Lý Tĩnh vốn dĩ tâm tình đã không tốt, nghe Đồng Mạn Mạn không muốn phát triển, lời nói càng thêm nổi cơn tam bành
Cũng may nàng còn có chút lý trí, biết đối mặt tình huống của Đồng Mạn Mạn như vậy, chỉ có thể dùng trí, không thể nổi giận
Vì thế Lý Tĩnh chậm lại giọng điệu, cố gắng làm cho thanh âm của mình nghe ôn nhu lại từ ái: "Tuần sau con có không ít thông cáo quan trọng, điều này đối với sự phát triển tương lai của con vô cùng quan trọng, không phải lúc để tùy hứng
Không phải người của mình dẫn dắt liền không đáng tin cậy, cái con bé này vừa nhìn liền là dáng vẻ thiếu nữ đang xuân, đoán chừng là đang tính toán bỏ trốn cùng người đàn ông nào rồi
Đồng Mạn Mạn cúi đầu dùng sức móc ngón tay của mình, vì vậy bỏ lỡ ánh mắt lạnh lùng của Lý Tĩnh
Vì cái gì lại muốn hạn chế hành động của cô ấy, từ nhỏ đến lớn, tất cả mọi người đối với cô đều vô cùng tốt
Lý Tĩnh dựa vào cái gì mà hạn chế cô ấy, Lý Tĩnh cho rằng mình là ai
Nếu không phải đoàn đội lúc trước giải tán vì thiếu tài chính, cô lại cần một người quen trong giới giải trí hỗ trợ chuẩn bị, cô cũng sẽ không lựa chọn ở cùng với Lý Tĩnh
Thấy Đồng Mạn Mạn không nói lời nào, biết Đồng Mạn Mạn trong lòng sợ là có tính toán khác, Lý Tĩnh như vô tình nói: "Ta nhớ tới, lúc trước Dư Quang ở vòng giải trí đã đặc biệt chuyên nghiệp, có một lần bị sốt đến bốn mươi độ, vẫn như cũ ngâm mình ở trong nước, kiên trì chụp xong quảng cáo
Đây cũng là sự thật, cũng chính bởi vì sự chuyên nghiệp này, mới khiến Dư Quang mở một con đường máu trong giới quảng cáo
Phàm là các thợ quay phim từng hợp tác với Dư Quang, đều không ai nói Dư Quang không tốt
Điểm này, Đồng Mạn Mạn dù đuổi ngựa cũng không kịp
Quả nhiên, nghe Lý Tĩnh khen Dư Quang, sắc mặt Đồng Mạn Mạn càng khó coi: "Ta chỉ là hơi mệt mà thôi, tự nhiên công việc vẫn là quan trọng nhất
Nói xong, Đồng Mạn Mạn đi thẳng về phòng nghỉ của mình
Cô chán ghét ở cùng với Lý Tĩnh, càng chán ghét sự tham lam trong mắt của Lý Tĩnh
Ở chung với Lý Tĩnh lâu, sẽ khiến cô cảm thấy ngạt thở
Nhìn bóng lưng Đồng Mạn Mạn, Lý Tĩnh hừ lạnh một tiếng: Muốn đấu với bà sao
Sau đó, Lý Tĩnh rũ mắt nhìn điện thoại của mình
Nàng hiểu rõ tính cách Dư Huy, nhìn thì không nghiêm chỉnh, trên thực tế so với ai khác đều mềm lòng trọng tình cảm
Cũng giống cái tên đàn ông ma quỷ kia, thật không cần
Dư Quang dạo gần đây vẫn luôn trà trộn cùng Dư Huy, nếu Dư Quang có thể lừa được Dư Huy viết người thụ hưởng bảo hiểm thành mình, không chừng đã lừa Dư Huy lập di chúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn thế này, ngược lại là nàng chậm một bước
Nói cách khác, Dư Huy hiện tại tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, nếu không sợ là sẽ phải làm cho Dư Quang nhặt được món hời lớn
Lý Tĩnh càng nghĩ càng tức, ngay cả ánh mắt cũng trở nên âm tàn
Nàng thế mà chậm một bước, đều tại nàng bị công việc của Đồng Mạn Mạn trì hoãn, thế mà không thể phát hiện vấn đề của Dư Huy sớm hơn, ngược lại để nàng tổn thất nặng nề
Cái tổn thất này, Đồng Mạn Mạn nhất định phải bồi thường cho nàng
Nghĩ đến Đồng Mạn Mạn, Lý Tĩnh lại có chút chán nản
Nàng chưa từng thấy người vô dụng như vậy, nhớ ngày đó Dư Quang toàn là tự mình tìm tới công việc
Tuy không có tài nguyên nhân vật chính nào, nhưng cũng là các loại kịch bản vai phụ tùy ý chọn
Thông cáo càng là nhận đến tay mềm, càng không nói đến quảng cáo
Thời đó tất cả truyền thông chính thống đều nói, Dư Quang chính là sủng nhi của giới thời trang
Câu nói này một điểm cũng không giả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Quang quan hệ người qua đường rất tốt, lúc nổi tiếng nhất, tất cả nhãn hiệu quần áo và trang sức đều là chủ động đưa đến tận cửa, căn bản không cần công ty đi nhờ quan hệ khắp nơi để mượn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hiện giờ dù đảo đài, cũng có Dư Huy bảo bọc, bằng mấy cái quảng cáo game, đem danh tiếng của mình từng chút kéo về
Hai ngày trước còn có công ty liên hệ với nàng, hỏi Dư Quang có phải tính trở lại giới thời trang không, bọn họ nguyện ý nâng Dư Quang một tay
