Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 431: Xá xíu ngươi hảo




Nhìn thấy đám người cung kính như vậy, Dư Quang mặt mày gian đều là ý cười: "Thật ra không có gì gấp gáp, chỉ là bệ hạ bệnh tình không tiện để lộ ra ngoài ánh sáng, cũng không thể tiếp xúc với gió, khiến bản cung rất lo lắng
Nàng từ đầu không hề có ý định cấp Diệp Vĩ Bân kia một chút quyền lực nào
Nghe đến việc bệnh không tiện để lộ ra ngoài, lại liên tưởng đến hành động hôm nay của Dư Quang, Phạm Xương Bình lúc này đã hiểu ý của Dư Quang: "Nương nương, người nhà vi thần đã từng mắc phải chứng bệnh tương tự, chỉ cần giữ người ở lại hầu hạ, sau đó dùng gạch đá bịt kín cửa sổ, chỉ chừa một cửa sổ nhỏ thông khí rộng hai thước, đồ ăn quần áo cũng từ đó chuyển vào, không quá hai năm thì bệnh tình sẽ khỏi
Hắn cũng không chắc có khỏi hẳn hay không, bởi vì người nhà kia của hắn còn không sống được một năm
Dư Quang khẽ nhếch môi: "Bệ hạ thân thể làm bản cung rất lo lắng, nhưng làm vậy có bị người hiểu lầm không
Phạm Xương Bình vội vàng phủ định: "Nương nương quá lo, ngài làm vậy cũng là vì sức khỏe của bệ hạ, sao có chuyện bị hiểu lầm được, tất nhiên là phải lấy sức khỏe của bệ hạ làm trọng
08: "..
Sao Phạm Xương Bình này nhìn kiểu gì cũng là gian thần
Dư Quang thì cười nhẹ gật đầu với Phạm Xương Bình: "Phạm thủ phụ nói phải, là bản cung hẹp hòi, suýt chút nữa chậm trễ bệnh tình của bệ hạ
Nhìn hai người liếc mắt nhìn nhau cười, 08: "..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Túc chủ, bây giờ ngươi nhìn đặc biệt giống gian phi
Giải quyết thỏa đáng vấn đề triều chính, Dư Quang lại hỏi Phạm Xương Bình về chuyện tuyển tú: "Những nữ nhân bên cạnh bệ hạ đều đã có tuổi, cũng đến lúc bổ sung thêm chút mỹ nhân rồi
Phạm Xương Bình vội đáp: "Xin nương nương cứ phân phó
Chẳng phải là bệ hạ sắp bị nhốt rồi sao, vậy những mỹ nhân này là chọn cho ai
Giọng Dư Quang vẫn dịu dàng: "Lần này chọn tú nữ nhất định phải tướng mạo đẹp, dáng người đẹp, biết khiêu vũ, đồng thời có ý nguyện mãnh liệt muốn vào cung
Trải qua vài thế giới, máu nàng càng ngày càng lạnh
Nghe được yêu cầu của Dư Quang về nữ nhân, Phạm Xương Bình: "..
Sao hắn lại nghe ra được sự hưng phấn trong giọng nói của hoàng hậu nương nương
Nhưng nhìn khuôn mặt dịu dàng của Dư Quang, đầu óc Phạm Xương Bình xoay chuyển, đột nhiên hiểu ra: Hoàng hậu nương nương đây là muốn chọn phi cho đại hoàng tử
Hôm nay Dư Quang đã cho bọn họ quá nhiều, Phạm Xương Bình hận không thể lập tức làm gì đó để báo đáp nàng
Đối với chuyện tuyển tú cũng vô cùng tận tâm: "Nương nương yên tâm, vi thần nhất định sẽ chọn người trong số các quý nữ kinh thành tài mạo song toàn đưa vào cung
Dư Quang nhẹ phẩy tay: "Thân gia có trong sạch hay không cũng không quan trọng, mấu chốt là dáng người phải đẹp, tư thái xinh đẹp hơn, tốt nhất là từng làm vũ nương
Mấy chuyện khiêu vũ này, vũ nương vẫn thoải mái hơn
Phạm Xương Bình: "..
Danh nghĩa là tuyển phi cho bệ hạ mà, sao toàn là yêu cầu kiểu gì thế này
Nhìn Phạm Xương Bình bộ dạng khó hiểu, Dư Quang cười giải thích: "Không còn cách nào, bệ hạ chỉ thích người xuất thân từ kỹ viện
Phạm Xương Bình: "..
