Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 311: Cùng người hoa hồng, tay có thừa hương




Người phụ nữ vốn dĩ đã không muốn chữa trị, nhưng không đành lòng trước sự van xin không ngừng của chồng và con trai
Người phụ nữ biết bọn họ không thể rời xa mình, nhưng quá trình điều trị này thực sự quá đau đớn
Rụng tóc, nôn mửa đều là những thao tác thông thường, mấu chốt là nỗi đau nhức của cô, tựa như bị lửa đốt vậy
Không biết bao nhiêu lần, sau khi người nhà đã ngủ say, cô sẽ một mình trốn trong nhà vệ sinh vụng trộm khóc
Thời gian trước, đi bệnh viện kiểm tra, phát hiện cô lại bị tràn dịch màng bụng
Lần này cô quyết không muốn chữa trị nữa, mặc kệ người khác khuyên nhủ thế nào, cô đều quyết tâm chết sớm cho xong
Phòng cưới của con trai đã chuẩn bị xong, hai năm nay vì chữa bệnh cho cô mà đến cả xe cũng không nỡ mua
Tiền tiết kiệm trong nhà đã tiêu hết bảy tám phần, chồng cô vẫn còn chưa quá già, tuổi này mà tìm một người khác cũng không phải là vấn đề hóc búa
Mặc dù trong lòng cô cũng có chút không cam tâm, nhưng cô sống quá thống khổ rồi
Con trai và chồng cô thay phiên nhau khuyên nhủ cô mấy lần, hy vọng cô có thể cân nhắc lại, nhưng đều bị cô cự tuyệt
Con trai cô không còn cách nào, liền tìm trên mạng một vị bác sĩ đang rất nổi tiếng, nói muốn qua đó thử xem, nếu không được thì họ cũng hết hy vọng
Người phụ nữ mặc dù không muốn, nhưng để bọn họ từ bỏ, vẫn đồng ý đến xem
Nhưng cô đưa ra hai yêu cầu, lần này ra ngoài chỉ coi như đi du lịch, tiền tiêu ở bệnh viện tuyệt đối không được vượt quá năm trăm
Con trai cô nghe vậy cũng rất thoải mái, trực tiếp đặt phòng ở khách sạn trên mạng
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vốn cho rằng bác sĩ này hẳn là chỉ là bác sĩ “tên tuổi”, không ngờ Dư Quang chỉ bằng bắt mạch đã nói ra được vấn đề của cô
Nếu không phải bên ngoài còn rất nhiều người đang xếp hàng, cùng với việc bọn họ tối qua mới chạy đến huyện, người phụ nữ có lẽ sẽ cho rằng đây đều là con trai cô đã sắp xếp từ trước, chỉ vì lừa cô đi hóa trị
Người đàn ông ban đầu còn đang kinh ngạc, không ngờ Dư Quang có thể xem mạch ra được nhiều vấn đề như vậy
Nghe được lời của người phụ nữ xong, lúc này như vừa tỉnh mộng, từ trong ngực lấy ra đồ vật: “Cô xem cái đầu óc của tôi này, thật không biết đang nghĩ cái gì nữa.”
Lật đi lật lại bệnh án, Dư Quang nghiêm túc nhìn người phụ nữ: “Tôi nghĩ bác sĩ điều trị của cô hẳn là đã nói cho cô về tình hình tái phát lần này rồi, tây y chỉ có thể kéo dài mạng sống của cô, quá trình này rất đau khổ, hơn nữa vĩnh viễn không thể chữa khỏi.”
Người phụ nữ cứng đờ gật đầu, những lời này nghe có vẻ khó nghe, nhưng lại là sự thật
Con trai người phụ nữ nắm chặt hai tay: “Sao anh lại nói vậy?”
Là bác sĩ, không phải nên mang đến hy vọng cho bệnh nhân sao, sao lời nói này lại không có một chút đạo đức nghề nghiệp nào thế
Dư Quang liếc nhìn anh ta: “Anh đến đây chữa bệnh, hay là để nghe tôi nói, nếu muốn nghe những lời dễ nghe, thì rẽ phải ở cửa, chỗ đó có phòng tư vấn tâm lý, muốn nghe gì cứ từ từ nói chuyện với họ.”
Thấy con trai lại định nói gì đó, người phụ nữ vội vàng quát lớn: “Bác sĩ, con trai tôi không hiểu chuyện, xin ngài đừng để ý đến nó.”
Lời hay ý đẹp cô đã nghe đủ nhiều rồi, bây giờ cô chỉ muốn nghe sự thật mà thôi
Dư Quang sắc mặt bình tĩnh gật đầu với người phụ nữ: “Bệnh tình của cô tây y đã hết cách rồi, nhưng trung y có thể kéo dài tuổi thọ của cô.”
Nghe thấy trung y, người phụ nữ ngơ ngác nhìn Dư Quang: “Cái gì?” Cô vừa nãy có phải đã nghe lầm không
Dư Quang mở hệ thống kê đơn ra, tìm kiếm dược liệu ở trên đó
Bệnh viện huyện là bệnh viện kết hợp cả trung và tây y, trong bệnh viện có một tiệm thuốc bắc riêng, còn có máy sắc thuốc chuyên dụng
Dư Quang lật đi lật lại danh sách thuốc, từ đầu đến cuối không tìm thấy thuốc đông y
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghĩ một lát, Dư Quang gọi điện thoại trực tiếp cho Viện trưởng Trịnh: “Viện trưởng, bên tôi có một bệnh nhân bị khối u cần dùng thuốc sắc, có thể nhờ bộ phận kỹ thuật mở cho tôi danh mục thuốc đông y không.”
