Giữa trưa ngày thứ hai, Triệu Tư Viễn nhanh nhẹn thông suốt xuống lầu, theo thẻ bên trong lấy ra năm ngàn khối tiền tồn vào một cái ngân hàng khác
Ngân hàng này không có khóa liên kết giao dịch trực tuyến, tài khoản và mật mã, hắn thuộc làu làu hơn cả thẻ căn cước
Tìm đến một quầy đồ nướng gọi bốn mươi xiên, Triệu Tư Viễn ngồi bên đường suy nghĩ, bước tiếp theo nên vòi bao nhiêu tiền mới thích hợp đây
Triệu Tư Duyệt chắc hẳn đã cùng đường mạt lộ rồi, nếu không cũng không bám lấy mình không buông
Bất quá nàng càng tiêu nhiều, liền càng rót tiền vào người mình, hắn hiện tại chỉ cần treo Triệu Tư Duyệt là được
Ở một bên khác, nhìn Dư Thường đang được đám bạn học vây quanh cười tươi như hoa, trong mắt Triệu Tư Duyệt lóe lên tia đắc ý: Thừa dịp hiện tại cứ việc vui vẻ một lát đi, sớm muộn có lúc ngươi khóc
Đáng tiếc Dư Thường còn chưa khóc, Triệu Tư Duyệt đã khóc trước: "Sao ngươi lại đòi tiền, ta không có tiền
Triệu Tư Viễn hôm qua vừa đòi năm ngàn, hôm nay lại đòi cô ta bốn ngàn, xem cô ta là gì, máy in tiền à
Nghe Triệu Tư Duyệt nói lời không tình nguyện, giọng Triệu Tư Viễn đầy vẻ bất đắc dĩ: "Không phải ta mua cái điện thoại, cho tiện em liên lạc với ta sao, đâu ngờ điện thoại lại đắt như vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Giá trị phẫn nộ của Triệu Tư Duyệt sắp chạm ngưỡng: "Không có chuyện gì anh mua điện thoại di động làm gì, ta đưa tiền cho anh không phải để anh lãng phí như vậy
Giọng Triệu Tư Viễn nghẹn khuất: "Em gái, anh mua điện thoại di động cũng là để liên hệ với em, như vậy tiện cho em tìm anh, em nghĩ xem, đợi anh đi về phía nam hai ta không liên lạc được thì sao bây giờ, anh là muốn tốt cho em đó
Lãng phí tiền của mình, còn nói là muốn tốt cho mình, Triệu Tư Duyệt cảm giác nhịp tim mình lập tức tăng lên 180, người này còn có chút liêm sỉ không vậy
Giọng cô ta lạnh xuống: "Tôi cùng lắm cho anh thêm hai ngàn, còn lại tự anh nghĩ cách
Triệu Tư Viễn lại mặt dày mày dạn cười: "Hai ngàn đủ rồi, em vừa vặn mua bộ quần áo mới
Triệu Tư Duyệt hít sâu hai cái: "Tôi lại cuối cùng cho anh bốn ngàn, anh lập tức lên máy bay đến đây
Triệu Tư Viễn khoa trương thở phào: "Anh biết ngay em gái anh thương anh nhất mà, còn có bản lĩnh
Yên tâm, sau này anh nhất định sẽ bảo vệ em
Bốn ngàn tệ nhẹ nhàng tới tay, lát nữa đi đâu nghỉ ngơi nhỉ
Ở một bên khác, Triệu Tư Duyệt cúp điện thoại, đầu vô lực tựa vào tường: Dư Tư Viễn, cái tên vương bát đản
Rõ ràng không làm gì hết, đã tiêu xài hết hai vạn tệ, cô ta hận không thể cho Dư Tư Viễn hai dao
Để không bị người phát hiện, Triệu Tư Duyệt cố ý trốn vào chỗ ngoặt của nhà vệ sinh công cộng để gọi điện thoại
