Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 24: Làm ta mụ tâm địa thiện lương




Nhìn Dư Quang kia vẻ mặt xoắn xuýt, Hoa ca: "

[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Ta tin, thật đấy
Đúng lúc này, một gã gánh hàng rong chạy nhanh từ nhà Dư Quang ra tới bên cạnh Hoa ca, ghé vào tai Hoa ca nói nhỏ hai câu
Sắc mặt Hoa ca thay đổi, nhìn Dư Quang thật sâu một cái, sau đó nhanh chóng vòng qua bình phong, đi đến phía sau viện
Dư Quang đi theo phía sau Hoa ca vào viện, tiện tay gỡ Ngô Tiểu Hoa xuống quải về cây, lúc này mới chậm rãi đi tới bên cạnh Hoa ca
Nhìn căn nhà trước mắt sập một nửa, Hoa ca quay đầu nhìn Dư Quang, ngữ khí có chút âm u: "Tiểu Quang, chuyện này của ngươi không hay rồi
Nếu đã thế chấp cho hắn, vậy thì căn nhà cùng cái viện tự nhiên đều phải thuộc về hắn
Hắn mặc kệ Dư gia mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì, tóm lại hắn thu là căn nhà
Dư Quang hiện tại làm căn nhà sập một nửa, khoản nợ này của bọn họ lại phải tính như thế nào
Thấy Hoa ca một bộ dáng chuẩn bị tính sổ với mình, Dư Quang đẩy mắt kính, xoay người nhặt lên một nửa mảnh gạch dính xi măng
08 vội vàng lên tiếng nhắc nhở: "Túc chủ, vô cớ đánh người là không đúng
Túc chủ nhà nàng chỗ nào cũng tốt, chỉ là cái tính tình này


Có vẻ như cũng rất tốt
Dư Quang cười đẩy kính mắt: "Yên tâm đi, ta không phải là người tôn trọng bạo lực, ta cùng hắn nói phải trái
Đây chính là đối tác làm ăn tương lai, tự nhiên không thể tùy tiện động thủ
Nàng cũng không phải loại người không phân phải trái
08: "


Lại nói phải trái à
Kỳ quái, hắn vì cái gì lại muốn dùng nữa
Thấy Dư Quang xách mảnh gạch chậm rãi đi về phía mình, sống lưng Hoa ca ưỡn lên thẳng tắp
Bôn ba nhiều năm như vậy, hắn cái loại người gì chưa từng gặp qua
Nếu như bây giờ đã túng, vậy thì sau này hắn còn làm sao mà dẫn huynh đệ làm việc
Hơn nữa, hắn không tin Dư Quang thật sự sẽ trở mặt với hắn
Đang nghĩ, chỉ thấy Dư Quang đem mảnh gạch đưa tới trước mặt hắn: "Thúc, chú xem này mảnh gạch đều không xong rồi, dùng loại đồ này mà sửa nhà, tự nhiên là không thích hợp để ở
Đằng nào tương lai chú lấy lại nhà cũng phải xây lại, vậy không bằng hiện tại con giúp chú phá dỡ luôn đi
Vẻ mặt Hoa ca lộ ra biểu tình như cười mà không phải cười: "Nghe chú nói như vậy, ngược lại chú lại phải cám ơn con mới phải
Cô bé này cũng có chút ý tứ, vậy mà bắt đầu lý sự cùn với hắn rồi
Bất quá hắn cũng nghe ra ý của Dư Quang, căn nhà này, Dư Quang xem ra không tính là đòi lại nữa
Dư Quang đẩy mắt kính: "Cảm tạ thì không đến mức, thúc tùy tiện lì xì con bao lì xì là được
Dù sao thì sức của nàng cũng không phải là bỏ ra không công
Thấy Dư Quang lại thật sự gật đầu lời mình nói, Hoa ca không nhịn được hừ lạnh một tiếng: "Ai nói ta muốn phá dỡ nhà, ta chính là thích ở cái này
Nói vài lời khách khí, con bé này sợ là thật không coi hắn là dân anh chị
Nụ cười trên mặt Dư Quang nhạt đi chút, rũ mắt nhìn mảnh gạch trên tay: "Nhưng gạch này không xong rồi, ở chỗ này rất nguy hiểm


Còn chưa chờ Hoa ca nói một câu ta thích, Ngô Tiểu Hoa bị treo ở trên cây đã lập tức mở miệng quát lên: "Ai nói nhà ta không xong, đây là khi đệ muội của ta còn ở đây, dùng vật liệu tốt nhất xây nên nhà ngói gạch xanh


