Nghe được trong cổ họng Trịnh Vũ Bội phát ra tiếng kêu cô lỗ, 08: "..
" Túc chủ, người nhiều lời nhất kỳ thật là ngươi đấy
Thấy cây trâm dài đâm vào cổ họng Trịnh Vũ Bội, Diệp Thần Huy lúc này thu tay lại, chế ngự hành động: "Không được
Chú ý đến động tác chỉ có nửa thân trên của Diệp Thần Huy, trong mắt Dư Quang tràn ngập vẻ nhu tình: "Bệ hạ quả nhiên yêu thương Lương phi, ngay cả với thần thiếp cũng phải ra tay ngăn cản
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nghe thấy lời Dư Quang, Diệp Thần Huy liền buông cánh tay xuống, trong mắt đầy vẻ nhẫn nhịn: "Hoàng hậu, rốt cuộc nàng muốn trẫm phải làm gì
Dư Quang vứt Trịnh Vũ Bội, kẻ đang không ngừng phát ra tiếng phì phò ở cổ họng, qua một bên, nghi hoặc nhìn Diệp Thần Huy: "Bệ hạ nói lời gì vậy, hiện giờ thần thiếp là điển hình của nữ đức trong thiên hạ, chỉ có bệ hạ nói mới tính, nào có phần thần thiếp lên tiếng
Nói xong, Dư Quang mỉm cười đi về phía bài vị, trong giọng nói mang theo sự hoài niệm: "Rốt cuộc, bệ hạ đã không còn là kẻ phò mã phải sống nhờ thần thiếp như năm nào đúng không, thần thiếp tôn kính bệ hạ
Bày biện linh đường này có chút thú vị
Một câu "phò mã" của Dư Quang khiến tim Diệp Thần Huy đập thình thịch
Thấy khoảng cách Dư Quang với mình càng lúc càng gần, Diệp Thần Huy theo bản năng lại lùi về sau vài bước
Dư Quang không để ý đến động tác của Diệp Thần Huy, mà là chuyển đầu, ngửa cằm ra hiệu với đám cung nhân: "Đưa hoàng quý phi tới cho bản cung
Cung nhân nhìn nhau, thấy được vẻ sợ hãi trong mắt đối phương
Cái gì gọi là "đưa tới", hoàng quý phi lại không phải là đồ vật… Lời này nói sao cũng thấy không đúng
Lại nói, nếu bọn họ đem hoàng quý phi đưa cho hoàng hậu, ngày sau bệ hạ giáng tội, bọn họ biết làm sao gánh nổi
Càng nghĩ càng hoảng sợ, đám cung nhân hướng mắt về phía Diệp Thần Huy
Bị người ta nhìn chằm chằm như vậy, Diệp Thần Huy cảm thấy rất không thoải mái, nhìn hắn làm gì chứ, chẳng lẽ hắn có thể chủ động sai người đem hoàng quý phi mạo hiểm sao
Sao một người nguyện ý vì hắn phân ưu cũng không có vậy
Thấy Diệp Thần Huy không lên tiếng, đám cung nhân cũng không dám động
Chỉ như chim cút, lặng lẽ rụt cổ, quỳ trên mặt đất
Khóe miệng Dư Quang nhếch lên một độ cong xinh đẹp: "Các ngươi là chờ bản cung tự mình qua đó sao
Thấy đám cung nhân vẫn cứ không nói lời nào, quỳ trên mặt đất, Dư Quang khẽ cười gật đầu: "Cũng được, xem như các ngươi đang mời bản cung đấy
Nói đoạn, liền chậm rãi đi về phía Diệp Thần Huy
Dư Quang tiến một bước, Diệp Thần Huy lùi một bước
Cảm giác sợ hãi mãnh liệt bóp chặt yết hầu Diệp Thần Huy, đầu óc hắn bỗng lóe lên tia sáng, nhớ đến câu nói vừa nãy của Dư Quang: "Các ngươi đang mời bản cung
Mời
Giọng Diệp Thần Huy trở nên the thé, như thể bị bóp cổ: "Ngươi đừng lại đây
Sau đó lại quát đám cung nhân đang hầu hạ Liễu Thanh Liên: "Còn không mau đưa hoàng quý phi cho hoàng hậu
Hắn thực sự rất sợ
Dư Quang dừng bước, nhìn Diệp Thần Huy cười: "Bệ hạ còn thức thời hơn thần thiếp nghĩ
Có lệnh Diệp Thần Huy, đám người vội vàng khiêng Liễu Thanh Liên về phía Dư Quang
Dư Quang khẽ cười nhìn động tác của đám cung nhân, đột nhiên lên tiếng: "Hoàng quý phi, nếu ngươi còn không cầu xin bệ hạ, thì thật sự rơi vào tay bản cung đấy
Lông mi run rẩy đến thế mà vẫn không dám mở mắt, nữ nhân này vì không muốn Diệp Thần Huy khó xử, cũng đã liều mạng rồi
Diệp Thần Huy vội nhìn Liễu Thanh Liên, phát hiện hai hàng nước mắt đang theo khóe mắt Liễu Thanh Liên chảy vào trong tóc mai
Tay Diệp Thần Huy run lên, lại nghe Dư Quang nói tiếp: "Bệ hạ có phải đang rất tức giận vì thần thiếp đã vạch trần mọi chuyện, cũng trách hoàng quý phi không giả vờ cho giỏi, nước mắt vừa rơi, lại làm bệ hạ khó xử
08: "..