Vốn tưởng rằng chỗ này đã đủ kín đáo rồi, ai ngờ sau khi cô ta cúp máy chừng mười giây, tiếng xả nước vọng ra từ một buồng bên trong, Dư Thường đẩy cửa một buồng đi ra
Triệu Tư Duyệt không ngờ lại có người ở bên này, hai người mặt đối mặt đều ngẩn ra
Dư Thường cũng đợi rất lâu, thấy bên ngoài không còn động tĩnh gì mới đi ra từ nhà vệ sinh
Nếu là ngày thường, có lẽ cô bé sẽ trốn tránh Triệu Tư Duyệt
Nhưng hôm nay, Dư Thường rõ ràng đã nghe được hết những lời Triệu Tư Duyệt nói, cô bé nghĩ ngợi rồi do dự nhìn Triệu Tư Duyệt: "Bạn không sao chứ, có phải bạn bị lừa không, có muốn đi tìm thầy cô giáo giúp không
Cô cô nói, cứ liên quan đến đòi tiền đều là lừa đảo
Triệu Tư Duyệt rõ ràng không ngờ rằng cuộc đối thoại của mình với Triệu Tư Viễn lại bị Dư Thường nghe thấy, cô ta vừa nhớ lại những lời vừa nãy mình nói trong đầu, vừa lạnh lùng nhìn Dư Thường: "Cô có giáo dục không vậy, không biết nghe lén người khác gọi điện thoại là phạm pháp hả
Nếu không phải là Dư Thường, cô ta cũng không bị Dư Tư Viễn lừa gạt mất nhiều tiền như vậy, nhà họ Dư chẳng có ai tốt cả
Dư Thường rõ ràng không ngờ rằng Triệu Tư Duyệt lại nói ra những lời vô lý như vậy, nếu là trước đây, có lẽ cô bé đã sợ hãi bỏ chạy rồi
Nhưng sau một thời gian dài được Dư Quang dẫn dắt, trong lòng cô bé đột nhiên xuất hiện một dũng khí không chịu thua
Cô bé thấy cô ta nghển cổ lên nhìn Triệu Tư Duyệt, dõng dạc nói: "Là tôi vào trước, hơn nữa vừa nãy tôi ho rất to
Cô bé thật sự đã ho, chỉ là trường học đang bắt đầu xây trường mới, còn Triệu Tư Duyệt thì lại đang chìm trong cơn phẫn nộ không chú ý đến tiếng của cô bé
Huống chi cô bé đã nghĩ thông từ sớm, chỉ là Triệu Tư Duyệt vẫn luôn không đi nên cô bé cũng không tiện
Nếu không phải là chân hết chịu nổi, cô bé cũng không muốn xấu hổ như vậy
Những lời này dường như đã dùng hết sức lực của cô bé, ngay cả hai mắt và gò má cũng đỏ bừng một mảnh
Thấy Dư Thường có vẻ muốn cắn người, Triệu Tư Duyệt theo bản năng lùi về phía sau một bước, nói: "Bệnh tâm thần, cuồng nhìn trộm
Rồi nhanh chóng rời khỏi nhà vệ sinh công cộng
Mắt thấy Triệu Tư Duyệt rời đi, hai hàng nước mắt theo mặt Dư Thường lã chã rơi xuống, bị cô bé dùng tay áo lau mạnh: Sợ quá, sợ chết đi được, nhưng mình phải cố gắng trở nên dũng cảm, tuyệt đối không thể gây thêm phiền phức cho cô cô
Triệu Tư Duyệt bước nhanh ra khỏi toilet, rồi giận dữ quay đầu nhìn lại, Dư Thường, con nhỏ tạp chủng kia lại dám nói chuyện với mình như thế, xem ra phải để Dư Tư Viễn mau tới đây mới được
Lại một lần nữa nhận được bốn ngàn tệ, Dư Tư Viễn cười đập vào đùi, hắn đã nói gì nào, Triệu Tư Duyệt con ngốc lớn này sống bao nhiêu năm rồi, đầu óc còn không to bằng quả óc chó, nếu hắn không moi thêm chút tiền thì có lỗi với chính mình quá
