Thấy Mễ Dao cười còn khó coi hơn cả khóc, Dư Quang cũng lười đáp lại nàng
Mà là trực tiếp nhét Dư Thanh vào trong ngực Dư Huy: "A Thanh bị người bỏ thuốc ngủ rồi, ngươi chăm sóc nó cẩn thận, cho nó uống nhiều nước vào, ta về trước đây
Dư Huy nhẹ nhàng gật đầu, đưa tay xoa xoa đầu Dư Quang: "Ngươi mau nghỉ ngơi đi, lát nữa ca ca mang cơm qua cho ngươi
Dư Quang cũng không nói nhiều, mà là quay người về nhà mình
Nghe thấy tiếng đóng cửa của Dư Quang, nước mắt Mễ mẫu trực tiếp chảy xuống: "Bảo bối đáy lòng của ta, sao con lại phải chịu khổ thế này
Vừa nói vừa muốn đưa tay ôm Dư Thanh
Dư Huy nghiêng người tránh tay Mễ mụ: "Mẹ vợ, mẹ về trước đi, nhà con hôm nay hơi loạn, con không tiễn mẹ được
Trong lòng Mễ mụ, Dư Huy luôn là người thành thật
Thời điểm Dư Huy mới cưới Mễ Dao, bà còn lo lắng, nhà Dư giàu có như vậy, Dư Huy có thể có những thói quen xấu khó hầu hạ hay không
Ai ngờ Dư Huy lại sinh hoạt rất bình dân, giặt quần áo nấu cơm dọn dẹp nhà cửa, hầu hạ cô con gái bà như lão Phật gia vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Đối với hai vợ chồng bà cũng rất tốt, đổi nhà đổi xe cho bọn họ
Ngày lễ ngày tết đều lì xì cho bọn họ sáu con số, mỗi lần đến nhà đều cố hết sức làm việc
Nhìn vào thì không phải con gái bà gả vào nhà giàu, ngược lại như nhà bọn họ chiêu rể
Nhưng Dư Huy càng tốt, họ lại càng muốn trói chặt người
Nào ngờ người này ngày thường đều tốt đẹp, hôm nay lại đột nhiên trở mặt với bà, muốn đuổi bà đi
Mễ mụ hai năm này cũng được Dư Huy dỗ dành quen rồi, lúc này nghe Dư Huy nói đuổi người, nước mắt càng rơi: "Tôi đây cũng là vì các người lo lắng mà thôi
Thấy mẹ mình mắt đỏ hoe, Mễ Dao lập tức đứng lên: "Dư Huy anh làm sao thế, mẹ tôi cũng chỉ lo lắng cho con bé, cái oan này có đầu nợ có chủ, anh có tức giận thì đừng trút lên mẹ tôi
Nghe được lời nói ám chỉ của Mễ Dao, Dư Huy khôn khéo tỉnh ngộ ngay: "Mễ Dao, cô biết mình đang nói gì không
Mễ Dao cũng biết mình lỡ lời, theo bản năng lùi lại hai bước, sau đó lại ưỡn bụng: "Tôi nói sai à, rõ ràng là anh không dám nói Dư Quang nên mới trút giận lên mẹ tôi
Nàng rất tức, rõ ràng là Dư Quang sai, sao lại nói mẹ nàng
Dư Huy bình tĩnh nhìn Mễ Dao, một hồi lâu mới nghiêm túc nói: "Mễ Dao, Dư Thanh mệt rồi, em xem em là về với mẹ ở vài ngày hay là ở lại nhà, em tự quyết định đi
Lời này vừa ra, Mễ Dao và Mễ mụ đều ngây ra, vẻ cường thế của Dư Huy khiến họ biết đối phương không hề nói đùa
Trước nguy cơ, Mễ mụ lại tỉnh táo trước
Thấy con gái mình quật cường nhìn Dư Huy, Mễ mụ vội vàng nháy mắt cho đối phương: "Nhà còn có việc, mẹ về trước, các con nhớ cho Tiểu Thanh Nhi uống nước, con bé này khổ quá
Dư Huy vừa gật đầu vừa đáp lời Mễ mụ: "Mẹ, công ty gần đây có điều động nhân sự, nếu như có ai không thích hợp, mẹ bảo họ chuẩn bị tâm lý, đừng để quay đầu mọi người khó coi
Anh dù không biết ai có liên hệ với Mễ mụ, nhưng em gái anh thông minh như vậy, chắc chắn sẽ điều tra ra
Mễ mụ thân thể lảo đảo, sau đó vội vịn vào tường, nở nụ cười gượng với Dư Huy: "Việc công ty nhà con thì con tự quyết định là được, không cần thiết phải nói cho mẹ biết
Người lớn tuổi như vậy mà bị vãn bối nói móc như thế, Dư Huy đúng là con rể tốt của bà
Mắt đẫm lệ nhìn mẹ mình bước chân loạng choạng vào thang máy, Mễ Dao quật cường nhìn Dư Huy: "Anh có ý gì, đó là mẹ tôi
Dư Huy thì bình tĩnh nhìn Mễ Dao: "Mễ Dao, em có biết không, em bây giờ so với lúc mới cưới đã là hai người rồi