" Túc chủ thật là cao thủ đào tim, hễ nhìn thấu sự việc thì nhất định phải nói toạc ra, quan trọng là người ta còn không đánh lại nàng
Tay Diệp Thần Huy nắm chặt rồi lại buông ra, cuối cùng từ kẽ răng nghiến ra một câu: "Nữ nhân sao phải làm khó nữ nhân
Dư Quang lại cười tít mắt: "Bệ hạ yên tâm, thần thiếp không chỉ làm khó nữ nhân đâu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Diệp Thần Huy: "..
" Hiện giờ hắn đang suy nghĩ có nên ra hiệu cho thị vệ bên ngoài xông vào không
Thấy Liễu Thanh Liên được đưa đến trước mặt mình, Dư Quang đưa tay bóp lấy cổ Liễu Thanh Liên, đập người vào tấm bài vị: "Nghe nói hậu sự của bản cung đều là do hoàng quý phi hao tâm tổn trí, chi bằng hoàng quý phi tự mình giải thích cho bản cung, linh đường này được bày biện như thế nào
Liễu Thanh Liên nghẹt thở đến không thể giả vờ hôn mê như trước được nữa
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Hai bàn tay nàng cào móng tay vào tay Dư Quang, cố xé một miếng thịt trên người Dư Quang
Nhưng điều khiến nàng kinh hãi là móng tay nàng dù có cào rách ra thì cũng không thể gây tổn thương mảy may đến Dư Quang, ngược lại, tay Dư Quang càng nắm chặt hơn: "Hoàng quý phi thật sự là quá nhiệt tình, vậy mà còn muốn thêm chút sắc màu cho bản cung
Bản cung rất hiếu kỳ, muội muội vốn xuất thân là hoa khôi chốn thanh lâu, vậy mà thực không biết địa vị hiện giờ của mình có được là do đâu
Thấy Liễu Thanh Liên đã bắt đầu trợn mắt trắng, Dư Quang mỉm cười đặt nàng lên bàn thờ: "Muội muội, hãy mau thưởng thức linh đường mà ngươi đã bày biện cho tỷ tỷ xem
Nói xong, liền ấn đầu Liễu Thanh Liên vào bài vị: "Bài vị trước đây từng được thấm kim nước, tuy sau này dùng dầu hoa lau qua thì vẫn còn chút mùi hương
Tóm tóc Liễu Thanh Liên, dùng sức đập mạnh đầu Liễu Thanh Liên vào bàn thờ
Một tiếng gỗ vỡ vang lên, lớp gỗ mỏng trên bàn thờ vỡ tan, lộ ra chiếc gương đồng bên dưới
Dư Quang tặc lưỡi: "Muội muội là lo lắng linh hồn bản cung rời khỏi hoàng cung nên cố ý dùng gương đồng giữ lại bản cung sao, thảo nào bệ hạ đều khen muội muội chu đáo
Máu tươi theo đầu Liễu Thanh Liên chảy xuống, Dư Quang lộ vẻ đau lòng: "Muội muội bị thương rồi, bản cung sẽ dùng tàn hương giúp muội muội chữa trị
Nghe đến hai chữ tàn hương, Liễu Thanh Liên liền giãy dụa: "Thả ta ra, cầu xin ngươi thả ta ra, bệ hạ cứu ta
Đáp lại nàng, chỉ là tiếng thở dài bất đắc dĩ của Dư Quang: "Muội muội chắc là đau lắm, một mỹ nhân như vậy sao lại phát ra tiếng kêu không nhã nhặn như vậy, thật không nên
Nói xong, không chút do dự chụp lò hương lên đầu Liễu Thanh Liên: "Muội muội yên tâm, tàn hương này dùng để cầm máu, hiệu quả vô cùng tốt
Liễu Thanh Liên thì không ngừng kêu la thảm thiết, bên dưới tàn hương chính là vôi, gặp máu tươi liền tỏa ra nhiệt lượng lớn, khiến Liễu Thanh Liên đau đớn ngã xuống đất lăn lộn
Nhìn Liễu Thanh Liên mặt mũi đầy phấn vôi, trên mặt Dư Quang lộ vẻ đau lòng: "Muội muội đừng vội, tàn hương này sao mà trắng vậy, để tỷ tỷ giúp muội gột rửa
Nói xong, liền thấy Dư Quang bê chậu nước bên cạnh linh đường, đổ ào vào người Liễu Thanh Liên
Vôi gặp nước tỏa ra lượng nhiệt lớn, mặt Liễu Thanh Liên nhanh chóng bỏng rát đỏ bừng, rồi xuất hiện từng mảng bóng nước lớn
Những người thanh tỉnh xung quanh đều im như thóc, thân thể run lẩy bẩy
Ở trong cung nhiều năm rồi, đương nhiên sẽ biết nhiều hơn người khác
Kim nước, gương đồng, vôi, những thứ này đều dùng để khóa hồn
Hoàng quý phi đây là muốn cho hoàng hậu nương nương vĩnh viễn không siêu sinh, khó trách hoàng hậu nương nương có thể bò ra từ trong quan tài
Sợ là quỷ môn quan không cho hoàng hậu nương nương vào cửa
(Hết chương này).