Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 385: Nhu nhược nhát gan giả thiên kim




Nhìn Dư Quang kia ôn nhu cười mặt, Vương Tư Viễn: "..
Cô cô, ngươi có thể không cười a, ta thật sự sợ
Thâm thành
Triệu Tiêu Tiêu từ trên chiếc giường lớn 2m8 của mình tỉnh dậy, lúc này có người đưa cho cô một cốc nước súc miệng
Trong nước súc miệng ngâm lát chanh, vị chua khiến Triệu Tiêu Tiêu không khỏi nheo mắt, ngược lại tỉnh táo hơn không ít
Ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu vào phòng, trên mái hiên ban công bên ngoài phòng hắt xuống bóng dáng lấp lánh của bể bơi
Triệu Tiêu Tiêu vươn vai một cái: Mẹ cô bảo mỗi ngày buổi sáng phải đi bơi, rèn luyện thân thể, đồng thời có thể khiến dáng người đẹp hơn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Vợ chồng Triệu gia đều là người biết hưởng thụ, lại thích sĩ diện, sau khi gia nhập hàng ngũ phú hào, việc đầu tiên là mua biệt thự lớn này, tiện thể thuê thêm mười mấy người hầu
Chỉ là những người này cũng mới làm việc chưa bao lâu, biểu hiện cũng không chuyên nghiệp cho lắm
Bất quá đủ để thỏa mãn lòng hư vinh của người Triệu gia
Sau khi đuổi người hầu đi, Triệu Tiêu Tiêu tắm rửa qua loa, rồi thay đồ bơi và áo choàng tắm xuống lầu
Trên đường, tất cả người hầu gặp cô đều xoay người hành lễ: "Tiểu thư
Quản gia thì bước tới nói với cô, Triệu phụ Triệu mẫu đã ra ngoài, và nhắn lại bảo cô sau khi tỉnh giấc thì cùng em trai ăn cơm trưa
Cảm nhận cuộc sống từng chỉ thấy trên phim ảnh, Triệu Tiêu Tiêu vừa nghiêm mặt "đoan trang" gật đầu, vừa phân phó quản gia đi chuẩn bị sữa bò và bánh sandwich cho mình
Nhìn quản gia tao nhã xoay người rời đi, trên mặt Triệu Tiêu Tiêu lộ ra vẻ hài lòng: Đây mới là cuộc sống cô nên có
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu không phải Triệu Tiểu Đa kia trộm mất nhân sinh của cô, cô rõ ràng có thể sống tốt hơn
Đáng tiếc bọn họ hai người từ nay về sau đã là hai thế giới khác nhau, cuộc sống của cô, Triệu Tiểu Đa cả đời không chạm đến nổi dù chỉ một chút
Cô tự nhiên cũng không cần thiết phải trả thù Triệu Tiểu Đa
Không có cách nào, cuộc sống của người giàu có chính là bận rộn như vậy
Về phần đám người Dư gia táng tận thiên lương, lại dám đổi tráo nhân sinh của cô
Dù cho ba mẹ cô hiền lành không tính toán với người Dư gia, cô cũng sẽ ngày ngày nguyền rủa nhà Dư gia đoạn tử tuyệt tôn, chết không yên lành
Giống như tính toán của Vương Tú Mai, buổi trưa, Dư Quang quả nhiên mang hai đứa trẻ đến nhà trưởng thôn
Mà chiếc túi đeo lưng cô dùng để đựng tiền kia, cũng không bị cô đeo trên người
Nghe thấy những lời Vương Đức Thọ nói, Vương Tú Mai vui mừng khôn xiết: Phong thủy luân chuyển, năm nay cuối cùng cũng đến lượt nhà mình
Vì thế, Vương Đức Tài mang lão nhị lão tam, hướng về căn nhà cũ của Dư gia tiến tới
Bốn mươi vạn, kia là bốn mươi vạn, hắn có thể bao trọn cả quán net xuống chơi thỏa thích
Không đúng, nếu hắn có bốn mươi vạn rồi, hắn hoàn toàn có thể tự mở một quán net
Nghe người ta nói, quán net nửa năm là có thể thu hồi vốn, vậy chẳng phải năm nào hắn cũng có thể mở một quán net
Nghĩ đến cảnh quán net của mình mọc lên khắp nơi, bản thân mình ngồi ở nhà đếm tiền tương lai tươi đẹp
Vương Đức Tài bước đi hùng hổ, phát tài, muốn phát tài
Dư Quang mang hai đứa trẻ dạo một vòng trên núi, thành công bắt được một ổ thỏ con
Hai con thỏ lớn mập mạp khỏe mạnh, cùng tám con thỏ con không lớn
Bị Dư Quang dùng dây mây trói lại với nhau, bộ lông mềm mại kia, trông thật đáng yêu
Nhìn thấy thỏ, Triệu Tiểu Đa nhét bông hoa nhỏ vừa mới hái được vào trong túi, đây là đồ của cô, chỉ mình cô thôi
Sau đó mới chạy về phía Dư Quang: "Ta, ta giúp ngươi xách
Dư Quang tinh mắt phát hiện, vừa nãy lúc hái hoa, Triệu Tiểu Đa hình như đã cười một chút
Chỉ cần cô bé có cảm xúc của mình là chuyện tốt rồi
Triệu Tiểu Đa nhận lấy những con thỏ nặng trịch, vui mừng đánh giá
Giọng nói của 08 kinh ngạc: "Ký chủ, sao cô biết Triệu Tiểu Đa thích loài động vật mềm mại này
Ký chủ nhà hắn thật thông minh
Bất quá nữ sinh thích động vật nhỏ, nhất định có trái tim mềm mại nhất trên đời
Đang nghĩ, đã nghe Triệu Tiểu Đa sờ từng con thỏ một: "Cô cô, hai con lớn này giờ có thể ăn được rồi, mấy con nhỏ phải nuôi lớn mới ăn được
Trong chớp mắt, 08 đã nhớ lại cảnh Triệu Tiểu Đa trong bếp xẻ thịt thỏ thành tám miếng
Trái tim mềm mại nhất đâu
Sao đột nhiên biến thành đồ tể nữ
Dư Quang gật đầu đồng ý, sau đó cười nói với Triệu Tiểu Đa: "Hay là con đặt tên cho mấy con thỏ con này đi
Cuộc sống của Triệu Tiểu Đa, cần chút nghi thức
Triệu Tiểu Đa nghe lời gật đầu, lần lượt cầm tai thỏ lên nghiêm túc đặt tên: "Thỏ kho tàu, đùi thỏ ngũ vị hương, đầu thỏ tê cay, thỏ trộn gỏi, thỏ hấp..
