Cảm giác cơ bắp trên người bắt đầu run rẩy, trước mắt cũng từng đợt tối sầm, Dư Quang tiếp nhận viên chocolate do bác sĩ Trương bóc ra nhét vào miệng
Sau đó, cô đối với bác sĩ Trương lộ ra nụ cười dịu dàng: "Cảm ơn
Viện trưởng Trịnh bên cạnh mở miệng hỏi dò: "Có cần người đẩy xe lăn tới không
Bác sĩ Dư trông gầy gầy yếu ớt, không ngờ thời khắc mấu chốt lại có sức bộc phát lớn như vậy
Chỉ là thể lực hơi yếu một chút
Từ chối ý tốt của viện trưởng Trịnh, Dư Quang đỡ lấy ghế dài hành lang ngồi xuống, nhét chocolate vào miệng chậm rãi nhấm nuốt
Một cô y tá trẻ ân cần đưa cho một ly nước ấm: "Bác sĩ Dư, ngài thực sự quá lợi hại
Dư Quang cười dịu dàng với cô y tá: "Cảm ơn, em cũng rất tuyệt
Mỗi một lần cấp cứu thành công, đều không thể tách rời khỏi nỗ lực của toàn thể nhân viên y tế
Bệnh viện không phải nơi đề cao chủ nghĩa anh hùng cá nhân, bởi vì mỗi người đều là anh hùng
Cô y tá trẻ hiển nhiên không ngờ Dư Quang sẽ đột nhiên khen mình, hai má ửng hồng, rồi vội vàng trở về chỗ trực của y tá
Bác sĩ Dư thật là dịu dàng
Cảm giác nghỉ ngơi không sai biệt lắm, Dư Quang thở dài một hơi, lúc này mới chào viện trưởng, đi về phía phòng cấp cứu
Nhìn bóng lưng Dư Quang, viện trưởng Trịnh lắc đầu với chủ nhiệm Phương: "Tôi cảm thấy bác sĩ Dư càng thích hợp làm cấp cứu
Chủ nhiệm Lưu nói cơ thể Dư Quang đã khỏe, có thể làm tiếp nhận ở cấp cứu, giờ xem ra, đây thật là một mầm tốt của cấp cứu
Chủ nhiệm Phương không buông tha, cãi với viện trưởng Trịnh: "Viện trưởng, ông không thể thấy cô ấy cứu người một lần mà cảm thấy cô ấy nên ở lại cấp cứu, thiên phú của cô ấy rõ ràng ở khoa chỉnh hình
Viện trưởng Trịnh bất đắc dĩ muốn gãi da đầu: Đã nhiều năm như vậy rồi, lão Phương sao vẫn đáng ghét như thế
08 có chút đau lòng: "Túc chủ, cô vẫn ổn chứ
Giọng Dư Quang không giống như vẻ bề ngoài yếu ớt: "Ta đương nhiên rất tốt
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe được lời Dư Quang, 08 lập tức nhớ đến chuyện lần trước, liền cảnh giác nhìn quanh
Quả nhiên, ở một góc thấy phóng viên, cùng các thợ quay phim cầm máy quay phim
08: "..
Túc chủ, cô có tâm nhãn như cái sàng
Không giống như trước đây lẫn lộn, lần này là truyền thông chính thống đưa tin, tuy chỉ là tin tức báo địa phương
Nhưng không chịu nổi những người có tâm đem tin tức đặt lên mạng
Xem Dư · người có tâm · Quang, thuần thục sắp xếp công việc
08: "..
Túc chủ, cô có cảm thấy hành vi hiện tại của mình, có chút không cay a đạo đức
Cả ngày sau đó, bên cạnh Dư Quang đều không xảy ra chuyện gì
Xem dư luận trên mạng càng ngày càng nóng, giữa lông mày Dư Quang toàn là ý cười, sau đó bấm điện thoại của Dư Diệu Dương: "Cha mẹ mấy ngày nay cảm thấy thế nào
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe được giọng nhẹ nhàng của Dư Quang, Dư Diệu Dương lập tức chán nản
Những ngày này Dư Diệu Dương sống không dễ dàng, chuyện đã chọn trước đây, cuối cùng vẫn ảnh hưởng đến tình cảm của hắn và gia đình
Nếu không phải Dư Quang, hắn vẫn là con trai tốt trong mắt cha mẹ, là người chồng được vợ chăm sóc chu đáo, là người cha được con cái hết lòng sùng bái
Cũng bởi vì Dư Quang giở trò, gia đình này tan nát triệt để
Hai đứa con trai đã cùng vợ hắn chuyển đi, cha mẹ thì được đưa vào bệnh viện tư
Dù hắn có dùng cách gì liên hệ với con trai, Dư Thư Bình và Dư Thư An từ đầu đến cuối không nói với hắn bất cứ điều gì
Ngược lại thái độ của Đồng Xu mềm mỏng, hiện tại có xu hướng đồng ý về nhà
Còn cha mẹ thì tuyên bố muốn tĩnh dưỡng, đến bây giờ vẫn không đồng ý cho hắn đi thăm
Một gia đình tốt đẹp, lại tan nát như vậy, khiến Dư Diệu Dương làm sao không hận
Dù sao đã bị Dư Quang vạch trần nhân thiết, Dư Diệu Dương cũng không còn hứng thú bảo vệ hư danh người anh trai tốt của mình: "Cô lại muốn làm gì
Tiếng cười của Dư Quang vô cùng dịu dàng: "Dư Diệu Dương, anh dạo này có xem tin tức không, em đang hot đấy
08: "..
