Nơi đăng ký xếp hàng rất nhiều người, lúc này thời tiết vừa buồn chán vừa nóng, Trịnh Hoan nước hoa dần dần không che giấu được mùi mồ hôi trên người nàng
Trịnh Hoan bực bội nhìn xung quanh, khi ánh mắt đảo qua một bồn hoa, Trịnh Hoan nhìn thấy một bóng dáng có chút quen mắt
Dư Tiểu Đa sao lại ở đây
Trịnh Hoan không thể tin trợn tròn mắt, đang định nhìn kỹ thì phát hiện người kia thế mà loáng cái đã biến mất
Trịnh Hoan theo bản năng bước hai bước về phía bồn hoa đó, bên tai lại truyền đến giọng Triệu Tư Duyệt: "Mẹ, mau tới, đến lượt chúng ta rồi
Trịnh Hoan vừa đáp lời, vừa hết nhìn đông tới nhìn tây, quả nhiên, bên cạnh bồn hoa căn bản không có ai
Nàng tự giễu cười cười, thời tiết thật sự quá nóng, nóng đến khiến nàng xuất hiện ảo giác
Dư Tiểu Đa là người không có phúc khí, cho dù có chuyện tốt gì cũng không đến lượt cô ta, thật không biết mình đang lo lắng cái gì
Dư Thường từ trong bồn hoa thò đầu ra, một mặt cẩn thận nhìn trái ngó phải
Tuy nói Trịnh Hoan là kẻ thù của cô, nhưng khi nhìn thấy Trịnh Hoan một giây kia, cảm giác đầu tiên trong lòng cô vẫn là sợ hãi
Lúc đó không có chỗ nào trốn, trong tình thế cấp bách cô liền lao vào bồn hoa
Nhưng Trịnh Hoan không phải luôn nói học trường dạy nghề không có tiền đồ sao, vì sao chính mình lại dẫn Triệu Tiêu Tiêu chạy tới trường dạy nghề vậy
Ngay lúc Dư Thường nằm trong bồn hoa suy nghĩ, Dư Quang đang cầm một chiếc kính viễn vọng thong thả quan sát tình hình bên này bồn hoa
Quan Duyệt cũng im lặng nhìn Dư Thường trong bồn hoa: "Lão bản, có cần tôi xuống mang Tiểu Thường lên không
Đã lâu như vậy rồi, sao gan của đứa trẻ này không tiến bộ chút nào vậy
Dư Quang nhẹ nhàng lắc đầu: "Không cần phiền phức vậy, cuối cùng thì vẫn phải tự mình trưởng thành
Nghe thấy Dư Quang phản đối, Quan Duyệt yên lặng đứng trở lại chỗ cũ
Dư lão bản cho cô cảm giác rất kỳ quái, đặc biệt là thái độ với Dư Thường
Quan Duyệt tự tin rằng nếu mình có một đứa cháu gái ngoại cùng cảnh ngộ như vậy, cô sẽ dùng hết khả năng, cung cấp cho đối phương những điều tốt nhất, khiến đối phương sống một cuộc đời bình ổn dưới sự che chở của mình
Nhưng cô lại không làm được như Dư lão bản, âm thầm lặng lẽ ở bên cạnh đối phương, hoàn thành từng nguyện vọng của đứa trẻ
Hình như trên đời không có người lớn nào yêu chiều con cái hơn Dư lão bản
Nhưng nếu nói Dư lão bản coi trọng Dư Thường, thì lại luôn cảm thấy có gì đó không đúng
Dư lão bản không để ý đến cảm nhận của Dư Thường, dù Dư Thường có lén khóc, Dư lão bản cũng không hỏi thêm một câu
Chỉ cần Dư Thường không chủ động đưa ra yêu cầu, Dư lão bản sẽ xem như không có gì xảy ra, không nhìn thấy gì hết
Để mặc Dư Thường tự mò mẫm trưởng thành, cũng sẽ không chủ động đi chỉ đường dẫn lối cho Dư Thường
Ví như bây giờ, Dư lão bản rõ ràng nhìn thấy Dư Thường sợ hãi Trịnh Hoan như trước đây
Nhưng lại không ra tay với Trịnh Hoan, cũng không tính ra mặt an ủi Dư Thường, chỉ là cười nhạt xem trò vui
Thái độ mập mờ này khiến Quan Duyệt trăm mối vẫn không có lời giải đáp
Dư lão bản rốt cuộc có để tâm đến Dư Thường không vậy
Nghe thấy tiếng giày cao gót của Trịnh Hoan đi xa, Dư Thường từ trong bụi cây rụt rè thò đầu ra liếc một cái
Xác định Trịnh Hoan đã đi khuất, cô mới ủ rũ chui ra khỏi bồn hoa
Cô thật sự vô dụng, kẻ thù rõ ràng ngay trước mắt, nhưng ngoài trốn tránh ra cô chẳng biết gì cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nếu chuyện này để cô cô biết, nhất định sẽ rất thất vọng
Vừa ảo não tự trách mình vô dụng, Dư Thường như con gà trống bại trận, ủ rũ định bước ra khỏi bồn hoa, chợt nghe bên tai truyền đến một giọng nói ấm áp: "Tiểu Thường à, sao em lại ở đây vậy
Thấy người tới là thầy giáo sinh vật, Dư Thường miễn cưỡng nhếch miệng cười một tiếng: "Thầy Lưu, em định thử nghiệm dùng kính hiển vi độ phóng đại lớn để quan sát thí nghiệm lá lục lạp, đang tìm loại cây thích hợp
Dứt lời, Dư Thường tiện tay hái một nhánh cây lá đỏ: "Thầy xem, em đã chọn được cây rồi
Thầy Lưu cười rất hiền lành: "Bạn Tiểu Thường thật chăm chỉ, vậy em có biết, loại cây tốt nhất em nên chọn là cây bèo tấm, vì bèo tấm thuộc loại cây cấp thấp, phiến lá chỉ là một lớp tế bào màu xanh lục, không cần gia công là có thể quan sát
Đừng hỏi tại sao thầy lại nhớ rõ như vậy, hỏi là vì thầy có kinh nghiệm giảng dạy phong phú, còn nữa sách này là do thầy biên soạn
Dư Thường: "..."