08: "..
Cô bé Triệu Tiểu Đa này không giống thiếu nữ đáng thương bị ngược đãi, ngược lại cũng là sát thủ lãnh huyết vô tình
Dư Quang mỉm cười nhìn Triệu Tiểu Đa đặt tên, sau đó dịu dàng hỏi Vương Tư Viễn, người theo lúc lên núi luôn cúi đầu không nói: "Nghĩ xong từ chỗ nào đẩy ta xuống chưa
Vương Tư Viễn đầu tiên là ngẩn người, sau đó nhanh chóng phản bác: "Ta không có..
Sao người phụ nữ này cái gì cũng biết, hắn cũng không có ý định làm thật, chỉ nghĩ chút cũng không được sao
Dư Quang mỉm cười nhìn Vương Tư Viễn: "Đừng suy nghĩ nhiều, trước khi không để ngươi xuống mồ, cô cô sẽ không chết đâu
Vương Tư Viễn: "..
Nhưng ta cũng không muốn nghe loại tin xấu này
Triệu Tiểu Đa mơ hồ liếc Vương Tư Viễn một cái, ca
Người này quá đáng, sao lại có thể tổn thương cô cô
Dư Quang cũng không tranh cãi nhiều, mà trực tiếp dẫn Vương Tư Viễn và Triệu Tiểu Đa xuống núi
Trong phòng, Vương Đức Tài gãi đầu bứt tai, không phải nói không mang ba lô đi sao, vì sao tìm không thấy đâu
Dư Quang từ xa đã thấy trước cửa nhà mình, có một thằng nhóc tám chín tuổi đang hết nhìn đông tới nhìn tây
Khóe miệng cô hơi nhếch lên, sau đó quay đầu đưa cho Triệu Tiểu Đa mười đồng tiền: "Tiểu Đa, cô cô quên mua gia vị, con cùng Tư Viễn ra cửa hàng nhỏ trong thôn mua một ít, đều lấy loại bán cân thôi, nhà mình dùng không hết nhiều đâu
Sau đó lại nhìn Vương Tư Viễn: "Tư Viễn, con phải làm anh trai tốt, giúp em gái xách đồ, nếu không xách được, có thể về gọi cô cô, cô cô nhờ người giúp con
Nghe thấy lời nhắc nhở này, người Vương Tư Viễn run lên, giờ hắn xem như đã hoàn toàn từ bỏ ý định trốn chạy
Dặn dò hai đứa bé nhanh về, Dư Quang chậm rãi đi về phía ngôi nhà
Lúc này trong phòng, ba tên nửa đại tiểu tử mắt như phun lửa: Tiền đâu, cả bếp lò và ống khói cũng lật tung lên rồi, mà vẫn không tìm được chỗ cất tiền
Mấy người tìm sục sôi khí thế, ngay cả tiếng báo của lão út cũng không để ý đến
Đến khi Dư Quang bước vào nhà, Vương Đức Tài đang nghiến răng nghiến lợi với hơn hai trăm đồng tiền trên tay
Nếu là ngày thường, có được chút tiền này hắn đã cao hứng không thôi
Nhưng hắn muốn là bốn mươi vạn, chứ không phải hai trăm này
Ngay khi cơn giận của hắn sắp lên đến đỉnh điểm, trong phòng đột nhiên truyền đến giọng nói kinh hoàng của Dư Quang: "Các ngươi không phải con trai của chị Tú Mai à, sao lại ở nhà ta
Nghe thấy giọng nói của Dư Quang, Vương Đức Tài theo bản năng rút con dao găm thường dùng để dọa các cô gái ra: "Im miệng
Sao phụ nữ ai cũng thích la hét vậy
Chỉ là, nhìn Dư Quang vốn buổi sáng còn cao cao tại thượng, giờ lại kinh hãi đến vậy, trong lòng Vương Đức Tài đột nhiên sinh ra một cảm giác vui sướng khó tả
Ai biết sau khi hắn uy hiếp, giọng nói của Dư Quang càng thêm kinh hoảng, không còn vẻ thong dong như trước: "Đừng làm hại ta, các ngươi muốn gì ta đều cho các ngươi
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.