Dư Quang cười nghe Lễ vương thế tử nói dứt lời, sau đó đối 08 nhẹ giọng cười nói: "Ta phát hiện một cái sự tình đặc biệt có ý tứ
08: "...Túc chủ, ngươi có phải hay không thế giới trước vẫn chưa đã nghiền, hiện tại lại tìm cảm giác
Hắn sao cảm giác túc chủ bị nghiện hay sao ấy
Dư Quang giọng ôn nhu đến dọa người: "Cái này vốn dĩ là kỹ năng của ta, có gì mà tìm hay không tìm cảm giác, ta hỏi ngươi, ngươi có nhớ Lễ vương thế tử chết như thế nào không
08 có chút mông lung hỏi lại: "Túc chủ, Lễ vương thế tử là ai, trong kịch bản không có người này
Dư Quang rụt tay đang đặt trên đầu Lễ vương thế tử: "May mà ngoài việc xuyên thế giới ra thì ta không dùng đến ngươi, ngươi phế quá rồi
08: "..."
Túc chủ thật quá trát tim
Không muốn bị Dư Quang tiếp tục chế nhạo, hắn vội lật kịch bản, kinh ngạc phát hiện, quả thật có người này
Dù độ dài rất ngắn, lại là nhân vật linh hồn
Trong kịch bản, người này năm năm sau vô tình ngã xuống nước chết đuối, sau khi Lễ vương thương tâm gần chết, đã chọn nhận Phương Hạo Xán người đang cố cứu người lúc ấy làm con thừa tự, kế vị Lễ vương phủ
Mà Phương Hạo Xán chỉ thừa kế tước vị Lễ vương, chứ không thừa kế tài sản của Lễ vương
Khi thế tử chết, Lễ vương đem phần lớn tài sản mua chôn theo trong lăng mộ
Để thể hiện mình không mưu đồ Lễ vương phủ, mà chỉ là thuần túy muốn giúp người truyền thừa huyết mạch
Nửa còn lại do Phương Hạo Xán làm chủ, bồi Lễ vương khi đi cũng mang ra hết
Hành động này ngay lập tức khiến dân chúng tán thưởng
Mọi người chỉ biết Phương Hạo Xán trượng nghĩa, nhưng không biết đằng sau còn có một cái Quốc Công phủ bị đào gần rỗng
Nhìn đoạn văn ngắn gọn này, 08: "...Túc chủ, ai đọc kịch bản lại để ý chi tiết này chứ
Dư Quang cười khẽ gật đầu: "Không sao, ngươi xem kịch bản như con ta đọc sách vậy, đọc qua loa đại khái, có điều ngươi không bằng con ta, con ta đọc nhiều hơn
08: "..
Ta không thèm chơi với ngươi
Chọc 08 đến sống không còn gì luyến tiếc, Dư Quang cuối cùng nói vào chuyện chính: "Ngươi không muốn hỏi ta phát hiện cái gì sao
08 không muốn để ý đến Dư Quang, nhưng không kìm được tò mò, cuối cùng nghẹn khuất hỏi: "Túc chủ, ngươi phát hiện gì
Dư Quang cười đáp: "Ta không nói cho ngươi
08: "..
Túc chủ nhà nàng chắc chắn là người làm nhiệm vụ tệ nhất cả cái cục mau xuyên
Ánh mắt Dư Quang chuyển sang Như Ý đang quỳ bên cạnh: Lễ vương chọn người không tệ, đứa nhóc này chẳng những thông minh, lại còn chính trực
Chắc là khi Lễ vương thế tử xảy ra chuyện, người này không ở bên cạnh
Nhưng thú vị nhất là Lễ vương thế tử, tình huống người này có chút nghiêm trọng, thậm chí xương sọ có hơi biến dạng
Theo tình hình này thì Lễ vương thế tử thường cảm thấy đau đầu, lại rất sợ ánh sáng mới phải
Nếu không cũng sẽ không đuổi hết mây che ngoài cửa
Một người như vậy, vì sao lại chủ động tới gần mép nước, lẽ nào hắn không sợ ánh sáng phản chiếu từ mặt nước sao
Nhưng hiện tại không phải lúc nói điều này, vẫn là phải xử lý mọi chuyện xong đã
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn bốn thanh niên trước mặt: "Nghe Hạo Thanh nhà ta nói, các ngươi đều là bạn bè tốt, thường ngày đều chơi chung, hôm nay ta gọi các ngươi đến là muốn hỏi thử, các ngươi cảm thấy chơi cái gì vui nhất
Mấy người sửng sốt, đặc biệt là Phương Hoa Niên và Phương Chí Toàn, càng khó hiểu nhìn nhau: Chẳng lẽ lão vương phi tính hùa cho bọn họ nói, sau đó lại nhân cơ hội răn dạy hay sao