“Vâng, tôi hiện tại cần kê thuốc, nhưng không có quyền hạn.”
“Khối u không phải bệnh nan y gì, đương nhiên có thể chữa được.”
“Tạm thời không thể chữa khỏi hoàn toàn, vẫn phải từ từ rồi tính, được, lát nữa gặp mặt tôi sẽ nói chuyện cụ thể.”
Cúp điện thoại xong, Dư Quang nở nụ cười hiền hòa với ba người trong nhà: “Chờ một lát, sắp xong rồi.”
Ba người trong nhà: “…”
Khối u là bệnh vặt à
Đại khái hai ba phút sau, chủ quản bộ phận kỹ thuật đích thân gọi điện cho Dư Quang
Dư Quang cảm ơn ông ta một tiếng, sau đó nhanh chóng thao tác
Người phụ nữ đi khám bệnh đã năm tháng, biết cứ mỗi lần bác sĩ nhấp vào máy tính một cái, ví tiền của cô lại muốn vơi đi một chút
Thấy Dư Quang không ngừng đánh chữ, chuột máy tính đã nhấp mấy chục cái rồi, người phụ nữ khẩn trương ngẩng đầu nhìn về phía chồng mình: Đây không phải là bệnh viện “ma” bác sĩ “dỏm” đấy chứ
Dù sao tất cả mọi người đều biết, khối u là căn bệnh không thể chữa khỏi
Cho dù bác sĩ có thật sự lấy tiền cuối cùng mà không chữa được, cũng sẽ không ai trách móc họ cái gì
Bởi vậy đây cũng là loại bệnh dễ bị lợi dụng để “cày” tiền nhất
Người đàn ông nhận được tín hiệu của vợ, hiển nhiên cũng có cùng suy nghĩ, chỉ thấy anh ta cẩn thận nhìn Dư Quang: “Bác sĩ, những loại thuốc này có đắt không?”
Nhưng vừa hỏi xong câu này anh ta đã hối hận, cho dù bác sĩ này thật sự đang lừa tiền, thì anh ta cũng nên nhắm mắt làm ngơ lấy một đơn thuốc, sau đó đưa vợ về nhà hóa trị tiếp
Sao có thể hỏi trước mặt vợ chứ
Càng nghĩ càng thấy mình sai, môi người đàn ông mím chặt, thậm chí không dám nghe Dư Quang trả lời
Nghe Dư Quang ôn tồn đáp: “Cũng không tính là đắt, một thang thuốc là một trăm hai, một tháng bốn thang.”
Nói đến đây, Dư Quang nhìn người phụ nữ: “Cô bị bệnh nặng à, có phải là người của thành phố này không?”
Người phụ nữ ngượng ngùng lắc đầu: “Tôi là người ở tỉnh khác.”
Được rồi, cô hiển nhiên vẫn chưa hoàn hồn khỏi cú sốc mỗi thang một trăm hai, một tháng bốn thang thuốc kia
Như thế này cũng quá rẻ rồi, rẻ đến mức làm cô nghi ngờ có phải mình đã nghe nhầm không
Hóa trị 21 ngày một đợt, cứ hai đợt hóa trị lại phải làm một lần kiểm tra lớn, tất cả các bộ phận đều phải chụp chiếu
Ít thì một đợt hơn hai ngàn, nhiều thì một đợt bốn năm ngàn
Còn thuốc nhắm trúng đích nữa
Cô cũng không biết mình đã sống qua quãng thời gian đó như thế nào
Bây giờ nghe Dư Quang nói về tiền thuốc, tim người phụ nữ đập thình thịch, có thể rẻ như vậy thật sao
Cô đang định hỏi lại thì nghe Dư Quang lại lên tiếng: “Còn có nữa!”
Người phụ nữ trong nháy mắt ngồi thẳng người, thầm nghĩ quả nhiên tới, cô biết ngay mà chuyện không đơn giản như vậy
Dư Quang vừa soạn phương thuốc vừa nói: “Cô là người từ nơi khác tới, tôi đề nghị tốt nhất là nên thuê một phòng ở tạm, vì bây giờ cô đã bị tràn dịch màng bụng, cần mỗi tuần phải châm cứu một lần.”
Nghe đến châm cứu, người phụ nữ lại lần nữa tỉnh táo hẳn, cái này chắc chắn sẽ đắt lắm đây
Không phải là cô có tiền không có chỗ xài, mà chỉ là tiêu tiền lớn quen rồi, bỗng nhiên rẻ như vậy cô thực sự không dám tin
Lần này không cần người phụ nữ hỏi, Dư Quang trực tiếp mở miệng: “Tình huống của cô tương đối nghiêm trọng, khối u vốn là do kinh lạc không thông gây ra, cho nên mỗi tuần tôi phải thông kinh mạch cho cô
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi tuần cô phải đến bệnh viện nội trú một ngày, đại khái cần nằm viện bốn năm lần, sau khi châm cứu phải nằm thẳng tám tiếng, tiền giường bệnh và chi phí xử lý cộng lại không quá ba trăm tệ
Nhưng bên cạnh cần có người chăm sóc cô
Thuốc sắc mang về không phải là uống mà là dùng ngoài da, chủ yếu là để nấu, cô về tìm một vật chứa lớn, cho cả thuốc và người vào, nhiệt độ nước duy trì ở 50 độ, thấp thì không có tác dụng, cao thì sẽ gây bỏng da
Còn về việc dùng vật chứa nào thì đừng hỏi tôi, đó là việc của các cô.”
Rất tốt, bây giờ có thể đổi một bệnh nhân khác rồi
(Hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.