Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 330: Ngươi nương cảm thấy ngươi như cái chê cười, chuẩn bị lý tính ăn dưa




Phương Chí Niên xuất thân từ Tĩnh quốc công phủ, nếu có ngày chết thì ngược lại tốt hơn, trên đầu tuy không có chút tiền nào, nhưng đồ cưới của phu nhân hắn lại phong phú, chỉ cần về dỗ dành vài câu, thế nào cũng có thể kiếm ra chút tiền
Phương Hoa Toàn ngược lại còn thê thảm hơn một ít, hắn là đại thiếu gia của quan nội hầu phủ
Tổ tiên vốn là dòng phụ, phải đến đời thứ ba sau mới được kế thừa tước vị giảm dần
Đến đời hắn đã là quan nội hầu cuối cùng
Dù là như vậy, vẫn cứ tranh giành đến sứt đầu mẻ trán
Người vợ đầu của hắn khó sinh, để lại một đứa con gái rồi qua đời
Nhạc gia sợ hắn không chăm sóc con gái tốt, nên chủ động đề nghị mang con bé đi nuôi
Phương Hoa Toàn cũng là người hiểu đạo lý, biết mình không giữ được của, liền cả đồ cưới của vợ cũng gói ghém trả về
Còn bản thân hắn thì dựa vào việc khóc lóc om sòm với cha là quan nội hầu để đòi tiền
Hầu phu nhân đối với chuyện này lại rất thích, vì Phương Hoa Toàn càng nháo thì vị thế tử của con trai bà lại càng vững chắc
Dù sao những thứ mà hầu gia cho đều là tài sản riêng của hầu gia, hiện tại cho nhiều, nhìn như Phương Hoa Toàn chiếm tiện nghi, nhưng hầu gia sẽ càng ngày càng không hài lòng với đứa con này, đợi đến khi chia phủ thì tự nhiên sẽ không cho gì nữa
Đạo lý này hầu phu nhân rõ, hiện tại Phương Hoa Toàn cũng rõ
Cho nên hắn vẫn luôn ỷ lại vào hầu phủ, chết cũng không chịu dọn ra ngoài, kiên trì ngày ngày đến thỉnh an hầu phu nhân làm bà bực bội
Vì mọi người đều họ Phương, ngày thường lại ăn không ít đồ của Phương Hạo Thanh, quan hệ giữa bọn họ cũng thân thiết
Đương nhiên là đối với bọn họ mà nói
Vì họ lớn tuổi hơn Phương Hạo Thanh, sa sút sớm hơn, điều kiện cũng kém hơn, người khác không muốn chơi cùng họ, nên họ liền xem Phương Hạo Thanh hào phóng mời khách như một người huynh đệ tốt nhất
Bây giờ người khác đều chạy đi cả, ngược lại bọn họ lại bằng lòng ở lại nghe Phương Hạo Thanh kể lể
Làm ăn có được hay không thì chưa biết, nhỡ đâu Phương Hạo Thanh thật sự thiếu tiền, bọn họ cũng có thể giúp đỡ được một chút
Tuy không nhiều, nhưng dù sao cũng là tấm lòng
Nhìn ba người trước mặt, Phương Hạo Thanh dâng lên nỗi bất lực nồng đậm, hắn thật không có bạn bè bình thường à
Lễ vương thế tử ngược lại rất vui vẻ: "Khi nào chúng ta dùng bữa tối
Hắn đã nghĩ xong tối nay sẽ mời Hạo Thanh ăn gì rồi
Phương Hạo Thanh có ý muốn bỏ rơi Lễ vương thế tử, nhưng Lễ vương lại là người bao che khuyết điểm
Trong mắt Lễ vương, tôn tử ông tuy không thông minh, nhưng là đứa trẻ tốt nhất trên đời
Nếu có ai dám bắt nạt tôn tử ông, làm cho tôn tử không vui, thì chính là đối địch với toàn bộ Lễ vương phủ
Ông cũng mặc kệ nhỏ không nhỏ bối, nhất định phải lấy ra “Thượng đánh bất tỉnh quân hạ đánh thèm thần” hoàng kim giản mà tiên đế ngự tứ, trên đánh vương tước, dưới đánh thần tử
Nếu nhà đối phương hiểu chuyện thì chỉ đánh đứa trẻ, còn nếu không hiểu chuyện thì cả người lớn trong nhà cùng đánh luôn
Rốt cuộc ông ta tuổi tác và địa vị đều ở đó, lại thêm hoàng kim giản, ngoại trừ nể mặt hoàng đế và hoàng hậu
Còn lại thì cho dù là hoàng tử công chúa cũng phải ăn mấy gậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cũng may Lễ vương không thích gây sự, mấy năm gần đây lại càng không thèm đến triều đình
Ngoại trừ bảo vệ tôn tử mình, thì không còn chỗ nào dễ bị người ta gây khó dễ nữa
Đối với một người như vậy, Phương Hạo Thanh thật không dám bỏ rơi
Nhỡ đâu Lễ vương thế tử hiểu lầm mình không được hoan nghênh, khóc lóc chạy về nhà thì hậu quả…
Tê, chỉ nghĩ thôi mà đã thấy toàn thân không được tự nhiên
Thở dài một hơi, Phương Hạo Thanh đành phải nói với ba người chuyện cùng hắn về nhà gặp tổ mẫu
Phương Chí Niên và Phương Hoa Toàn liếc nhìn nhau: Đến gặp lão vương phi, có phải họ nên chuẩn bị chút lễ vật hay không
Lễ vương thế tử thì bắt đầu xoắn xuýt: "Đến nhà ngươi chẳng phải sẽ dùng bữa tối sao, hay là tối nay ta ở lại nhà ngươi không về đi, ta mời ngươi ăn khuya với đồ ăn sáng ngày mai
