Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 297: Cùng người hoa hồng, tay có thừa hương




Sau khi Dư Diệu Dương lựa chọn xong, Dư phụ cũng bị kéo lên bàn phẫu thuật
Đồ vật trong thùng rác rất nhanh liền có đôi có cặp
Rốt cuộc đã có tuổi, sau khi xuống bàn phẫu thuật, vợ chồng Dư gia đều ở vào trạng thái hôn mê
Môi Đồng Xu vẫn luôn mấp máy, nỗi sợ hãi quá lớn khiến nàng không dám phát ra tiếng nào
Dư Thư An mặc dù vẫn luôn gào thét, nhưng phòng phẫu thuật cách âm rất tốt, tiếng hét của hắn không thể nào ảnh hưởng đến Dư Quang dù chỉ một chút
Chờ đến lượt Dư Thư Bình, tinh thần Dư Diệu Dương đã sụp đổ: "Dư Quang, ta đem tất cả mọi thứ của ta cho ngươi, ngươi hãy tha cho Thư Bình đi
Dư Quang là kẻ điên, là ma quỷ, nàng vậy mà có thể ra tay với cha mẹ ruột của mình
Dư Quang cười gật đầu: "Ý ngươi là muốn ta chọn Dư Thư An à
Vốn đang giãy giụa muốn cứu người, động tác Dư Thư An đột nhiên cứng đờ
Trong khoảnh khắc đó, hắn bỗng nhiên rất muốn biết, khi đối mặt với sinh tử, giữa mình và anh trai, cha đến tột cùng coi trọng ai hơn
Dư Diệu Dương đã lâm vào thế lưỡng nan, lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt
Nhưng một giây sau, Dư Quang đã kéo hắn từ ghế lên: "Còn một cách, ngươi có thể chọn chính mình
Mắt Dư Diệu Dương trong nháy mắt trợn tròn: Chọn chính mình, nhưng hắn là bệnh nhân
Hơn nữa nửa năm trước hắn mới vừa làm phẫu thuật, nếu lại mở dao chắc chắn sẽ mất mạng
Nhìn đứa con trai lớn đang dần hồi phục ý thức, giãy giụa trên mặt đất, cùng với đứa con trai út bị treo trong phòng quan sát, trong đầu Dư Diệu Dương bỗng nhiên xuất hiện một ý nghĩ
Hai đứa con này cũng không có làm gì kích thích Dư Quang, chắc là Dư Quang chỉ muốn dọa bọn nó thôi, giống như dọa Đồng Xu vậy
Ngược lại, Đồng Xu vẫn luôn im lặng rơi lệ, đột nhiên dùng hết sức ép ra tiếng từ cổ họng: "Chọn tôi, chọn tôi, tôi có hai cái đều cho cô, đừng động vào con tôi
Dư Quang có thể xuống tay với cha mẹ ruột, huống chi là con trai bảo bối của nàng
Dư Quang dùng mũi chân đặt lên cổ Đồng Xu, chỉ một chút liền làm Đồng Xu hôn mê bất tỉnh
Sau đó, nàng cười nhẹ nhàng nhìn về phía Dư Diệu Dương: "Sao vậy, chẳng phải ông luôn rất giỏi lựa chọn à, tại sao không chọn, hay là, ông cũng quyết định chọn mình rồi
Cơ thể đột ngột bị đặt lên bàn phẫu thuật lạnh lẽo, Dư Diệu Dương như bị bỏng rát mà hét lên: "Đừng động vào tôi, tôi không thể phẫu thuật, cô đi tìm bọn họ đi, hai đứa đều được
Dư Quang buông tay ra, tùy ý Dư Diệu Dương trượt xuống đất
Nếu Dư Diệu Dương đã đưa ra lựa chọn, Dư Quang cũng không dây dưa với hắn nữa, mà là lấy hộp đá và đá từ tủ lạnh trong phòng phẫu thuật ra: "Ông yên tâm, tôi chỉ cho thận của bọn chúng nghỉ ngơi thôi, sáng mai sẽ khâu lại ngay
Vận hành lâu như vậy, cũng phải cho người ta nghỉ ngơi một chút chứ
Hơn nữa, nàng cũng muốn xem kỹ thuật của mình có bị tụt hậu hay không
Nghe được lời này, trong đầu Dư Thư Bình và Dư Thư An báo động lớn: Kia là đồ vật có thể tùy tiện đặt ra sao
Dư Diệu Dương không hé răng, quỳ rạp xuống đất, phảng phất đã rơi vào hôn mê
Ngược lại, Dư Thư Bình thay thế Dư Diệu Dương bị đè lên bàn phẫu thuật, bên tai truyền đến giọng nói của Dư Quang: "Đừng giãy giụa, không thì kim tiêm sẽ găm vào cột sống đó
Cơ thể Dư Thư Bình cứng đờ: "Cô điên rồi, tôi sẽ kiện cô, tôi nhất định sẽ kiện cô
Dư Quang đâu vào đấy chuẩn bị trước phẫu thuật: "Ý cậu là đang nhắc nhở tôi, hay là nên giết người diệt khẩu
Dư Thư Bình không nói gì, nhưng hắn có thể cảm nhận rõ ràng ngón tay lạnh như băng của Dư Quang đang lướt trên cột sống mình
Phảng phất muốn khuếch đại nỗi sợ hãi trong lòng Dư Thư Bình, Dư Quang chậm rãi đếm xương sống của Dư Thư Bình, ngón tay thỉnh thoảng lướt qua người hắn: "Tôi tính từ chỗ này xuống dao, sau đó từng lớp từng lớp mở ra"
