Sắc mặt Vương Tú Mai càng thêm khó coi: "Ngươi đang đùa ta
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn nàng: "Đừng suy nghĩ nhiều, ngươi không xứng
Vương Tú Mai bị Dư Quang làm tức đến sắp chết, nghiến răng nghiến lợi nhìn Dư Quang: "Cả đời này ngươi cũng đừng mơ biết ba ba của Vương Tư Viễn là ai
Nàng muốn mang theo bí mật này xuống mồ, khiến người nhà họ Dư phải sống trong ấm ức cả đời
Dư Quang lại cười nhẹ nhàng phun ra hai chữ: "Vương Vĩ
Chính là cái người thanh niên trí thức cùng phòng trước đây khuyên Dư Hưng cưới Vương Tú Liên kia
Vị thôn trưởng này lại là người thức thời, biết được mục đích trở về lần này của mình, lập tức kéo nàng ra một góc rồi nói chuyện cũ này cho nàng
Vừa biểu đạt sự áy náy đối với Dư Hưng, vừa thuận tiện thương lượng với nàng, không muốn để sự việc tiếp tục phát triển
Ngụ ý là muốn nàng nhanh chóng đưa người rời khỏi thôn
Nàng vừa mới bảo Quan Duyệt mang thùng rượu đưa qua cho thôn trưởng rồi, coi như không ai nợ ai
Ý của thôn trưởng rất dễ hiểu, dù sao Vương Tú Liên mới là người của thôn Vương Gia, hơn nữa đã sớm chết rồi, những người lớn tuổi khác trong nhà lại không đáng tin cậy
Đứa bé này nếu không gán lên người Dư Hưng, chẳng lẽ lại muốn lưu lại thôn để ăn cơm trăm nhà à
Lại nói, Dư Hưng cũng đã nuôi đứa bé lớn như vậy rồi, thì cứ tiếp tục nuôi đi
Nói cho cùng, chuyện này cũng không thể coi là thôn trưởng lừa người, nhiều nhất chỉ là khoanh tay đứng nhìn mà thôi
Cái bong bóng ảo tưởng cuối cùng đột nhiên vỡ tan, Vương Tú Mai cuồng loạn quát Dư Quang: "Ngươi biết rồi sao còn đến hỏi ta
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Vương Tú Mai: "Cũng cần có chút nghi thức chứ
Thấy Vương Tú Mai bị mình làm cho tức đến trợn mắt, Dư Quang bỗng ngộ ra kêu ồ một tiếng: "Ngươi xem trí nhớ của ta này, quả thật là chưa già đã yếu, ngươi muốn cứu con trai ngươi sao
Mắt nhỏ Vương Tú Mai âm trầm trừng Dư Quang: "Ngươi có lòng tốt vậy sao
Dư Quang gật đầu: "Không có tốt bụng lắm, chỉ là cho ngươi một con đường sáng, ngươi cùng đi tự thú, nói lần này sự việc là do ngươi chủ mưu, đoán chừng bọn họ xét xử cũng không quá nặng
Tự thú = ngồi tù
Nghe Dư Quang muốn mình ngồi tù, Vương Tú Mai nhổ một bãi nước bọt về phía Dư Quang: "Ngươi nằm mơ đi
Bà ta đã lớn tuổi như thế rồi, nếu mà đi ngồi tù, còn có ngày ra được sao
Vương Tú Mai tuy ngang ngược, nhưng đối với pháp luật và nhà tù lại sợ hãi từ tận đáy lòng
Bà ta không thể ngồi tù, tính toán kỹ thì bà ta vẫn còn có thể sống mấy năm, sao có thể ăn loại khổ này được
Mấy đứa trẻ còn nhỏ tuổi, có phán cũng không bao lâu, nhưng bà ta thì khác, có khả năng sẽ chết trong tù
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Thấy sắc mặt Vương Tú Mai không ngừng thay đổi, Dư Quang trong lòng biết Vương Tú Mai đã quyết định, vẫn là tri kỷ nhắc nhở một câu: "Nếu như ngươi không tiện báo cảnh sát, ta có thể giúp ngươi, đến lúc đó cũng coi là ngươi tự thú
Vương Tú Mai gằn ra mấy chữ từ kẽ răng: "Dư Quang, ngươi chết không yên lành
08: "..