Em lại quên mất điều này rồi
Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của Dư Thường, nụ cười trên mặt thầy Lưu dần biến mất: "Em Tiểu Thường, dũng cảm thực tế là một chuyện tốt, nhưng con đường học tập không có đường tắt, nếu muốn đạt được thành tựu trong học tập, thì cần thiết phải khắc ghi hai chữ nghiêm túc, em hiểu không
Thầy đương nhiên biết Dư Thường chỉ nói vậy cho có, nhưng điều khiến thầy bực là Dư Thường ngay cả khi nói suông cũng không nghiêm túc như vậy
Bụng không có chút dầu vừng mà muốn đi lừa gạt người, quay đầu lại có mà cười rụng cả răng người ta
Dư Thường vội vàng thành khẩn xin lỗi nhận lỗi, thầy Lưu cũng nể mặt cô một chút: "Thôi được rồi, em có ý chủ động học tập như vậy cũng tốt lắm rồi, không cần quá tự trách, lát nữa về viết một bài báo cáo thí nghiệm cùng cảm nhận thí nghiệm cho tốt
Rồi đem lá cây bèo tấm so sánh với kết quả quan sát của một nhánh lá đỏ này nộp cho thầy là được
Thầy từ trước đến nay luôn là một người thầy tốt, quan tâm đến học sinh, cũng không làm những việc trừng phạt kiểu thể xác kia
Nếu không phân rõ thì hãy phân biệt lại cho tốt, đây mới là thái độ học tập đúng đắn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhìn Dư Thường cúi đầu ngồi xổm bên bồn hoa nhặt rêu, Dư Quang vẫn không thỏa mãn thu kính viễn vọng lại: "Một nhánh hồng xiêm dưới lầu đều chín rồi, quay đầu xuống dưới nếm thử
Quan Duyệt: "Vâng"
Sở thích của Dư lão bản đúng là bình dân
Nhân cơ hội Triệu Tư Duyệt đăng ký, Trịnh Hoan mắt chăm chú nhìn vào danh sách, cố xem có tên Dư Tiểu Đa hoặc Triệu Tiểu Đa hay không
Dư Tiểu Đa đã lâu như vậy không tới chỗ nàng chuyển hộ khẩu, e là còn định đổ thừa cho nhà nàng
Phải nhanh chóng tìm chỗ hất hộ khẩu của Dư Tiểu Đa đi mới được
Xung quanh Trịnh Hoan đều là học sinh, ngoại trừ mấy đứa trẻ đi cửa đặc biệt ra
Số còn lại đều là con cái gia đình bình thường, nếu không cũng không lưu lại học lớp bổ túc cao đẳng
Đối với mùi nước hoa nồng nặc trên người Trịnh Hoan, bọn họ đều theo bản năng tránh xa
Nhiệt độ cao hơn bốn mươi độ, kết hợp với mùi hương đậm đặc mang vị mồ hôi này, thực sự khiến bọn họ có chút không chịu nổi
Trịnh Hoan sớm đã quen với ánh mắt "kính nể" của mọi người, nàng đẩy kính râm lên đỉnh đầu: "Bạn học, xin hỏi có một học sinh nào tên là Dư Tiểu Đa hoặc Triệu Tiểu Đa tới đăng ký không, đó là con của nhà bạn tôi, cha mẹ nó vừa ly hôn, nên có thể đã đổi họ
Người phụ trách đăng ký khai giảng là một học sinh chuyên ngành kế toán năm thứ ba, cô đang hết sức tập trung kiểm tra thông tin nhân viên, chỉ sợ có một chút sơ sót
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mọi người đều nói nhóm người của bọn họ bắt kịp thời cơ tốt, nếu có thể tạo ấn tượng tốt với các thầy cô ở trên kia, có lẽ họ cũng có thể leo lên được
Học xong trung cấp còn có cao đẳng, cố gắng một chút có khi có thể lên hệ chính quy
Cho nên, tên những người đến đăng ký trước đó, cô đều nhớ kỹ
Thấy Trịnh Hoan hỏi, nữ sinh nhẹ nhàng lắc đầu: "Cô ơi, không có học sinh nào tên như vậy cả, tính tới bây giờ, chỉ có một bạn học họ Dư, tên là Dư Thường
Đó là người đầu tiên đến đăng ký, lúc đó cô không ở đó, là hiệu trưởng Lý tự tay làm thủ tục
Nghe được hai chữ Dư Thường, Trịnh Hoan nhịn không được phì cười: "Cái nhà này thiếu quần áo thế à, mà đặt tên cho con được như vậy
(Hết chương này)