ớt, như thể sắp tắt thở đến nơi
Hoa ca nhìn Ngô Tiểu Hoa trước, rồi lại ngẩng đầu nhìn về phía Dư Quang
Rốt cuộc thì Dư Quang mới là đối tác của hắn, trước khi làm gì hắn vẫn phải nghĩ đến tâm tình của Dư Quang trước
Dư Quang cúi đầu nhìn Ngô Tiểu Hoa đang khổ sở, trực tiếp bế thốc người lên: "Thúc, mẹ cháu đầu óc không tốt lắm, làm ngài sợ hết cả hồn rồi
Hoa ca: "..
Vài hôm trước còn nhảy nhót tưng bừng, hôm nay lại đột nhiên thành người bán thân bất toại
Hắn đúng là hơi sợ hãi rồi
Đến mẹ mình mà còn ra tay tàn nhẫn được, chắc chắn con bé này về sau sẽ lên báo
Ngô Tiểu Hoa quay đầu nhìn Hoa ca, còn chưa kịp nói gì đã bị Dư Quang giành lời trước: "Thúc, mẹ cháu muốn hỏi ngài xem có khả năng nào là, cháu sẽ không trả cho ngài một đồng nào, mà ngài thì trả lại cho mẹ cháu Dư Hải và căn nhà không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hoa ca nghe mà sững người, rồi cau mày nhìn Ngô Tiểu Hoa: "Ta trông giống một thằng ngu thế cơ à
Ai cho người phụ nữ này ảo giác, nói ra cho hắn nghe xem, hắn còn sửa
Theo hắn thấy, hai chuyện này giờ quyền quyết định đã không nằm trong tay hắn
Theo hắn biết về Dư Quang, thì căn nhà này chắc chắn bị Dư Quang bán mất
Còn về Dư Hải..
Đứa nhỏ này ở chỗ hắn hai ngày, vốn dĩ hắn thấy đáng thương, định bồi dưỡng nó chút, sau này cho nó chạy việc vặt cho mình
Ai ngờ, Dư Hải lại là một thằng nhóc không quen hơi người
Lúc ăn uống với bọn hắn thì ngoan ngoãn, bảo đi làm liền bắt đầu khóc lóc
Đến tối ngủ còn ngon hơn ai hết, cho tiền kêu nó đi mua đồ
Kết quả, nó cầm tiền chạy đến cục cảnh sát, tính mách bọn hắn buôn người
Hoa ca cũng không phải là người dễ tính, để trấn áp những đàn em khác, hắn đã công khai dùng ghế đập gãy một cánh tay và một cái chân của Dư Hải
Lần này chẳng những người khác đều im thin thít, mà ngay cả Dư Hải cũng ngoan ngoãn ở lại
Sáng nay, thấy Dư Hải sắc mặt khá hơn, hắn liền đuổi nó đi ăn xin
Dù sao thằng nhóc kia lười, mà tổ ăn xin thì lúc nào cũng nằm được, cũng thích hợp với nó
Nhưng hôm nay nhìn Ngô Tiểu Hoa diễn kịch, lại vừa khéo có thể kết hợp với Dư Hải thành một đôi
Lúc này, Hoa ca lại càng tin lời Dư Quang trước đó, hai người họ thực tình yêu nhau
Nghe giọng Hoa ca không đúng, Ngô Tiểu Hoa cụp mắt xuống, cắn chặt môi: Người này đã từng đi tù, những lời vừa định nói, giờ bà không dám nói nữa
Nghĩ đến đây, Ngô Tiểu Hoa càng hận Dư Quang thêm mấy phần
Nếu không phải con súc sinh nhỏ này, thì đến cơ hội cầu cứu bà cũng không có rồi
Đang nghĩ, ánh mắt Ngô Tiểu Hoa rơi vào chiếc rương bên cạnh
Thấy rõ hình vẽ trên đó, Ngô Tiểu Hoa thét lên một tiếng: "Dư Quang, con đúng là không biết xấu hổ, lại dám làm loại chuyện này, con tin hay không ta cho thôn trưởng bắt nhốt con vào lồng heo thả xuống nước
Nhìn Ngô Tiểu Hoa điên cuồng mà trong đó mang theo sự thoải mái
Dư Quang đưa tay đẩy kính, Ngô Tiểu Hoa vừa được cô ta ôm vào ngực trong nháy mắt rơi xuống đất, phát ra một tiếng kêu đau đớn
Vẻ mặt Dư Quang khó có khi hơi ảo não: "Sao lại trượt tay thế nhỉ, thật là không nên
Tự trách ghê gớm a
(hết chương)