Đâu phải là muốn nâng Dư Quang một tay, rõ ràng chính là thấy quan hệ của Dư Quang và con trai mình tốt, muốn mượn Dư Quang leo lên con thuyền của con trai nàng
Đồng Mạn Mạn thì hay rồi, rõ ràng lớn lên giống nàng, còn xinh đẹp hơn cả Dư Quang, lại có tiếng là thiên tài âm nhạc
Làm việc hơn nửa năm, quan hệ người qua đường lại càng ngày càng kém
Bây giờ thu nhập tuy nhiều hơn không ít, nhưng công việc hơi cao cấp chút đều không ai tìm Đồng Mạn Mạn
Nếu như không có gì nhà sản xuất lớn tìm tới Đồng Mạn Mạn, Đồng Mạn Mạn sợ là muốn rớt xuống hàng bảy tám
Đây chính là cô con gái được nhà họ Đồng tiêu tốn không ít tâm huyết cưng chiều mà ra, đây là dạy cái đồ quỷ gì vậy không biết
Năng lực đặc biệt duy nhất có thể cầm ra được, lại là thứ mang từ trong bụng mẹ ra
Còn không bằng nàng để Dư Quang và Dư Huy tự do
Một bên là đứa con gái ruột bất tài, một bên là đứa con trai có tiền đồ lại không thèm để ý tới nàng, và cả đứa con gái nuôi đã triệt để cắt đứt quan hệ, nhưng vẫn tơ tưởng tới tài sản của nhà nàng
Lý Tĩnh trong lòng càng phát bực bội, bà ta tạo nghiệt gì vậy, sao mà không có được một đứa bớt lo chút nào vậy
Mấu chốt là rốt cuộc Dư Huy có lập di chúc hay không, cái đó nhưng là thứ có thể khiến nửa đời sau của bà ta được nằm hưởng tài sản, tuyệt đối không thể để người khác chiếm lợi
Sau khi cúp điện thoại, Dư Huy liền vẫn luôn duy trì áp suất thấp, hắn hiện tại đặc biệt muốn thu dọn phòng
Nếu không làm gì đó, hắn nhất định sẽ phát điên
Ngay lúc Dư Huy đi tới đi lui trong văn phòng, Dư Quang bỗng nhiên đẩy cửa đi vào: "Công việc đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi, chúng ta đi thôi
Trong công ty không tính là nhiều người, nhưng mỗi người đều là một người đỉnh mười người tinh anh
Ưu điểm lớn nhất của việc phân công rõ ràng là, cô chỉ cần sắp xếp xong xuôi nội dung công việc
Những việc còn lại, những người này tự sẽ hoàn thành
Mà cô chỉ cần dựa theo nội dung công việc của mọi người để cắt tiền thưởng là được
Đều biết tiền thưởng công ty của bọn họ cao, phúc lợi tốt, vào công ty liền được chia nhà ở, lại còn không hạn chế độ tuổi
Nhân viên đã nhập chức coi trọng cơ hội làm việc của mình vô cùng, điều này cũng giúp Dư Quang tiết kiệm không ít thời gian đốc thúc nhân viên
Cô chỉ cần thỉnh thoảng nấu chút canh gà độc cho đám nhân viên này uống là được
Huống chi, cơ chế khen thưởng của Dư Quang khác với người khác, các công ty khác là dựa theo mức độ hoàn thành công việc để tính toán mức tiền thưởng
Còn cô thì đơn giản thô bạo trực tiếp thả ra mức tiền thưởng cao nhất của tháng này, mỗi chậm một ngày hoàn thành, sẽ khấu trừ số tiền thưởng tương ứng
Cái cảm giác được rồi lại mất, khiến nhân viên cấp dưới cố gắng như những con lừa bị cà rốt treo cổ
Đứng ở cửa văn phòng nhìn tới, đầy phòng đều là những cái trán sáng bóng
Dư Huy còn chưa ra khỏi tình trạng suy sụp lúc nãy, hắn nhìn về phía Dư Quang, thanh âm càng thêm trầm thấp: "Em muốn ăn gì, anh đi chuẩn bị
Dư Quang như không nhìn ra Dư Huy đang buồn rầu: "Ở dưới nhà em có một quán toàn thỏ mới mở, có thỏ gánh nước, đùi thỏ hương vị, thỏ lạnh, đầu thỏ tê cay, một lát chúng ta đi ăn đi
Dư Huy: "
Cô có thù oán gì với thỏ à
Trong quán nướng, nhìn Dư Huy say đến rối tinh rối mù, Dư Quang có chút câm nín
Cô vẫn là lần đầu tiên thấy một người đàn ông bị một chai bia đánh gục, Dư Huy thật uổng công cái thân thể cường tráng đó
Thấy Dư Quang nhìn mình, Dư Huy che mắt ô ô ô khóc: "Muội, muội có thể nói chuyện gì làm anh vui vẻ chút được không
Anh thật thật khó chịu
Dư Quang cơ thể ngả về phía sau, nhìn người đàn ông mượn rượu giả điên, thừa cơ khóc lóc om sòm: "Chỗ nhà ở của em, em mua lại rồi, cả cái nhà đối diện cũng mua luôn rồi, anh xem là sàn nhà của anh hay là của em
Dư Huy ngốc nghếch nhìn Dư Quang, sau đó dùng sức gãi đầu: "Sàn nhà của anh chứ
Dư Quang thì cười nhẹ nhàng nhìn Dư Huy: Đã biết tên này không say rồi mà
(hết chương này).