Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ chưa từng nghĩ tới, mình lại có một ngày đi bàn chuyện làm ăn ngay trên chiến trường
Chỉ là trận này nhất thời cũng không đánh được, ngược lại có thể nghe một chút người phụ nữ Trung Nguyên này muốn nói cái gì
Dưới ánh nắng, Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ với bộ râu quai nón rậm rạp hiện lên vẻ thô kệch nóng nảy, hai mắt hắn trợn trừng lên: "Người phụ nữ Trung Nguyên, ngươi muốn nói gì với ta
Dư Quang cười tươi nhu hòa: "Ta là Xương Bắc hầu mới được hoàng triều sắc phong, La thành, Tế thành, Trạch thành đều là đất phong của ta
Mắt Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ hung hăng nheo lại: "Ngươi đây là muốn cầu ta rút quân
Dư Quang chắp tay đứng, cười với Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ một vẻ dịu dàng: "Không phải cầu, mà là ta muốn mua lông dê và sữa bò của các ngươi
Nghe được lời này, Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ hơi ngẩn ra, sau đó cảnh giác tăng lên cực độ: "Ngươi muốn dê bò của chúng ta
Quốc gia bọn họ được tạo thành từ các bộ lạc, dê bò là gốc rễ của họ, nữ nhân này khẩu khí không nhỏ, lại muốn chặt đứt gốc rễ của bọn họ
Dư Quang khẽ lắc đầu: "Không phải dê bò, là sữa bò và lông dê
Thứ nàng muốn đi, là con đường phát triển lâu dài
Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ cau chặt mày: "Ngươi muốn những thứ đó làm gì
Dư Quang cười mắt cong cong: "Đây là vấn đề của ta, ngươi chỉ cần suy nghĩ muốn đổi thứ gì là được
Vẻ mặt Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ càng thêm ngưng trọng: "Bây giờ trời giá rét, ngươi bảo ta cạo lông dê, có phải là muốn làm chết cóng dê của chúng ta không
Đàn cừu của bọn họ nhiều như mây trên trời, mỗi năm ít nhất cởi lông hai lần
Nhưng lông dê không đáng tiền, những lông dê này nhiều nhất chỉ có thể làm một ít đồ lông cừu, phần còn lại thì chất đống lại một chỗ, mùa đông dùng để nhóm lửa
Phàm nhà nào nuôi dê đều tích lũy không ít, có đôi khi cảm thấy lạnh, còn dùng lông dê quấn lên đầu gỗ đặt lên than đá để lửa cháy mạnh hơn
Về phần sữa bò..
Bò cái của bọn họ lớn đến một năm là có thể đi phối, trước tám tuổi, năm nào cũng sinh được một con nghé
Trong năm có hơn nửa năm có sữa bò, sản lượng bảy tám trăm cân không thành vấn đề
Chỉ là ngưu như thế mùa hè thì tốt, đến mùa đông thì hao tốn cỏ khô, phần lớn đều bị bọn họ xử lý trước
Dù sao đi nữa, những thứ Dư Quang nói thật sự là những thứ họ không bao giờ thiếu
Mắt Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ híp lại thật chặt: "Người phụ nữ Trung Nguyên, lời ngươi nói là thật chứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không phải cảm thấy vật tư không đủ, bọn họ cũng không đánh trận vào mùa đông
Nếu bây giờ thật sự có thể dùng lông dê và sữa bò đổi lấy vật tư, thì cũng không phải là không thể nói chuyện được
Nghe ra được Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ đã động lòng, Dư Quang cười gật đầu: "Lời ta nói đương nhiên là lời thật
Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ nhìn mặt Dư Quang, bỗng nhiên phá lên cười lớn, ném vũ khí trong tay xuống trước ngực trưởng thị vệ của mình: "Xương Bắc bá Trung Nguyên, ngươi là bạn tốt nhất mà trường sinh thiên ban cho người Liêu, tối nay xin hãy cùng chúng ta vui vẻ uống rượu
Chiến tranh lúc nào cũng có thể đánh, nhưng chuyện làm ăn có thể nói trước một chút
Nếu như không đạt thành được, thì cũng đừng trách bọn họ không khách khí
Dư Quang cũng không nhiều lời, trực tiếp cưỡi lên con ngựa cao lớn mà một tên binh lính đưa tới: "Ngựa của ngươi không tệ
Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ ngạo nghễ ngẩng đầu: "Chúng ta có được chiến mã tốt nhất, nhưng những ngựa này không thể bán cho ngươi
Ngựa là thứ giúp họ chiếm được vị thế ưu thế trong chiến tranh, tuyệt đối không thể bán
Dư Quang vỗ vỗ đầu ngựa: "Không sao, ta chỉ có hứng thú với lông dê và sữa bò
Bây giờ tài chính của nàng còn quá ít, không đủ mua quá nhiều thứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn theo bóng dáng Dư Quang và Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ cùng nhau rời đi, Sầm Mặc: "..
Nói đánh thành mà, bá gia chẳng lẽ bị Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ bắt cóc đi
Dư Tĩnh và Dư Hân cố nén lo lắng trong lòng: "Tướng quân đừng lo, bá gia là người có bản lĩnh lớn, chắc chắn sẽ nhanh chóng trở về thôi, còn xin tướng quân đưa bọn ta đến bá phủ trước, giúp bá gia sắp xếp đồ đạc
Sầm Mặc: "..