" Má nó, mấy đời chưa từng nghe qua câu nói này, thật thân thiết nha
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn Vương Tú Mai, ánh mắt lại rơi vào trên cây đại thụ ở cách đó không xa
Phía bên kia, vốn nên có một người
Vương Tư Viễn mơ màng tỉnh lại từ trên giường bệnh, thấy Dư Quang đang ngồi ở mép giường yên lặng nhìn mình
Cảnh tượng này dọa cho hắn ngồi bật dậy, nhưng cơn đau truyền đến từ bụng khiến hắn lại phải nằm xuống
Dư Quang cười ôn nhu với hắn: "Sự việc đã tra rõ rồi, cha ruột của ngươi là Vương Vĩ, người đã từng xuống nông thôn cùng với Dư Hưng
Nghe được cái tên Vương Vĩ, biểu cảm Vương Tư Viễn hơi choáng, hắn không quan tâm cha ruột mình là ai
Thấy Vương Tư Viễn vẻ mặt thờ ơ không màng đến, nụ cười của Dư Quang càng thêm vui vẻ: "Hộ khẩu và trường học của Tiểu Đa đều ở phía nam, ta muốn dẫn Tiểu Đa trở về đi học, bây giờ có hai con đường cho ngươi chọn
Vương Tư Viễn trợn mắt, ánh mắt tan rã nhìn Dư Quang
Dư Quang đáp lại bằng nụ cười ôn nhu: "Thứ nhất, ngươi trả lại hết tiền trong tài khoản, chúng ta sẽ đưa ngươi đi cùng
Lời còn chưa dứt, chỉ thấy Vương Tư Viễn cười âm trầm với Dư Quang: "Ta chọn hai
Lợi hại thì sao chứ, có bản lĩnh lấy tiền trong tài khoản của hắn đi à
Bây giờ còn không phải như vậy muốn ăn ngon nói ngọt cầu xin hắn sao
Dư Quang cau mày, lập tức đứng dậy chuẩn bị rời đi: "Được thôi, vậy thì không gặp lại
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lúc đi tới cửa, Dư Quang bỗng nhiên nghĩ tới điều gì đó, quay đầu nói với Vương Tư Viễn: "Cha ruột của ngươi Vương Vĩ đã đổi tên rồi, bây giờ họ Triệu, tên Triệu Trạch Quân
Xem ra đứa trẻ này còn muốn đổi lại họ một lần nữa
Cái tên này làm cho biểu cảm Vương Tư Viễn cứng đờ, nếu không nhầm thì Triệu Trạch Quân không phải là cha ruột của Dư Tiêu Tiêu sao, sao lại biến thành cha ruột của mình rồi
Lần trước đến đây, người nhà họ Triệu căn bản không đề cập tới chuyện này, thậm chí còn không liếc mắt nhìn mình một cái, rốt cuộc là chuyện gì
Chờ đến khi hắn hoàn hồn, chuẩn bị hỏi lại Dư Quang thì Dư Quang đã sớm rời đi rồi
Nghĩ đến vẻ giàu có mà nhà họ Triệu đã thể hiện ra khi gặp mặt lần trước, Vương Tư Viễn siết chặt nắm đấm, hắn nhất định phải đi hỏi cho rõ
Rốt cuộc là có chuyện gì giữa Triệu Trạch Quân và mẹ của mình, tại sao chỉ có Dư Tiêu Tiêu mà không cần mình
Khi về đến khách sạn, chỉ thấy Triệu Tiểu Đa đang ôm một chồng tài liệu ngồi ngẩn người trên ghế sofa
Thấy Dư Quang trở về, Triệu Tiểu Đa căng thẳng đứng dậy: "Cô, cô cô
Dư Quang khẽ ừ một tiếng, sau đó kéo một chiếc ghế ngồi xuống: "Con đã xem tài liệu rồi, ta muốn hỏi ý kiến của con thế nào
Biểu cảm Triệu Tiểu Đa thay đổi liên tục, thấy Dư Quang trước sau không nói gì, mới cẩn thận mở miệng: "Cô cô, không phải là ba con đã đổi con, đúng không
Dư Quang nhẹ nhàng lắc đầu: "Chuyện năm đó, cô không có cách nào nói trực tiếp cho con biết chân tướng, nhưng chúng ta có thể căn cứ vào tình huống ban đầu để phân tích
Mẹ con khi sinh con là khó sinh, trước khi cha con trở về, có lẽ con đã từng được người khác nuôi nấng, khâu này rất dễ xảy ra vấn đề
Ba con có tiền lương cố định, ông bà con mỗi tháng đều sẽ gửi tiền cho ông ấy, ba con không thiếu tiền
Ngược lại là nhà Triệu Trạch Quân, lúc Triệu Trạch Quân còn tên là Vương Vĩ thì đã kết hôn với một thanh niên trí thức cùng thôn, cuộc sống của hai người vẫn luôn không dư dả
Vương Vĩ thi đại học hai lần, kết quả còn không đạt được điểm chuẩn hệ cao đẳng, năm con bốn tuổi, vợ Triệu Trạch Quân lại mang thai, vì cuộc sống tốt hơn, bọn họ đã chọn đi về phía nam làm thuê
Ở phía nam, Vương Vĩ nhận một người làm kết nghĩa, liền cả tên cũng đổi thành tên con trai đã chết của người đó
Nửa năm sau người kia chết, Triệu Trạch Quân nhân cơ hội thừa kế căn nhà của đối phương
Chuyện sau đó thì cô nghĩ con chắc phải rõ hơn cô rồi
Thấy nước mắt Triệu Tiểu Đa không ngừng đảo quanh trong hốc mắt, Dư Quang hạ một kết luận: "Theo tình hình khi đó thì có thể thấy, cuộc sống của ba con xem như là đứng đầu toàn thôn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Ngược lại là vợ chồng Vương Vĩ, bữa nào cũng nghèo túng phải đi mượn tiền, mượn lương
Về phần tại sao chỉ riêng con bị trao đổi, cá nhân cô cảm thấy ngoài điều kiện gia đình thì chắc phải có liên quan đến Vương Tư Viễn, dù sao Vương Vĩ là cha ruột của nó
Trên đời này có một loài chim, chúng không thích xây tổ, thường đem trứng đẻ vào tổ của loài khác, để con mình có thể khỏe mạnh lớn lên
Hai vợ chồng nhà họ Triệu kia, hiển nhiên cũng có tật xấu đó
Chỉ là sau này bọn họ có được của cải, làm mọi người theo bản năng xem nhẹ việc điều tra quá khứ của họ thôi
(Hết chương này)