Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 334: Ngươi nương cảm thấy ngươi như cái chê cười, chuẩn bị lý tính ăn dưa




Chính nói lời nói, chỉ thấy Phương Ngọc Bình một mặt đen đủi từ bên ngoài đi tới
Hắn hiện tại tâm tình rất loạn, chỉ muốn cùng mẫu phi trò chuyện
Thấy Phương Ngọc Bình bộ dạng, Dư Quang cười một mặt vui vẻ: "Này là làm sao vậy
Lời của Dư Quang, ngược lại làm Phương Ngọc Bình tỉnh táo lại
Vốn một bụng lời muốn nói, lại nén trở về
Hắn có thể nói gì, nói Ôn Ngọc thả cái rắm hơi cay mắt, hắn cảm thấy mình không sạch sẽ
Hay là nói với mẫu phi, rằng khi biết Ôn Ngọc chưa chết, trong khoảnh khắc ấy, hắn đã nghĩ bóp chết Ôn Ngọc
Thấy Phương Ngọc Bình trầm mặc không nói gì, Dư Quang ân cần an ủi: "Thôi, sinh bệnh vốn không phải là ý muốn của tức phụ, ngươi cưới được một người vợ không dễ dàng, tuyệt đối đừng phụ người ta
Mau về giả vờ đáng thương đi
Phương Ngọc Bình: "..
Hắn nhớ ra, những lời này dường như cũng là những lời trước đây hắn đã từng nói với mẫu phi, hiện tại những lời này lại được mẫu phi nói ra, thật là chói tai
Hơn nữa hắn cưới vợ thật rất khó a, Phương Ngọc Bình trong lòng có chút không được tự nhiên
Nhớ lại lúc trước chuẩn bị tục huyền, vẫn còn có con gái đích của các gia tộc khác nguyện ý gả đến
Nhưng khi đó hắn nghĩ rằng, hắn muốn tìm một người thâm ý sâu xa, có thể cùng mình nảy sinh cộng minh về tâm hồn
Nhưng kể từ khi thành hôn với Ôn Ngọc, mỗi ngày hắn không dỗ dành Ôn Ngọc thì cũng lấy lòng Ôn Ngọc, lần nào cũng thuận theo ý Ôn Ngọc mà nói chuyện
Ngược lại đã rất lâu không sản sinh tư tưởng và kiến giải độc lập của riêng mình
Rất nhiều chuyện liền sợ suy nghĩ nhiều, sắc mặt Phương Ngọc Bình càng thêm khó coi
Dư Quang có chút hăng hái xem Phương Ngọc Bình biểu diễn trở mặt
Chẳng phải chân ái vô địch sao, nhìn biểu hiện hiện tại của Phương Ngọc Bình xem, cũng không có gì thuyết phục
Nhìn vẻ mặt xem kịch vui của Dư Quang, Phương Ngọc Bình: "..
Hình như từ sau khi mẫu phi tỉnh lại, liền có chút không đúng
Dư Quang như không cảm thấy ánh mắt đánh giá của Phương Ngọc Bình: "Đừng nghĩ nhiều, vợ ngươi sống lại là chuyện tốt, khỏi để ngươi phải đi hậu viện nhà khác chọn vợ
Phương Ngọc Bình kêu lên một tiếng đau đớn, ho kịch liệt, mẫu phi vì sao bỗng nhiên nhắc tới chuyện này
Dư Quang lại không thấy tốt thì lấy, tiếp lời: "Hai ngày này ta dẫn Hạo Thanh và mấy tiểu huynh đệ của nó mày mò chút đồ, tới khách nam sẽ nhiều hơn một chút
Phương Ngọc Bình cho rằng Dư Quang đang thương lượng với mình, lúc này đáp: "Có người bầu bạn mẫu phi nói chuyện là chuyện tốt, con sẽ bảo bọn họ chuẩn bị nhiều đồ ăn vặt và đồ chơi mới mẻ mang tới
Hai cô con gái lớn của hắn đều đã xuất giá, cũng không cần lo lắng ngoại nam..
Vừa nghĩ, liền nghe Dư Quang tiếp tục nói: "Ta nói là vợ ngươi, nghe nói bệnh của nàng sắp khỏi rồi, bình thường nàng đã có cái tật thích làm quen tân khách và mấy gã tú tài hoa lá cành, ngươi nhớ câu thúc nàng lại, bảo nàng tránh xa viện tử của ta một chút
Người ta toàn là trẻ con
Đầu óc Phương Ngọc Bình ong ong: "Mẫu phi, con biết người vì chuyện đề tự lúc trước mà không vui, nhưng chuyện đó đã là chuyện của bao nhiêu năm về trước
Dư Quang cười nhạt trả lời: "Nếu con không nhắc thì ta đã quên rồi, vậy con cũng đừng tới đây bên ta nữa, vạn nhất mấy thằng nhóc kia dẫn vợ tới mà bị con nhìn trúng thì ta thật không gánh nổi cái mặt này
Đứa con trai này đặc biệt thích vợ người khác
Phương Ngọc Bình: "Mẫu phi
Năm đó chuyện đó là do trời xui đất khiến, mẫu phi trước kia chưa từng nhắc tới, sao hôm nay bỗng nhiên lại so đo
Phát giác Phương Ngọc Bình vẻ mặt uất ức, Dư Quang lại một lần nữa mở miệng an ủi: "Thôi, mau đi xem vợ ngươi đi, lúc này nàng cần người bên cạnh chăm sóc nhất, chuyện rót nước đưa trà, vẫn nên tự làm mới có thể thể hiện chân tình, con nói có phải không
Dư Quang khuyên nhủ rất thật lòng, nhưng Phương Ngọc Bình lại cảm thấy ngực một trận cuồn cuộn, rồi cúi người nôn khan từng trận
Trịnh ma ma vội vàng qua đỡ Phương Ngọc Bình vỗ lưng, Dư Quang thì khẽ lắc đầu: Chẳng qua là mấy cái rắm thôi mà, thằng con này tâm lý cũng quá yếu đuối
Ngay lúc mọi người đang lúng túng, người gác cổng bỗng nhiên chạy tới báo, nói là Lễ vương đến
Nghe tin Lễ vương tới, Phương Ngọc Bình ngẩng đầu nghi hoặc nhìn Dư Quang
Lễ vương là tộc trưởng của tông thất hoàng gia, vốn ít liên hệ với phủ quận vương không mấy danh giá của bọn họ, sao hôm nay bỗng nhiên lại tới thăm
Thấy Phương Ngọc Bình nghi hoặc nhìn mình, Dư Quang khẽ lắc đầu: "Đừng nghĩ, nghe nói trong phòng Lễ vương không có phụ nữ, bọn họ cũng không có dẫn ai đến đâu
Phương Ngọc Bình: "..