Nói đến đệ muội, Ngô Tiểu Hoa lại lần nữa gào khóc
Nàng hổ thẹn vì lời nhắc nhở của đệ muội, bây giờ có Hoa ca ở đây, nàng nhất định phải vạch trần Dư Quang trước mặt Hoa ca, rồi cầu Hoa ca giúp mình thoát khốn
08 mộng bức nhìn Ngô Tiểu Hoa bỗng nhiên nổi điên: "Túc chủ, Ngô Tiểu Hoa đây là lên cơn thần kinh à
Mấy ngày nay Ngô Tiểu Hoa vẫn luôn tỏ vẻ ôn nhu quan tâm, thậm chí còn chủ động quan tâm túc chủ
Sao đột nhiên liền bộc phát rồi
Dư Quang ôn nhu mà cười: "Nàng hẳn là xem Hoa ca thành cọng rơm cứu mạng cuối cùng
Nếu như Ngô Tiểu Hoa còn có thể đi, phỏng đoán nàng đã bị cảnh sát đưa đi rồi
Giọng 08 có chút tức giận: "Ngô Tiểu Hoa này quá xấu, rõ ràng nàng đối Dư Hải tốt như vậy, sao hết lần này tới lần khác lại đi bắt nạt túc chủ
Tầm mắt Dư Quang vẫn đặt trên người Ngô Tiểu Hoa: "Còn có gì mà so với việc thấy người mà mình luôn khinh thường muốn xoay người, còn khiến người ta khó chịu hơn đâu
Trong mắt Ngô Tiểu Hoa, đứa con gái Dư Quang này nên bị dẫm dưới bùn lầy
Nếu như Dư Quang phát tài, vậy là nói mấy năm lựa chọn của Ngô Tiểu Hoa đều sai hết
Ngô Tiểu Hoa là người ích kỷ, sao có thể bằng lòng chấp nhận sự thật này
Đối với đứa con gái ruột Dư Quang, Ngô Tiểu Hoa tự nhiên là sẽ hy vọng Dư Quang sống không quá kém
Nhưng nếu như trên đời này có một người chỉ hy vọng Dư Quang đừng có giàu sang phú quý, thì đó chính là Ngô Tiểu Hoa
Nghe Dư Quang phân tích nhanh chóng, 08 đã triệt để cứng đờ
Nó xoắn thân lại: "Ngô Tiểu Hoa có phải là có bệnh không
Đây là đáp án duy nhất mà nó có thể nghĩ ra
Dư Quang thì lại tiếp nhận một cách cực kỳ tốt đẹp: "Chẳng qua là nhân tính mà thôi
Nhìn trạng thái của Ngô Tiểu Hoa, chắc đây là lần phát điên cuối cùng của nàng
Thấy Dư Quang không nói lời nào, chỉ im lặng nhìn Ngô Tiểu Hoa, nở nụ cười ôn nhu
Hoa ca không nhịn được ghé vào tai Dư Quang nhắc nhở: "Tiểu Quang, chuyện cái nhà này, con phải cho ta một câu trả lời thỏa đáng
Dư Quang thu lại suy nghĩ, cười tủm tỉm nhìn mặt Hoa ca
Theo sau, bàn tay hơi dùng sức, chỉ nghe thấy một tiếng "Phốc" trầm đục, mảnh gạch dính xi măng trong tay đã bị nàng bóp vỡ vụn
Dư Quang phủi những mảnh vỡ trên tay xuống đất, ôn nhu nói với Hoa ca: "Thúc, con không bao giờ gạt người, gạch này đúng là không xong rồi
Không khí đột nhiên im lặng một thoáng, không chỉ Hoa ca, ngay cả Ngô Tiểu Hoa trên cây cũng nín thở
Bọn họ vừa rồi có phải là đã xuất hiện ảo giác không
08: "


Túc chủ, sao ngươi lại có khí lực lớn vậy
Bọn họ hình như còn chưa tích góp đủ tiền mua đạo cụ
Dư Quang thì trả lời một cách đương nhiên: "Gạch không xong mà
08: "


Cũng không phải thực tin
Hơn nữa, túc chủ nhà người khác


Đúng rồi, nó vẫn luôn không biết túc chủ nhà người khác là như thế nào, có lẽ khí lực cũng to như túc chủ nhà nó sao
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cả viện đều là đá vụn, Hoa ca lén lút ấn vào một mảnh gạch
Kết quả cũng không hề tổn hại tới miếng gạch kia chút nào
Hoa ca nhìn về Dư Quang, ánh mắt hai người chạm nhau trong không trung
Hoa ca bỗng nhiên cười sang sảng: "Tiểu Quang quả nhiên là tri kỷ, vậy phần còn lại nhờ con, quay đầu chú cho con một bao lì xì lớn
Dư Quang đẩy mắt kính, cười ngoan ngoãn khéo léo: "Thúc đúng là người làm đại sự, quả là hào phóng hơn người khác
Hai người lại lần nữa thương nghiệp lẫn nhau thổi một hồi, thấy thủ hạ đã dỡ hàng xong, Hoa ca cười nói với Dư Quang: "Ta thấy con bé này cũng có ý tưởng đấy, đợi ngày mai chú gọi thằng nhóc đến đây, giúp con kéo đống phế liệu kiến trúc này đi
Sau đó lại giống như nhớ đến chuyện gì đó: "Sau này con mà có đường làm giàu gì, cũng đừng quên chiếu cố chú
Thân phận như hắn, cho dù là đi quét đường cũng sẽ bị người ta khinh thường
Vì kiếm sống, tự nhiên là có phương pháp kiếm tiền gì cũng muốn đi xen vào một chân
Dư Quang cười gật đầu: "Đây là đương nhiên rồi, việc kinh doanh dây thừng của con là làm lớn, thúc mà có hứng thú, vậy thì gọi người tới, thể nào chúng ta chả quần nhau ở thôn này cả tháng chứ
Cái này tính bí ẩn không mạnh, chỉ cần vừa bung ra thì ai mà chẳng học được
Việc nàng cần phải làm bây giờ là làm số lượng lớn, sau đó một lần nữa tính toán bán đi
Nếu như Hoa ca định phái người đến đây học, vậy thì phải chuẩn bị trước sẵn một tháng đi
Hoa ca nghe ra ý trong lời nói của Dư Quang, vừa tính toán gật đầu đồng ý, lại nghe trong viện truyền đến một tiếng ầm vang, kèm theo một tiếng kêu thảm thiết
Hoa ca run cả người: "Chuyện gì vậy
Dư Quang thì đẩy mắt kính: "Chắc là cây đổ đấy, nhà cũ thì thế mà
Trả thù loại chuyện này có thể đến muộn, nhưng tuyệt đối không thể để qua đêm
(hết chương này)
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.