Cơ thể Dư Thư Bình run rẩy càng thêm lợi hại, trong khoảnh khắc này, hắn cảm nhận được sự tuyệt vọng sâu sắc
Nhận ra sự tuyệt vọng của Dư Thư Bình, giọng nói êm ái của Dư Quang không ngừng rót vào tai hắn: "Đừng sợ, cậu cũng nói rồi, chỉ là một ca tiểu phẫu thôi, tôi sẽ khâu lại cho cậu mà, sẽ không có vấn đề lớn gì đâu, quay đầu lại tôi còn cho cậu một món tiền lớn nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cảm nhận được kim tiêm gây tê cắm vào cột sống mình, Dư Thư Bình sợ đến hàm răng đánh vào nhau: "Đừng động vào em tôi, có gì thì hướng về phía tôi "
Nghe rõ câu nói này, mắt Dư Thư An trong nháy mắt ướt lệ: "Anh
Hắn có phải điên rồi không, vì sao lại muốn so đo với anh trai ruột của mình, bọn họ vốn là người thân nhất mà
Thậm chí còn thân hơn cả cha Vì trong lòng cha, căn bản không có bọn họ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dao phẫu thuật mở ra làn da, Dư Quang nhẹ nhàng cười với Dư Thư Bình: "Tôi cảm thấy cậu nói rất có lý, người một nhà phải giúp đỡ nhau chứ, cho nên cậu chắc chắn rất nguyện ý giúp cô luyện tập kỹ năng phẫu thuật phải không
Dư Thư Bình đã hoàn toàn chết lặng, trong miệng trừ "Xin lỗi" ra, chỉ còn "Đừng động vào em trai tôi"
Đến lúc này, hắn mới biết được mình trước đây ngu xuẩn đến mức nào
Cảm thấy thời gian không sai biệt lắm, Dư Quang làm bộ nhét cái gì đó vào khối đá: "Yên tâm đi, sáng mai, cô sẽ giúp cậu lắp lại
Dư Diệu Dương dùng sức nhắm mắt lại, cố gắng không nghe không nghĩ, thân thể hắn không tốt, không thể lại chịu tổn thương từ phẫu thuật nữa, đây đều là do Dư Quang làm, không liên quan đến hắn
Khâu xong miệng vết thương của Dư Thư Bình, Dư Quang ôm Dư Thư Bình đặt xuống đất
Ngay khi Dư Quang quay người đi tìm Dư Thư An, Dư Thư Bình bỗng nhiên dùng miệng cắn tay áo Dư Quang
Khóe mắt hắn không ngừng ứa ra nước mắt, dùng sức lắc đầu với Dư Quang: "Ư ư (không muốn)
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Quang nhẹ nhàng bóp miệng hắn ra, đi thẳng vào phòng quan sát gỡ Dư Thư An xuống: "Đến lượt cậu
Dư Thư An đã hoàn toàn mất ý định chống lại Dư Quang, hắn như một con heo đợi làm thịt bị Dư Quang kéo lên bàn phẫu thuật
Dư Quang cười tươi rói: "Những người trong phòng này, cậu có thể chọn một người thay thế cậu, ai cũng được
Dư Thư An nhắm chặt mắt: "Tôi chọn chính mình
Đến khi sự tình xảy ra, hắn mới biết được ý tưởng của mình trước đây nực cười biết bao
Lúc này, hắn không thể nói được câu chỉ là một quả thận nữa
Nỗi sợ hãi và tuyệt vọng bị kéo lên bàn phẫu thuật này, chỉ có mình hắn rõ ràng
Vẫn là động tác chậm rãi mở ra rồi khâu lại, vẫn là giả vờ đặt thứ gì đó vào hộp đá
Dư Quang thu dọn bàn phẫu thuật xong, căn cứ vào tình hình của người Dư gia, lấy thuốc từ tủ thuốc để tiêm tĩnh mạch cho bọn họ
Sau đó mới từ từ đi ra khỏi phòng phẫu thuật
08 không nhịn được nhắc nhở: "Ký chủ, cô có phải quên Dư Diệu Dương rồi không
Trên mặt Dư Quang lộ ra nụ cười hiền dịu: "Yên tâm đi, tôi không quên hắn đâu, những người khác của nhà họ Dư cũng không quên được hắn
Nàng thích nhất những màn đổi từ đoàn sủng thành bị đoàn bỏ rơi này
Hy vọng cơ thể Dư Diệu Dương có thể chịu đựng được những cú sốc này
08: "


Từ từ đã, đây có phải là truyền thuyết giết người tru tâm hay không
Chăm sóc xong những người này thì trời cũng đã xế chiều, Dư Quang ngồi trên ghế xích đu trong vườn hoa nhắm mắt dưỡng thần
Cơ thể này vẫn còn hơi yếu, cho dù linh hồn nàng mạnh mẽ, đoán chừng cũng không chịu đựng được quá lâu
Cho nên nói, những chuyện kiểu nổi tiếng thế này, phải nhanh chóng mới được
Thấy Dư Quang ngồi bất động trên xích đu, 08 cẩn thận dò hỏi: "Ký chủ, trời lạnh rồi, hay là cô vào trong nghỉ ngơi đi
Trên mặt Dư Quang không có bất kỳ biểu cảm gì: "Không sao, ánh chiều tà rất ấm
08: "


Ấm không phải là bình minh à
(Hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.