Vì thế, buổi chiều, Dư Tư Viễn gửi cho Triệu Tư Duyệt một danh sách lộ phí
Phí đi xe 500 tệ, vé tàu hỏa một ngàn, vé máy bay chín ngàn, ăn uống dọc đường một ngàn
Cuối cùng còn không quên chu đáo chiết khấu cho Triệu Tư Duyệt, nói mình có thể tiết kiệm ăn chút, để Triệu Tư Duyệt chuyển cho hắn mười một ngàn là được
Cái tin nhắn này khiến Triệu Tư Duyệt khí huyết dâng lên, Dư Tư Viễn thật coi cô ta là cây hái ra tiền mà
Cái vé máy bay gì mà đắt như thế, chẳng lẽ Dư Tư Viễn định ngồi trong khoang điều khiển à
Nhưng lý do Dư Tư Viễn đưa ra cũng rất hợp lý: Chỗ hắn không có máy bay bay thẳng, giữa đường phải quá cảnh, lại còn phải ngủ lại sân bay, đương nhiên phải chọn chỗ tốt hơn rồi, ví dụ như khoang hạng nhất
Cái giá này còn là do hắn tính toán nhịn đói hai bữa, bóp mồm bóp miệng ra đấy, Triệu Tư Duyệt phải biết cảm ân mới đúng
Triệu Tư Duyệt lúc này không những không nghĩ đến chuyện cảm ân, mà còn tính toán tiễn Dư Tư Viễn một đoạn đường luôn
Cái này mà còn là lời người nói à, đúng là xem cô ta như con ngốc mà dỗ
Vì thế, Triệu Tư Duyệt quyết đoán kéo Triệu Tư Viễn vào danh sách đen: Vương bát đản, toàn bộ hai vạn tệ kia coi như cho chó ăn rồi
Phát hiện mình không liên lạc được với Triệu Tư Duyệt, Triệu Tư Viễn cũng không sốt ruột, hắn hiện giờ có đủ tiền tiêu rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể đi tìm ba mình, không được nữa thì đi tàu hỏa thôi, năm ngày bốn đêm mua giường nằm cũng rất thoải mái
Còn về tiền của Triệu Tư Duyệt, sớm muộn gì cũng là của hắn
—— Có bạn nhỏ nói cảm thấy đoạn này Triệu Tư Duyệt bị giảm chỉ số IQ, thật ra không có
Đây là chuyện có thật mà trẫm gặp ngoài đời, nhớ hồi đó lúc trẫm tốt nghiệp đại học, có bạn học muốn xin việc làm, chỉ là thiếu một cái giấy chứng nhận, biết cái giấy chứng nhận này tạm thời không có liên kết trực tuyến, nên đã quyết định liều lĩnh
Ban đầu là hai ngàn, sau đó là tám trăm tiền đặt cọc, lại thêm một ngàn tiền thế chấp, năm ngàn tiền phí in ấn Đại loại là như vậy, đã chi rất nhiều tiền rồi, nên càng muốn lấy được giấy chứng nhận kia đến phát điên lên
Cho dù cảm thấy đối phương có vấn đề, vẫn sẽ bị người ta dùng chiến thuật tâm lý lừa gạt mất tiền
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Cuối cùng là người nhà phát hiện gần đây con mình đòi nhiều tiền như vậy, cho rằng cô ấy có chuyện, vội vàng đến trường hỏi thăm tình hình, mới phát hiện đã bị lừa hơn bốn vạn
Cho nên mới nói, thời sinh viên nhất định phải thi thêm vài cái giấy chứng nhận, đừng tin bất cứ quảng cáo nhỏ nào
(Hết chương này).