[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn thấy những vật tối đen như mực kia, sắc mặt của Đồng Hoành Tân đã hòa hoãn hơn không ít
Vì nhiệm vụ lần này, cấp trên đã phái rất nhiều nhân lực, thậm chí còn có những quân cờ đã được chôn giấu nhiều năm
Ví như khu dân cư bọn họ đang ở, nhìn thì có vẻ là một khu nhà trệt bình thường, nhưng thực tế xung quanh đã có hơn hai mươi người ẩn nấp
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Chỉ cần Dư Quang đến, nhất định là có đi không có về
Đợi đến khi hắn đưa Dư Quang trực tiếp ra nước ngoài, trong chốc lát có thể tái tạo lại một cái Đồng gia
Trong lòng tự vẽ ra một chiếc bánh nướng lớn tròn đầy, tâm tình nôn nóng của Đồng Hoành Tân cũng đã dịu đi phần nào
Sau đó hắn nhìn về phía hai đồng bọn trong phòng: "Các ngươi nói, đứa nhỏ này chúng ta nên xử lý thế nào
Một người nước ngoài bên trong biểu tình tương đối ngạo mạn: "Đương nhiên là mang đi cùng rồi, nếu không chúng ta dùng gì để kiềm chế Dư Quang giúp chúng ta làm việc
Bọn họ thích nhất những người có nhược điểm, bởi vì những loại người này dễ dàng bị khống chế
Mà việc bọn họ muốn làm, chính là nắm lấy nhược điểm của đối phương không buông
Ngay khi mấy người trong phòng đang nở nụ cười đầy ẩn ý thì cánh cửa phòng đột nhiên bị người đá bay ra ngoài
Hai người nước ngoài lúc này định rút súng, nhưng trước mắt đã có thêm một bóng người
Sau đó, đầu của hai người bị đập mạnh vào nhau
Cùng với tiếng xương nứt rắc rắc rõ ràng, đầu của bọn họ đã bị biến dạng nghiêm trọng, thậm chí không có một chút đường sống để phản kháng
Đồng Hoành Tân sợ hãi đến mức ngã ngồi xuống đất, hồi lâu mới phản ứng lại, người đến lại là Dư Quang
Hắn run rẩy lui về phía mép giường, định dùng Dư Thanh để bảo mệnh
Một giây sau, xương đùi của hắn đột nhiên bị Dư Quang giẫm lên: "Ta vốn cho rằng ngươi được đi học, hiểu ý nghĩa của việc tự thân nỗ lực, không ngờ ngươi chỉ có chút bản lĩnh này, không hút máu thì không qua được ngày sao
Đồng Hoành Tân vừa định giải thích, đùi đã truyền đến một cơn đau dữ dội
Tiếng xương đùi vỡ vụn cùng với giọng nói ôn nhu của Dư Quang vang lên trong tai hắn: "Đừng nói chuyện, ta chỉ muốn nói chuyện đạo lý với ngươi một chút
Muốn dùng bạo lực khiến một người nghe lời, đương nhiên phải làm cho đối phương biết tại sao mình bị đánh
Trùng hợp thay, đây lại đúng là điều Dư Quang am hiểu
Đồng Hoành Tân đau đớn muốn kêu rên, nhưng một chân khác của hắn cũng truyền đến cơn đau tương tự: "Cảm thấy Đồng Mạn Mạn hữu dụng hơn ta, liền cho Đồng Mạn Mạn giẫm ta đến chết, người thích giẫm chân người khác thì giữ lại cũng vô dụng, ngươi nói đúng không
Sau đó, Dư Quang đá gãy một chân của Đồng Hoành Tân, quay đầu ôm lấy Dư Thanh trên giường
Bắt mạch cho Dư Thanh, biết Dư Thanh không nguy hiểm đến tính mạng, Dư Quang lại giẫm lên tay của Dư Huy: "Vì xem ta náo nhiệt mà đẩy ta ra, vì lợi ích mà bắt cóc một đứa trẻ, hai tay này của ngươi giữ lại cũng chỉ làm chuyện xấu, ngươi nói đúng không
Nghe tiếng kêu rên của Đồng Hoành Tân, 08: "..