Ta hiện tại muốn chết quá
Đuổi Phương Ngọc Bình đi, Dư Quang cho người mời Lễ vương tới thư phòng của Tấn Dương vương đã mất
Tuy hai người tuổi tác đã cao, nhưng cần tránh hiềm nghi thì vẫn không thể thiếu
Sau khi hỏi han vài câu đơn giản, Dư Quang và Lễ vương đều nâng chén trà trên tay nhấp nhẹ, ai cũng không mở miệng nói chuyện
Trong lòng Lễ vương tuy gấp, nhưng cũng rõ bây giờ không phải lúc bàn điều kiện, ít nhất phải chờ Tấn Dương vương phi mở lời trước mới được
Ông thậm chí có chút hối hận vì đã vội vàng chạy tới, nếu phủ Tấn Dương vương thật sự có thuốc tốt, vậy tại sao năm đó Tấn Dương vương lại mất sớm
Chuyện này vốn dĩ rất đáng ngờ
Nhưng đã tới, ông cũng không ngại xem Tấn Dương vương phi muốn giở trò gì, cùng lắm thì tình hình cũng không tệ hơn bây giờ được
Dư Quang thì cúi đầu thổi hơi nóng trên chén trà, Lễ vương quả nhiên danh bất hư truyền, ít nhất trong việc chơi chiến thuật tâm lý thì rất giỏi
Trịnh ma ma thì bưng ấm trà đứng cạnh Dư Quang, tận chức tận trách làm người đứng phía sau
Sau hai chén trà, Dư Quang cười nhạt nhìn Lễ vương: "Trà nước nhà ta mùi vị được chứ
Trong lòng Lễ vương thả lỏng, gật đầu nhẹ với Dư Quang: "Chắc là trà mới năm nay, quả nhiên không tồi
Cuối cùng cũng tới rồi, ông ngược lại muốn xem tiếp theo Tấn Dương vương phi định nói gì
Nếu người đàn bà này dám lấy bệnh của tôn nhi ông ra chế giễu, tuy ông không thể đánh bà già này, nhưng chắc chắn ông phải dùng hoàng kim giản đập cho Phương Ngọc Bình một trận
Dư Quang cười càng thong dong: "Uống ngon là tốt rồi
Vốn tưởng rằng Dư Quang định bắt đầu nói chuyện chính sự, không ngờ Dư Quang vẫn còn đang nói chuyện trà
Lễ vương liền ngây ra gật đầu: "Không tồi
Trong lòng lại đang oán thầm, không nghĩ ra Dư Quang định làm gì
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ánh mắt Dư Quang nhìn Lễ vương tràn đầy ôn nhu: "Uống ngon là được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sau đó, Dư Quang quay đầu phân phó Trịnh ma ma: "Ngươi đi lấy cho Lễ vương hai lượng trà, đừng để người ta tới mà không coi nhà ta ra gì
Thân phận của người ta còn cao hơn so với một vương phi dã lộ như bà
Trịnh ma ma tuy không hiểu ý của Dư Quang, vẫn ngoan ngoãn đáp một tiếng, quay người đi lấy trà
Lễ vương cũng không ngờ Dư Quang sẽ bỗng nhiên thốt ra những lời này, trong giây lát, đầu óc ông bỗng thông suốt: Chắc là sắp nói chuyện chính sự
Thế là ông ngồi ngay ngắn, chờ nghe Dư Quang giải thích như thế nào
Đáng tiếc trong khoảng thời gian tiếp theo, trong phòng lại một lần nữa khôi phục lại yên tĩnh, chỉ có tiếng uống trà của Dư Quang
Đến khi Trịnh ma ma gói một gói trà mang tới, Dư Quang vẫn không nói thêm nửa lời nào
Đặt gói trà do Trịnh ma ma đưa lên một bên, Lễ vương cuối cùng cũng nhịn không được mở miệng: "Không biết Tấn Dương vương phi có lời nào khác muốn nói với ta không
Được thôi, ông vẫn không nhịn được
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Động tác uống trà của Dư Quang khựng lại, dùng một loại ánh mắt quái dị kiểu "Sao ngươi vẫn còn ở đây" nhìn ông
Một lát sau, Lễ vương liền nghe thấy giọng nói của Dư Quang vang lên bên tai: "Lưu Vân, tiễn khách
Nếu không thành ý, vậy cũng đừng nói, cái thằng nhóc Phương Hoành Vũ kia hiện tại cũng thật đáng yêu
(Hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.