Mễ Dao lại lùi về phía sau một bước, đưa tay che bụng mình
Chưa đợi nàng nói gì, Dư Huy đã lên tiếng trước: "Nếu bụng em đau, anh có thể đưa em vào viện điều dưỡng
Mễ Dao động tác dừng lại, nhìn vào ánh mắt Dư Huy đầy tuyệt vọng: "Sao anh lại đối xử với tôi như vậy
Hốc mắt Dư Huy cũng hơi phiếm hồng, kéo Mễ Dao vào sau cửa rồi đóng sầm cửa lại, quát nhỏ: "Đối xử với cô thế nào, Mễ Dao, những năm nay tôi và em gái tôi không phụ một nhà các người
Dù tôi cưới cô, nhưng em gái tôi không thiếu cô
Dư Thanh vừa sinh ra, cô đã đòi sinh con trai, ai khuyên cũng không được, cô có dám nói với tôi không, để sinh con trai, mẹ cô đã cho cô ăn cái gì
Anh không ngốc, có một số việc anh không phải không biết, chỉ là anh không muốn vạch trần
Có mẹ vợ, cuộc sống này của anh không thể nào yên ổn
Khó trách cậu em vợ lại được nuôi dưỡng thành cái dạng đó
Mễ Dao bị giẫm vào chân đau, ánh mắt sắc bén: "Nói trắng ra là anh bênh em gái anh thôi
Nàng không thể nhìn được vẻ bỉ ổi của Dư Huy đối với Dư Quang, bọn họ đã kết hôn rồi, Dư Quang dựa vào cái gì mà can thiệp vào cuộc sống của bọn họ
Huống chi Dư Quang và Dư Huy căn bản không có quan hệ huyết thống
Dư Huy thản nhiên nhìn Mễ Dao: "Tôi bênh em gái tôi, không có em gái tôi thì bây giờ tôi là cái gì, nhưng cô coi em gái tôi là cái gì
Con vừa ra đời, cô đã chuẩn bị muốn đứa thứ hai, cô nói cô bị trầm cảm sau sinh nên không chịu được tiếng con khóc, thấy em gái tôi thích Dư Thanh thì liền đưa con sang đó
Mỗi lần em gái tôi ôm con đi, cô lại khóc như là em gái tôi đến cướp con vậy, Mễ Dao, cô thử nói với tôi xem, rốt cuộc cô nghĩ cái gì
Mễ Dao nắm chặt thành tủ, đề phòng mình tiết lộ thêm cảm xúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng Dư Huy dường như đã nghẹn lâu rồi, nhiều lời không thốt ra thì khó chịu: "Mễ Dao, trước đây cô vẫn luôn lo tìm đối tượng giúp em gái tôi, giờ tại sao lại không nóng ruột nữa
Nói đến đây, Dư Huy nhét đứa bé vào lòng Mễ Dao: "Mễ Dao, nếu cô đã không nỡ rời con như vậy, thì về sau Dư Thanh để cho cô tự mình trông nom
Sau đó Dư Huy trực tiếp ra khỏi cửa
Nghe thấy tiếng đóng cửa của Dư Huy, Mễ Dao có chút ngây người: Sao sự việc lại thành ra thế này
Dư Quang từ trên lầu đi xuống, đã thấy trên ban công ngoài phòng lóe lên ánh lửa
Dư Quang lấy cốc nước, trực tiếp dội lên đầu Dư Huy: "Ở đây không được hút thuốc
Dư Huy dựa vào nước còn đọng lại, vuốt lên mắt một cái: "Tôi đã nói với Mễ Dao rồi, chắc là cô ta có thể sửa
Ngày còn phải sống tiếp, ly hôn thì không thể được, không thì con bé phải làm sao bây giờ
Sau này thì anh dễ nói rồi, nhưng Mễ Dao sẽ phải đối mặt với người ngoài thế nào
Dư Quang để cái cốc sang một bên, bắt chước dáng vẻ của Dư Huy mà ngồi xuống đất: "Đó là vợ của anh, chứ đâu phải vợ của tôi, anh vui là được rồi
Lại không phải nàng sống cùng Mễ Dao, Mễ Dao thế nào cũng không liên quan gì đến nàng cả
Nghe Dư Quang nói, Dư Huy lại càng muốn rơi nước mắt: "Muội, có phải anh rất vô dụng không
Tại sao em gái anh có thể làm mưa làm gió cả thế giới, còn anh lại ngay cả cái nhà cũng quản không xong
Dư Quang nghiêm túc đáp lời Dư Huy: "Quả thật khá phế
Dư Huy: "..
Em không thể dỗ anh một chút sao
Anh hiện tại cần là an ủi, chứ không phải sự thật phũ phàng
Dư Quang ôm lấy vai anh vỗ vỗ: "Đừng nghĩ nhiều, anh miễn còn sống là tốt rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Bên cạnh người này, máu của nàng không có lạnh như vậy
(hết chương này).