Lo lắng đề phòng cả một đêm, sáng hôm sau, Dư Quang đến nơi thì, mấy miệng ăn nhà Dư đã không còn hình dạng người
Dư phụ và Dư mẫu bị thuốc tê làm choáng váng đã sớm hết tác dụng, nằm trên mặt đất kêu khóc nửa đêm, khi Dư Quang đến nơi, khóe miệng bọn họ đều đã rướm máu
Lại là đau đến nỗi cổ họng đều gào rát
Dư Quang ôn tồn nhìn bọn họ: "Cha mẹ, hai người không nên yếu ớt như vậy mới phải, cái này cũng có đau lắm đâu
Mấy lời này của nguyên chủ, giờ lại trở về vừa hay
Hai người đã đau đến ý thức không rõ, nào còn tâm tư nói chuyện với Dư Quang
Ở một bên, Đồng Xu, Dư Thư Bình và Dư Thư An trên người cũng đau nhức muốn chết
Nhưng bọn họ dù sao còn trẻ, chỉ là bị thương ngoài da, ngược lại là khá hơn so với vợ chồng nhà Dư nhiều
Dư Quang giúp bọn họ nắn chỉnh khớp xương, sau đó đưa điện thoại cho vào tay Dư phụ: "Ba, điện thoại cho ba, ba muốn gọi 120 hoặc báo cảnh sát đều tùy ba
Dư phụ cuối cùng cũng hồi phục được một chút tinh thần, mắt hắn nheo lại, giãy giụa ấn số 110, lại nghe Dư Quang khẽ cười một tiếng: "Ba, ba nói chuyện nhà mình, liệu có ảnh hưởng đến giá cổ phiếu công ty không
Ngón tay Dư phụ run rẩy dữ dội: "Cút, mày là cái súc sinh
Công ty là tâm huyết của hắn và con trai, càng là nền tảng lập thân của họ, lời Dư Quang nói đúng là đấm vào chỗ hiểm của hắn
Một giây sau, bàn tay Dư Quang đã đánh lên mặt Dư phụ: "Ba, ba tỉnh táo lại đi, ba vừa mới nói mê đấy, con không phải con gái ba yêu thương nhất sao, sao ba lại không hài lòng về con, đúng không đúng không
Cảm giác có người nhà thật tốt, mặc kệ mình có nổi cơn như thế nào, đều sẽ được tha thứ
Dư phụ bị Dư Quang đánh cho trợn tròn mắt, hận không thể cắn xé Dư Quang một miếng thịt
Dư cười nhẹ nhàng nhìn Dư phụ: "Ba, tiết kiệm sức chút đi, còn phải dưỡng thương đó
Trong giọng Dư mẫu lại mang theo nghẹn ngào: "Sao con có thể nhẫn tâm như vậy, chúng ta là người một nhà mà
Dư cười nhẹ nhàng nhìn Dư mẫu: "Mẹ, mẹ nói lời ngớ ngẩn gì vậy, bọn họ là người một nhà, còn con thì không phải
Từ đầu đến cuối, nguyên chủ trong lòng bọn họ chỉ là cái công cụ chứa đồ, muốn lấy khối này vá miếng kia
Nếu đã như vậy, vì sao phải làm ra vẻ ai oán thương tâm như thế chứ
Dư mẫu bị Dư Quang vặn họng không nói được lời nào
Hai anh em Dư Thư Bình thì ngây ngốc nhìn lên trần nhà, trời biết một đêm nay họ đã sống qua như thế nào
Vốn cảm thấy việc cô mình hiến thận cho cha là rất bình thường, nhưng giờ niềm tin đó đang lung lay
Nỗi tuyệt vọng khi thiếu một quả thận, chỉ người tự trải qua mới có thể rõ, bất lực nhất là, họ không biết mình nên hận ai
Hôm qua, bọn họ thậm chí còn bị cha từ bỏ
Trong lòng cha, bọn họ dường như không khác gì cô mình
Dư Quang xách hai hộp đá chườm đi tới trước mặt hai anh em, mở nắp hộp ra, dội thẳng lên đầu bọn họ
Nước đá dội lên mặt, hai người lập tức giật mình, thậm chí làm rách thêm vết thương trên người
Nhưng thứ đáng lẽ ở trong hộp đá lại hoàn toàn biến mất không tăm tích
Vứt hộp đá rỗng sang một bên, Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn hai đứa cháu trai lớn: "Dễ chịu chứ, sau này nhìn thấy cô thì tránh xa ra chút, nếu không gặp một lần, cô sẽ rạch cho các cháu một đường
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng như Đồng Xu, cô không hề làm gì với hai người này cả
Chỉ là làm cho bọn họ tự mình cảm nhận được nỗi tuyệt vọng khi bị ép trở thành người cung cấp
Hiện tại xem ra hiệu quả quả nhiên không sai, đao chưa rạch vào da thịt, sẽ không biết đau
Dứt lời, Dư Quang bắt đầu nối xương cho Đồng Xu, đồng thời không quên an ủi Đồng Xu một cách dịu dàng: "Ta bảo đảm ta là người nói được làm được, cũng không biết thân thể các ngươi có thể chịu dày vò được mấy lần nữa
Sau khi xử lý xong bọn họ, Dư Quang cũng không thèm để ý đến Dư Diệu Dương đang giả chết dưới đất, trực tiếp đi ra phòng phẫu thuật