Ký chủ lại giẫm thêm đi, Đồng Hoành Tân sắp biến thành người cao su rồi
Dư Quang vừa nhẹ nhàng vỗ lưng Dư Thanh, vừa giẫm lên miệng của Đồng Hoành Tân: "Để ta đoán xem ngươi đã dùng phương pháp gì dỗ dành cha mẹ giúp ngươi bắt cóc ta, chắc hẳn cũng không khác mấy so với lời ngươi dỗ Đồng Mạn Mạn nhỉ, một cái miệng biết dỗ người như vậy, vẫn là đừng nên giữ lại
Trong mắt Đồng Hoành Tân tràn đầy nước mắt, hắn sai rồi, hắn đáng lẽ nên ngoan ngoãn ở nước ngoài, vì sao phải trở về
Hơn nữa, hắn chỉ muốn đùa một chút với Dư Quang, tội không đáng chết
Cùng với một tiếng răng rắc giòn tan, Đồng Hoành Tân dần dần mất đi ý thức
Thì ra xương đầu bị thương, âm thanh sẽ khuếch đại vô hạn
Treo ngược người cuối cùng trên mái hiên, Dư Thanh trong lòng Dư Quang cuối cùng cũng cựa quậy, phát ra tiếng ú ớ
Dư Quang sờ trán Dư Thanh: "A Thanh có phải khát nước không, cô mang con về nhà uống nước nhé
Dư Thanh thì lại dụi vào vai Dư Quang lần nữa, rồi lại ngủ say
Xem ra là do tác dụng của thuốc chưa hết
Đến khi cảnh sát chạy tới, thứ họ thấy là hơn hai mươi xác chết bị treo ngược trên mái hiên, đã hoàn toàn biến dạng
Trên mặt đất còn có một vệt máu lớn dính bết lại với nhau
Nhìn thấy cảnh tượng như tu la tràng này, đám cảnh sát không khỏi hít vào một hơi: "Cái Dư Quang kia không có tiền án chứ
Tuy đã chuẩn bị tinh thần đối phương sẽ nổi điên, nhưng cảnh tượng trước mắt quả thật quá dọa người, e là đã từng luyện tập qua rồi
Trái lại cảnh sát trưởng bên cạnh thì rất bình tĩnh: "Thôi được rồi, đừng nghĩ nhiều, chuyện này là ai làm còn chưa chắc chắn đâu
Nếu bọn họ không khống chế được người thì có chuyện gì xảy ra cũng không ai biết được
Trước cứ xem những người này không có tiền án gì không đã rồi tính, biết đâu chừng có người đang vì dân trừ hại ấy chứ
Dư Huy cũng nhận được tin tức tương tự, biết con gái bị người bắt cóc, muội muội tự mình đi cứu, trái tim vốn treo cao của hắn không cách nào hạ xuống được nữa
Mễ Dao đang mang thai năm tháng, những chuyện như thế này đương nhiên không thể để cô ấy bận tâm
Vì vậy, Dư Huy đã sớm đứng chờ ở cửa cục cảnh sát, muốn ngay lập tức xác định sự an toàn của hai người
Dư Quang là muội muội hắn, Dư Thanh là con gái hắn, hai người này trong lòng hắn đều quan trọng như nhau
Trong tính tình của Dư Huy cũng có chút bướng bỉnh
Bất kể cảnh sát khuyên nhủ thế nào, hắn vẫn cứ đứng ở cửa cục cảnh sát, khăng khăng muốn đợi Dư Quang trở về
Theo một tiếng thắng xe chói tai, xe của Dư Quang dừng ở cửa cục cảnh sát
Thấy Dư Quang ôm đứa bé từ trên xe bước xuống, hai mắt Dư Huy sáng rỡ, lập tức chạy về phía Dư Quang
Dư Quang nhẹ vỗ lưng Dư Thanh trong ngực, chuẩn bị đưa Dư Thanh cho Dư Huy
Dù thế nào đi nữa, chuyện lần này cuối cùng vẫn là do nàng mà ra, Dư Huy tức giận cũng là điều nên làm
Đang nghĩ, liền thấy Dư Huy đã dang rộng hai tay, ôm cả nàng và Dư Thanh vào lòng
Sự tiếp xúc cơ thể đột ngột này khiến Dư Quang cảm thấy hết sức khó chịu
Dư Quang vừa định đưa tay đẩy người ra, thì lại nghe thấy giọng nói của Dư Huy mang theo ý khóc: "Trở về là tốt rồi, các con bình an trở về là tốt rồi
Hai người đều là những người quan trọng nhất của hắn, hiện tại đều đã trở về bên cạnh hắn
Dư Quang mím chặt môi, cái tên ngốc này, thật đáng ghét..
Dư Huy ôm cô em gái của mình khóc như mưa, cuối cùng thậm chí còn ngồi xổm xuống đường mà khóc rống
Dư Quang thì vẫn luôn ôm Dư Thanh, im lặng ở bên cạnh người anh trai tiện nghi này
Cảnh tượng ấm áp này khiến đám cảnh sát đang trở về nhìn mà ngẩn người
Thật không ngờ, người phụ nữ trông có vẻ hiền lành vừa mới tàn nhẫn xử lý chính anh trai mình
Vậy mới nói, vẫn là Dư Huy có thủ đoạn
Khi hai người về đến nhà, đã thấy Mễ Dao đang được mẹ cô ấy dìu đỡ, vội vã ra đón
Chỉ thấy ánh mắt của Mễ Dao đầu tiên là đặt trên mặt của Dư Quang, sau đó liền nhanh chóng chuyển sang Dư Thanh
Mễ Dao run run môi, vừa định nghẹn ngào khóc nấc nhào tới ôm đứa bé, thì bị mẹ cô ấy ở bên cạnh nhẹ nhàng bóp vào tay một cái
Động tác của mẹ Mễ không mạnh, nhưng đã bị Dư Huy và Dư Quang thấy rõ ràng trong mắt
Không thích nhìn vợ mình bị mẹ vợ khinh thường, Dư Huy bước nhanh tới đỡ Mễ Dao: "Chính là không muốn cho em biết nên mới không nói gì cả, em xem cái bụng to như vậy rồi, sao không biết phải nghỉ ngơi cho tốt
Mẹ vợ đã tới từ khi nào, hơn nữa tin tức của muội muội đều không lộ ra, vậy thì làm sao mẹ vợ biết được
Vành mắt Mễ Dao đỏ hoe, nước mắt không ngừng đảo quanh trong hốc mắt: "Em không sao, tiện thể vận động một chút thôi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó, Mễ Dao nhìn về phía Dư Quang: "Vất vả cho em rồi, muội muội
Nếu không phải mẹ cô ấy đến đây, cô ấy còn không biết con mình gặp chuyện, đáng tiếc biết cũng vô dụng, cô ấy chẳng thể làm gì, còn phải cười giả lả
(Hết chương này).