Túc chủ, cô hao tâm tổn trí xào bản thân hot lên, chỉ để khoe với Dư Diệu Dương sao
Dư Diệu Dương không hiểu sao Dư Quang lại đột nhiên nói chuyện này với mình: "Cô muốn nói gì
Giọng Dư Quang vẫn nhẹ nhàng: "Không có gì, chỉ là anh thường xuyên ở chung với cha mẹ hơn, nên em muốn hỏi một chút, anh nói xem cha mẹ thấy em bây giờ lợi hại như vậy, có cảm thấy tự hào về em không
Dư Diệu Dương không nhịn được hừ lạnh: "Dư Quang, đừng có làm loạn, bây giờ cha mẹ đang rất yếu, đừng để họ thêm phiền muộn
Giọng Dư Quang mang theo kinh ngạc: "Anh gặp được cha mẹ à, cha mẹ thật thương anh, em còn tưởng xảy ra chuyện lớn như vậy, bọn họ sẽ không muốn gặp lại anh, bọn họ đối với anh tốt thật
Nghe được sự cảm thán của Dư Quang, sắc mặt Dư Huy biến đổi: "Dư Quang, cô không còn là trẻ con nữa, tôi hy vọng cô có thể trưởng thành hơn một chút
Bây giờ hắn xác thực không gặp được cha mẹ, lời Dư Quang này quá đau lòng
Dư Quang thoải mái tựa vào ghế sofa: "Dư Diệu Dương, anh cảm thấy như thế nào gọi là trưởng thành, hay là anh cảm thấy việc tìm ta làm thành tựu bây giờ không đủ dùng, vậy thì dễ thôi, em sẽ khiến mình càng ngày càng nổi tiếng
Nói đến đây, ngón tay Dư Quang nhẹ nhàng gõ trên bàn trà, tiếng tích tắc đó, tựa hồ toàn bộ đều nện vào tim Dư Diệu Dương
Giọng Dư Diệu Dương mang theo sự bực bội: "Dư Quang, rốt cuộc cô muốn làm gì
Dư Quang cười dịu dàng: "Không có gì mà, chỉ là từ nhỏ cha mẹ đã nói với em là anh ưu tú như thế nào, nên em suy nghĩ, nếu danh tiếng của em ngày càng lớn, đến tương lai cha mẹ có thể sẽ cảm thấy em ưu tú hơn anh không
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tựa hồ nghĩ đến chuyện gì thú vị, tiếng cười của Dư Quang càng thêm tùy ý: "Dư Diệu Dương, may mà anh chỉ bị bệnh thận chứ không phải bệnh tim, nếu không em còn không dám khoe khoang thành tích của mình với anh, nhưng anh nhất định đừng chết, nếu không về sau em biết ép ai đây
Đáp lại cô, là một loạt âm báo ngắt kết nối điện thoại
08: "...Túc chủ"
Đột nhiên phát hiện, túc chủ nhà mình đúng là có tiềm năng làm người tức chết
Dư Quang cười khẽ đặt điện thoại xuống, 08 nhạy cảm cảm nhận được, túc chủ nhà mình lúc này tâm tình hẳn là phi thường tốt
Vì vậy 08 lại một lần nữa mở miệng: "Túc chủ
Nhưng còn chưa đợi nó nói xong, đã nghe Dư Quang khẽ cười nói: "Muốn biết cái gì tự mình đi tra tư liệu, ta không phải là bách khoa toàn thư của ngươi
08: "..
Túc chủ này đốp chát Dư Diệu Dương vẫn chưa đủ, giờ đem cả nó vào cùng sao Ngày thứ hai Dư Quang là ca đêm, khoảng mười giờ sáng, chủ nhiệm Lưu đột nhiên gọi điện thoại cho cô, nói là Lưu Kim đã tỉnh, muốn gặp trực tiếp để nói cảm ơn với cô
Giọng chủ nhiệm Lưu tuy bình ổn, nhưng Dư Quang lại nhạy cảm cảm nhận được, hẳn là bệnh nhân xuất hiện tình huống đột ngột nào đó
Cũng không cần chủ nhiệm Lưu cho cô thêm ám chỉ, cô liền trực tiếp trở lại bệnh viện
Vừa đến khu phòng cấp cứu, đã thấy chủ nhiệm Lưu từ xa nghênh đón, hai người đều là người làm việc thiết thực, không cần nói nhiều lời thừa, liền trực tiếp đi vào vấn đề chính: "Bóc tách động mạch chủ, bệnh nhân tuổi tác quá lớn, tình hình không lạc quan, cô khuyên nhủ
Bóc tách động mạch chủ, còn gọi là phình tách động mạch chủ, là một loại bệnh tim mạch nguy kịch bùng phát nặng
Phẫu thuật vốn dĩ đã có một độ khó nhất định, càng đừng nói đối phương lại là một người già gần chín mươi tuổi
Nói xong để Dư Quang khuyên nhủ, chủ nhiệm Lưu liền tự động im lặng, bởi vì cô ấy cũng không biết muốn để Dư Quang khuyên điều gì
(hết chương này)..