Da mặt Phương Hạo Thanh giật giật, đến nhà người khác mà mời người ta ăn cơm, đây là việc người có thể làm ra sao
Nhìn thấy Phương Hạo Thanh khó xử, tiểu tư Như Ý của Lễ vương phủ vội vàng tiến đến bên cạnh Lễ vương thế tử: "Gia, ta thấy đại công tử quận vương phủ chắc là có chuyện muốn nói với hai vị công tử kia, hay là chúng ta về trước đi, ngày khác lại đáp lễ thì sao
Vị đại công tử này cũng đáng thương, đối với đại bảo bối nhà mình mà ngay cả từ chối cũng không dám
Nhưng cũng phải nói lại, vương gia nhà hắn lúc trước không phải là người như thế, ông là một người đoan chính hiền lành nhất
Đáng tiếc… Con người đều bị ép mà ra, nếu vương gia không làm như vậy, thế tử sợ là đã sớm bị bắt nạt đến chết rồi, làm sao có được tình cảnh người người né tránh như ngày hôm nay
Phương Hạo Thanh cảm động đến rơi nước mắt liếc nhìn Như Ý một cái: Tiểu tư này thật là lanh lợi hiểu chuyện, trách sao Lễ vương lão nhân gia lại có thể để người này ở bên cạnh thế tử
Ai ngờ Lễ vương thế tử nhanh nhảu lắc đầu: "Không được, tổ phụ nói rồi, phải có qua có lại mới là người thượng đẳng
Sau đó, Lễ vương thế tử không quên ưỡn ngực với Phương Hạo Thanh: "Ta là người thượng đẳng
Phương Hạo Thanh: "..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngài nào chỉ là người thượng đẳng, ngài quả thực chính là tổ tông sống
Cuối cùng, Phương Hạo Thanh đành phải mang ba người cùng nhau đi về nhà
Trên đường gặp các cửa hàng, Phương Chí Niên và Phương Hoa Toàn kêu dừng xe ngựa xuống đi mua đồ
Tuy vội, nhưng đến thăm tổ mẫu tự nhiên phải mang chút đồ vật
Đợi khi bọn họ rời đi, tổ mẫu cũng sẽ thưởng chút đồ cho họ mang về, đây là lễ nghĩa
Thấy những người khác xuống xe đi mua đồ, Lễ vương thế tử cũng hùa theo, cũng mua một phần quà phù hợp thân phận dưới sự hướng dẫn của Như Ý
Nhìn đồ vật trên tay Như Ý, Lễ vương thế tử đến gần Phương Hạo Thanh: "Ngươi nhớ phải chuẩn bị quà đáp lễ cho ta đấy
Phương Hạo Thanh dở khóc dở cười nhìn hắn: Ai cầu xin ngươi đến đây chứ
Như Ý thì nhắm mắt theo đuôi đi theo bên cạnh Lễ vương thế tử, sợ bảo bối nhà mình lỡ lời, khiến Phương Hạo Thanh tức giận
Dù vương gia nhà mình có thể tìm lại mặt mũi, nhưng thế tử bị tổn thương thì họ cũng sẽ đau lòng
Một đoàn người cứ như vậy một đường đi đến quận vương phủ
Phương Ngọc Bình hiện giờ vẫn đang hầu hạ Ôn Ngọc, đừng nói có người đến thăm, cho dù có người đánh đến tận cửa ông cũng không lo được
Tuy Phương Ngọc Bình thiên vị Phương Hạo Xán, nhưng Phương Hạo Thanh lại là cục cưng trong lòng lão vương phi
Cho nên, người gác cổng đối với thái độ của Phương Hạo Thanh cũng tương đối cung kính
Mấy người rất nhanh đã đến Dư Quang viên, ngoại trừ Lễ vương thế tử cần phải có người ở bên cạnh nhắc nhở mọi lúc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai người còn lại đều để tiểu tư ở bên ngoài viện trông coi
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhận lễ của mấy người, tay xoa xoa đầu Lễ vương thế tử: "Tổ phụ ngươi khỏe không
Lễ vương thế tử gật đầu: "Khỏe lắm khỏe lắm, ông ấy ăn nhiều lắm, chỉ có điều đi vệ sinh nhiều
Không đợi hắn nói hết câu, Như Ý đã phát ra một tràng ho kịch liệt
Chuyện này có thể nói cho người ngoài nghe sao, đối phương lại còn là trưởng bối nữa
Dư Quang cười ôn tồn: "Dạo này ta vẫn luôn tĩnh dưỡng, với tổ phụ của ngươi cũng đã vài năm không gặp
Điều này cũng không phải là nói dối, vòng tròn của hai người vốn đã khác nhau, thân phận của Lễ vương lại cao hơn nguyên chủ một chút
Lão vương phi này của nguyên chủ với Lễ vương chí ít cũng bảy, tám năm chưa gặp mặt
Còn về Lễ vương thế tử, đã ngu ngốc hơn sáu năm rồi, chỉ gần hai năm nay mới chơi chung với Phương Hạo Thanh
Lễ vương thế tử theo bản năng nhìn sang Như Ý, hắn đã thương lượng với Như Ý rồi, chỉ cần Như Ý ho một tiếng là lập tức chuyển chủ đề
Thấy Như Ý gật đầu, hắn mới tiếp tục nói chuyện
Đầu óc của hắn tuy khác với người thường, nhưng lại được giáo dục rất tốt, nói chuyện tuy ngây thơ, nhưng cũng không gây chán ghét
Nói chuyện thân thiện, hắn lại không phát hiện, tay Dư Quang đã xoa khắp cả đầu hắn rồi
(Hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.