Có thể bất động cả đêm, tên Dư Diệu Dương này thật đúng là người có ý chí kiên định
Hiểu ý của Dư Quang, Dư Thư Bình và Dư Thư An cuối cùng cũng có phản ứng
Theo bản năng bọn họ sờ vào vết thương của mình, tuy vẫn đau rát, nhưng lại khiến trong lòng họ thoải mái không ít
Nghĩ đến chuyện phát sinh hôm qua, hai người lảo đảo đứng lên, đỡ Đồng Xu định đi ra ngoài
Nhưng đúng lúc này, trong phòng phẫu thuật lại vang lên giọng của Dư Diệu Dương: "Đồng Xu, ta chọn Đồng Xu, cô ra tay đi
Ba người nghe tiếng quay lại nhìn, liền thấy trên màn hình lớn lại hiện lên hình ảnh tối hôm qua
Tiếp đó là tiếng cười khẽ của Dư Quang: "Vừa tính xóa đoạn theo dõi đi, không ngờ ấn nhầm nút, đều tại tôi sai, mọi người xem lại lần nữa nhé
Nghe thấy bản thân mình một lượt bị Dư Diệu Dương chọn ra ngoài, đám người im bặt
Vợ chồng nhà Dư dường như vừa mới ý thức được, mình thế mà lại bị con trai chọn ra, mặt mày không thể tin nổi nhìn Dư Diệu Dương vẫn còn đang giả chết
Còn hai anh em Dư Thư Bình thì nhanh chóng dìu Đồng Xu ra khỏi phòng phẫu thuật, sau đó lại quay vào đón vợ chồng nhà Dư
Về phần Dư Diệu Dương, bọn họ chẳng thèm nhìn lấy một cái
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Không thể không nói, nhà họ Dư tàn ác, quả thực là nhất mạch tương thông
Những ngày trước trong nhà còn vui vẻ hòa thuận, đột nhiên biến thành như vậy, vậy mà không ai cảm thấy nửa điểm không hòa hợp
Cứ như tầng mặt nạ giả tạo bỗng bị vén lên, mọi người cũng bắt đầu xem xét lại những người bên cạnh mình
Dư Diệu Dương cũng không chủ động cầu cứu, vì hắn biết, những người này trong lòng đều tức giận, việc hắn cần làm là nhẫn nại, không có thời gian mà lau đi vết thương
Hắn là người cầm lái của nhà họ Dư, ý nghĩa của hắn không thể so với Đồng Xu
Một chút khí phách cuối cùng cũng sẽ thua dưới hiện thực
Dư Quang đi vào phòng bếp, tự nấu cho mình một bát mì, ăn no uống đủ xong mới nhẹ nhàng ung dung rời khỏi biệt thự nhà họ Dư
Về phần người nhà họ Dư có báo cảnh sát hay không, Dư Quang căn bản không lo
Chỉ cần Dư phụ còn sống, những người đó vĩnh viễn sẽ không báo cảnh sát
Nghĩ đến đây, khóe miệng Dư Quang chậm rãi nhếch lên: Quả nhiên, máu lại bắt đầu lạnh
Căn nhà Dư Quang mua là kiểu nhà cho người nghèo, hai phòng ngủ một phòng khách, diện tích sử dụng chưa tới bảy mươi mét vuông
Nội thất trang trí vô cùng đơn giản, chỉ có tường trắng và gạch lát nền màu vàng nhạt
Hai gian phòng, một phòng là thư phòng, gian còn lại là phòng ngủ
Nhà vệ sinh và ban công liền kề nhau, có một bồn tắm lớn, có thể nhìn thấy phong cảnh hồ bên ngoài
Trong phòng khách kê một chiếc ghế lười sofa thoải mái, bên trên có một bộ trà giản dị, và một cuốn sách đang đọc dở
Có thể thấy được, tính tình của nguyên chủ tương đối trầm tĩnh
Nếu như không gặp phải người nhà như vậy, nguyên chủ có lẽ đã có một cuộc đời rất tốt
Căn nhà này tuy không lớn, nhưng lại bất ngờ hợp gu thẩm mỹ của Dư Quang
Dù Dư Quang không nói gì, nhưng 08 cũng nhạy cảm cảm nhận được, ký chủ có vẻ rất hứng thú với những khung sách trong thư phòng của nguyên chủ
Điều này khiến 08 không khỏi nghi ngờ: Trong đó rõ ràng đều là những quyển sách đứng đắn, thật sự không hiểu sao ký chủ lại thích chúng
Thấy Dư Quang nhàn nhã ngồi trên sofa đọc sách, 08 không kìm được khẽ hỏi: "Ký chủ, cô nói những người nhà họ Dư kia có đến tìm cô gây phiền phức không
Dư Quang cười khẽ lắc đầu: "Không đâu
08: "..
Vì sao
Nhà ký chủ đã đấm cho nhà người ta tan nát rồi còn gì
Dư Quang nhẹ nhàng đẩy gọng kính: "Vì tay ta đã ra tay đủ ác, thuốc đắng cũng đánh trúng chỗ ngứa
Không nên tin người, mà hãy tin nhân tính
Chỉ cần nắm vững giới hạn, người nhà họ Dư cũng không dám tới chọc vào cô
08: "..
Ta nói không hiểu, cô lại trêu ta hả
(Hết chương này).