Vậy ý của hoàng hậu nương nương là đại hoàng tử sẽ theo sở thích của bệ hạ sao
Đuổi Phạm Xương Bình cùng đám người đi, tiện thể bắt bọn họ viết tấu chương chỉ đích danh những quan viên không đến tham gia nghị sự một lần cho xong
Dư Quang ngồi kiệu liễn chậm rãi đi về tẩm cung mình đang ở
Diệp Thần vốn là người biết hưởng thụ, tuy không tu sửa hoàng cung nhưng hành lang trong cung đều được lắp thêm lều che nắng
Ngay cả Dư Quang ngồi trên kiệu liễn, cũng được trải một lớp đệm dày, ngược lại không cảm thấy mệt
Dư Quang vừa đến bên ngoài tẩm điện thì thấy Lưu Khả Quân xách một hộp cơm, có hai cung nữ hầu hạ chờ ở đó
Thấy Dư Quang trở về, Lưu Khả Quân vui mừng, liền xách hộp cơm đi về phía Dư Quang: "Bái kiến hoàng hậu nương nương
Lúc này Lưu Khả Quân đã thay một bộ áo bào trắng, trên mặt không trang điểm, trên đầu chỉ cài một trâm gỗ trắng, trông có phần kém sắc nhưng lại thêm vài phần đại khí
Thấy Lưu Khả Quân mặc bộ quần áo rộng rãi, Dư Quang hiểu ra: "Đã quyết định kỹ càng rồi sao
Lưu Khả Quân khẽ gật đầu, rồi đưa hộp cơm đến trước mặt Dư Quang: "Thiếp lúc trước từng học làm bánh ngọt ở kỹ viện, khách nhân ăn đều nói tay nghề của thiếp là tốt nhất, xin nương nương đánh giá
Lúc này Lưu Khả Quân không hề e dè xuất thân của mình, vì nàng đang đánh cược một hy vọng
Dư Quang ngược lại không từ chối hộp cơm của Lưu Khả Quân, mà lười biếng dùng ngọc như ý đẩy nắp hộp ra
Nhìn thấy đồ bên trong, Dư Quang mỉm cười với Lưu Khả Quân: "Ngươi ngược lại cũng có tâm
Không nói bánh ngọt này vị như thế nào, khuôn bánh lại có chút ý tứ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mỗi một chiếc bánh, đều mang hình dáng ánh chiều tà
Dư Quang cầm một chiếc bánh ngọt lên, đưa đến chóp mũi hít hà, một mùi cay nồng của gừng hòa với vị ngọt lịm của cà rốt xông thẳng vào mũi
Dư Quang khẽ cắn, vị thơm ngon tràn ngập khoang miệng, mang lại cảm giác ấm áp, bình yên
Nụ cười trên mặt Dư Quang dần tắt: "Ngươi cũng thật gan dạ, lại dám rình mò, đoán ý bản cung
Lưu Khả Quân xoa bụng: "Thiếp đang đánh cược nương nương khoan dung với thiếp
Nàng đã nghĩ kỹ, nàng muốn giữ lại đứa con này, chờ đến tháng thứ bảy thì trợ sản
Cho nên hiện tại nàng phải cố gắng lấy lòng hoàng hậu nương nương, nếu may mắn sống sót thì đương nhiên là tốt nhất
Nếu nàng chẳng may mệnh bạc, thì cũng coi như có người là hoàng hậu nương nương giúp quan tâm đến con nàng một chút
Trước đây đều là nàng nhìn lầm, vậy mà dám đối địch với hoàng hậu nương nương, hiện tại chỉ có thể cầu hoàng hậu chiếu cố
Trên mặt Dư Quang vẫn không có biểu tình gì: "Đứa con là của ngươi, không phải của bản cung, bản cung cũng không có hứng thú nuôi con hộ người khác, ngươi nên tìm nơi khác mà cầu
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lưu Khả Quân lại thi lễ với Dư Quang: "Thiếp chỉ muốn đưa chút đồ ăn cho nương nương thôi, không có ý gì khác, nếu nương nương thích, sau này mỗi ngày thiếp đều sẽ mang đến một hộp
Nàng dù sao cũng là xuất thân từ kỹ viện, da mặt sớm đã được luyện thành rồi
Dư Quang rời mắt khỏi hộp cơm, nhìn sang Lưu Khả Quân, dùng ngọc như ý gõ lên kiệu liễn: "Đi thôi
Thấy cánh cổng đỏ chói trước mặt chậm rãi đóng lại, Lưu Khả Quân được cung nữ đỡ dậy: "Về thôi
Cung nữ nhỏ có chút đau lòng nhìn Lưu Khả Quân: "Nương nương, ngày mai chúng ta vẫn đến à, hoàng hậu nương nương hình như không thích nương nương lắm
Nghe ra ý của cung nữ nhỏ, Lưu Khả Quân cười hờ hững: "Đương nhiên đến rồi, chúng ta về nhào bột trước đi, mai lại mang đến
Hoàng hậu nương nương nếu không đánh đổ hộp cơm thì chính là thích rồi đó
08 thì tò mò hỏi Dư Quang: "Túc chủ, vừa rồi sao ngươi không ném thẳng hộp cơm vào mặt Lưu Khả Quân
Chuyện này không giống nhân thiết của túc chủ, hơn nữa Lưu Khả Quân kia rõ ràng đang dùng cách này để thăm dò túc chủ, túc chủ không giận sao
Dư Quang đẩy mắt kính: "Sao lại phải ném, lãng phí đồ ăn là không đúng
08: "..
Đây là vấn đề lãng phí đồ ăn sao, Lưu Khả Quân kia rõ ràng có mưu đồ
Đang nghĩ thì thấy Dư Quang đã lấy ra một quyển Tị Hỏa Đồ, vừa thưởng thức, vừa từ tốn bắt đầu ăn
Thấy Dư Quang bộ dạng vui vẻ, 08: "..
Túc chủ ngươi có thể nói cho ta biết, ngươi rốt cuộc là thích hương vị điểm tâm này hay là đơn thuần muốn một lý do để giúp Lưu Khả Quân giữ đứa bé không
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.