Thấy mấy người im lặng không nói, Dư Quang lên tiếng trước: "Theo ta thì, cá nhân ta cảm thấy xúc cúc tràng chơi rất vui
Phương Hoa Niên lập tức phản bác: "Tiên đế từng dạy dỗ, xúc cúc sẽ khiến người mê muội mất ý chí, hai năm nay đã không còn thịnh hành
Triều đại trước thịnh hành xúc cúc, chỉ là hậu quả cực kỳ thê thảm, đến giờ vẫn là chiến tranh liên miên
Cho nên, hoàng triều hiện tại trấn áp xúc cúc vô cùng ác liệt
Dư Quang cười khẽ gật đầu: "Vậy là ta chưa nghĩ kỹ
Lời này vừa ra, mấy đứa bé nhanh chóng trấn an Dư Quang
Ngay cả Lễ vương thế tử đầu óc không nhạy cũng gật đầu theo, khuyên nhủ Dư Quang
Nhưng nói vậy, mấy người cuối cùng cũng mở miệng
Phương Hoa Toàn: "Cá nhân con thích nghe hát, nhưng giờ không có hát mới, cũng không có gánh hát hay
Dư Quang gật đầu, tiện tay viết lời Phương Hoa Niên vừa nói lên giấy: "Ý này của ngươi không sai
Nghe Phương Hoa Toàn được khen ngợi, Lễ vương thế tử vội tới gần: "Con, con thích ăn, nhiều món ngon lắm
Dư Quang khích lệ cười: "Đối với thứ yêu thích thì nên mạnh dạn nói ra, con làm rất tốt
Mặt Lễ vương thế tử có chút xấu hổ: "Ông nội nói con rất thông minh, con còn biết nhiều chuyện lắm
Dư Quang vẫn cười gật đầu: "Con là đứa trẻ ngoan
Lễ vương thế tử cười toe toét để lộ hàm răng trắng: "Bà nội tốt nhất, lát nữa người đừng đáp lễ con nhiều quà quá, để tiền đấy mua đồ ăn ngon cho mình ạ
Lời lẽ vẫn đang nhắc Dư Quang, đừng quên đáp lễ cho hắn
Dư Quang cười đáp lại Lễ vương thế tử, nét mặt càng thêm nhu hòa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Người này dù ngây ngốc, lại không khiến người ghét bỏ, ngược lại còn khiến người không có ác cảm
Phương Chí Niên cũng nối theo chủ đề: "Con thích đọc thoại bản, nếu có thật nhiều thoại bản xem thì tốt
Thấy Dư Quang gật đầu, Phương Hạo Thanh vội tới gần: "Xúc cúc không được thì mã cầu vẫn thịnh hành, nếu bà thích, con có thể tổ chức mọi người đánh một trận
Dư Quang nghiêm túc viết hai chữ "mã cầu" lên giấy
Vốn cho rằng bà chỉ là hứng thú nhất thời tùy tiện hỏi thôi
Nào ngờ khi bốn người vừa dứt lời, Dư Quang bỗng đổi chủ đề: "Rất tốt, chúng ta lại nghĩ cái khác hay ho nữa đi, vẫn là các ngươi nói, ta ghi lại
Phương Hoa Bình và Phương Chí Niên: "..
Chết rồi, thường ngày buôn chuyện bên miệng, sao giờ không nhớ được cái nào
Lễ vương thế tử lại rất thích kiểu thể hiện bản thân thế này: "Con, con, con, con thích đạp thanh, con còn thích câu cá
Như Ý: "..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thiếu gia, đấy không phải thích câu cá, đấy là thích ăn cá
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Lễ vương thế tử, không hề keo kiệt mà khen đối phương: "Rất tốt, khỏe mạnh lắm
Lễ vương thế tử tự hào nhìn Dư Quang: "Ông nội nói con là bé ngoan nhất nhà
Như Ý: "..
Mọi người đừng cười, tuyệt đối đừng cười, không ta xin lão vương gia đánh mấy người đấy
May mà tâm tư người khác không đặt lên họ, mọi người càng quan tâm, là làm sao để trả lời câu hỏi của Dư Quang
Nửa canh giờ sau, Phương Hoa Bình và Phương Chí Niên mồ hôi nhễ nhại cáo từ Dư Quang
Họ chưa từng biết, làm công tử ăn chơi lại mệt mỏi như vậy
Có thể nghĩ tới bánh vẽ Dư Quang vẽ cho họ
Kế hoạch cho tương lai
Trong lòng họ mơ hồ chờ mong
Họ vốn là người ham chơi, tự nhiên biết thứ gì vui
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vấn đề duy nhất hiện tại họ đối mặt là phải nhanh chóng kiếm một khoản tiền
Còn nữa là, vừa nãy lão vương phi giữ Lễ vương thế tử lại, họ lại nói gì đây
(hết chương này)