Quả nhiên là người của Xương Bắc bá phủ, cũng không biết nên nói bọn họ bình tĩnh trấn định hay là vô tâm vô phế
Vào lúc chiều tà, đột nhiên có người tới bẩm báo với Sầm Mặc, nói giống như Dư Quang đã trở về
Đúng lúc đó, số nạn dân dưới chân thành cũng ít đi một nửa
Sầm Mặc vội vàng lên thành, vừa vặn thấy những người ăn mặc không khác gì dân chạy nạn kia đang dắt ngựa nhanh chóng rời đi từ xa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó, bóng dáng Dư Quang cưỡi ngựa nhanh nhẹn lướt tới hướng cổng thành
Bên tai tuy vẫn còn tiếng gió lạnh gào thét, nhưng Sầm Mặc lại cảm thấy bên tai rất yên tĩnh, tĩnh lặng đến nỗi phảng phất có thể nghe được tiếng vó ngựa của Dư Quang
Không phí một binh một tốt nào mà thành công lui địch trước trận, rốt cuộc người phụ nữ này đã làm bằng cách nào
Đêm đó, Dư Quang ngồi trong bá phủ viết phong thư đầu tiên cho Hạo Hiên đế
Trong thư trước tiên nàng gửi lời thăm hỏi Hạo Hiên đế, sau đó lưu loát viết sự cảm kích của mình với Hạo Hiên đế
Tiện thể kèm theo tình hình hiện tại của vùng đất phía Bắc, cùng với chi tiết rõ ràng về tài sản hiện có của nàng
Sau đó viết rõ ràng mạch lạc quá trình đàm phán, cùng với việc nàng sẽ mua sữa bò của Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ với giá năm đồng một cân, mua lông dê của Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ với giá năm mươi văn một cân
Tuy rằng bây giờ là mùa đông, trong tay Cáp Đan Ba Đặc Nhĩ không có sữa bò, nhưng lông dê của bọn họ thì không thiếu, đoán chừng sẽ tiêu của mình một khoản tiền lớn
Viết thư xong, Dư Quang ủy thác bức thư cho trạm dịch tuần thành sử dụng
Tuy nói sau này bổng lộc của những người này sẽ do nàng trả, nhưng vẫn là người đưa tin chính thức của triều đình
Địa vị của Dư Quang quyết định mỗi bức thư của nàng, đều sẽ được trực tiếp đưa đến tay Hạo Hiên đế, cho nên không cần lo lắng sẽ bị người chặn đường
Hơn nữa, từ hôm nay trở đi, nàng mỗi tuần sẽ gửi một phong thư cho Hạo Hiên đế, báo cho tình hình của mình
Hạo Hiên đế xem như là một vị minh quân không tồi, nếu không có ý định tạo phản, vậy thì cứ ở chung một bên hòa hảo đi
Ngày thứ hai sau khi Dư Quang đến đất phong, Sầm Mặc đã dẫn thủ hạ tướng sĩ rời khỏi La thành
Bây giờ Dư Quang đã bắt đầu giao thương với người Liêu, không biết chừng lúc nào đó sẽ phạm vào điều kỵ của bệ hạ, hắn tốt nhất là nên ít dính líu vào
Ngày thứ năm Dư Quang đến La thành, một lượng lớn lông dê đã từ ngoài thành được lần lượt chở tới đây
Những người giao hàng rất tò mò muốn biết Dư Quang dùng những lông dê này để làm gì, nhưng mặc kệ họ hỏi thế nào, những người Trung Nguyên phụ trách nhận hàng trước sau vẫn im lặng không nói
Thái độ như vậy, khiến người giao hàng không khỏi hừ lạnh: Những người Trung Nguyên này thật quá nhiều tâm cơ
Người nhận hàng cũng vô cùng bất đắc dĩ, bọn họ thật sự không biết bá gia muốn làm gì
Những bộ lông dê đã quá bẩn quá hôi màu vàng cũ, đều bị người nhận trả về cho người giao hàng mang đi
Số lông dê còn lại đều dựa theo cân số trả tiền cho người giao hàng
Những người giao hàng kia cũng không nghĩ đến, những đồ bỏ đi này lại có thể thật sự bán được tiền, lúc này liền thu dọn xe ngựa quay về, chuẩn bị đem tin tức truyền cho những người khác
Một cân năm mươi văn, một trăm cân là năm lượng bạc
Phàm là nhà nuôi dê, ít nhất cũng có một trăm tám mươi con dê, những nhà quan lớn thậm chí lên đến ngàn vạn con
Dê của họ hàng năm thay lông hai lần, mỗi con mỗi lần có thể cho ra ba bốn cân lông, một năm ít nhất cũng có hơn sáu cân
Nghe nói sau này sữa bò cũng có thể đổi lấy bạc, nơi Trung Nguyên này quả nhiên là chỗ có nhiều người ngốc và lắm tiền, đương nhiên là phải tranh thủ thời gian kiếm nhiều một chút rồi
(hết chương này).