Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 49: Ta ba mụ từ bi phổ chiếu tận thế




Hai người đang nói chuyện, tiếng gõ cửa bỗng nhiên vang lên
Dư gia phu thê trên mặt lộ vẻ vui mừng: "Là Vương thẩm đến rồi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Mở cửa ra, chỉ thấy một bà lão xanh xao vàng vọt, dắt theo một bé gái gầy gò tương tự, đang run rẩy đứng trước cửa
Dư mẫu nhanh chóng đỡ người vào phòng: "Vương thẩm, mau vào, sao lại mặc ít thế, hôm trước không phải mới tìm cho bác một bộ quần áo à
Vừa nói, đã thấy cháu gái nhỏ Nguyệt Nguyệt của Vương thẩm chắp tay sau lưng né tránh ra phía sau
Phát giác biểu tình của Nguyệt Nguyệt không đúng, Dư mẫu vội vàng đến hỏi: "Nguyệt Nguyệt, con sao thế, sao lại giấu tay
Nguyệt Nguyệt vẫn cứ lùi về sau, thấy không thể tránh khỏi câu hỏi của Dư mẫu, òa lên khóc
Chỉ thấy cô bé nhào xuống quỳ trước mặt Dư mẫu: "Thím ơi xin thím thu nhận con đi, con không về nữa đâu, con không ăn đồ đâu, con sẽ làm việc cho chú thím, con sẽ kiếm vật tư cho mọi người, người đó kéo tay con, con sợ lắm ạ..
Trong lúc nói chuyện, Nguyệt Nguyệt để lộ cổ tay nhỏ yếu ớt của mình, trên đó có mảng lớn vết bầm tím
Xem ra là bị người dùng sức kéo qua
Thấy Nguyệt Nguyệt khóc nức nở, Dư mẫu cũng đỏ cả vành mắt, ôm đứa bé vào lòng: "Mấy kẻ đáng giết ngàn đao này, ngay cả một đứa trẻ con cũng không tha
Thẩm Nhi, con xem rõ đối phương là người nào chưa, Nguyệt Nguyệt không có việc gì chứ, đợi Dư Quang về, ta sẽ bảo nó báo thù cho Nguyệt Nguyệt
Bọn họ tuy không ra ngoài, nhưng chuyện ở khu an toàn cũng biết không ít
Hiện tại cái thế đạo này người ta đều phát điên rồi, chỉ cần nửa gói mì tôm cũng có không ít cô gái lớn nguyện ý làm những chuyện vô liêm sỉ kia
Nguyệt Nguyệt còn nhỏ như thế, nếu không có ai bảo vệ..
Dư mẫu trong cổ họng phát ra một tiếng nghẹn ngào: Bà không dám nghĩ về sau Nguyệt Nguyệt sẽ thế nào
Đều tại Dư Quang quá ích kỷ, nếu lúc trước không phải Dư Quang nhất quyết đuổi Vương thẩm đi, thì Nguyệt Nguyệt cũng sẽ không gặp phải chuyện này
Nhưng giờ khuyên nhủ tên nhóc Dư Quang kia, Dư Quang cũng đã tỉnh ngộ lại rồi, có lẽ bọn họ có thể khuyên Dư Quang để Vương thẩm và Nguyệt Nguyệt ở lại
Vừa vặn còn có thể cho vợ chồng bọn họ có người làm bạn
Mà lão chồng của bà cũng có thể phụ đạo bài vở cho Nguyệt Nguyệt, tận thế rồi cũng sẽ có ngày kết thúc thôi
Ít nhất không thể để cho trẻ con trở thành người mù chữ
Nhận ra sự dao động của Dư mẫu, Vương thẩm cũng lau nước mắt: "Đều là tại tôi không tốt, tôi già rồi, vô dụng rồi, đến đứa cháu gái mầm độc đinh cũng không bảo vệ được
Nói xong, liền dùng tay liên tục đánh vào mặt mình
Dư mẫu bị bộ dạng điên cuồng của Vương thẩm dọa sợ, vội vàng đưa tay ngăn cản, lại bị Vương thẩm hất ra
May sao Dư phụ nghe được tiếng động liền chạy ra đỡ người: "Sao thế này, sao thế này
Vương thẩm như thể đột nhiên tỉnh táo, bịch một tiếng quỳ xuống đất: "Tiểu Dư à, tôi biết hai vợ chồng cậu đều là người tốt, tôi không bảo vệ được con bé
Các cậu giúp tôi thu nhận Nguyệt Nguyệt đi, kiếp sau tôi làm trâu làm ngựa cũng sẽ báo đáp các cậu..
Nghe được tiếng khóc cuồng loạn của Vương thẩm, Dư mẫu nghẹn ngào kể cho Dư phụ chuyện của Nguyệt Nguyệt
Dư phụ nắm chặt nắm đấm: "Mấy tên súc sinh này, Thẩm Nhi con đừng khóc, chúng ta cùng nhau nghĩ cách
Nguyệt Nguyệt còn bé như vậy, mà lại phải chịu tổn thương như thế
Đợi Dư Quang về, anh ta nhất định sẽ bảo Dư Quang đánh chết cái tên khốn nạn kia
Nghe được hai chữ 'nghĩ cách', Vương thẩm cúi đầu xuống, ánh mắt khẽ động đậy
Khu an toàn nằm trong một khu chung cư nhỏ, khu chung cư này lấy biệt thự nhà tây làm chủ
Tiền thuê nhà hàng tháng được thanh toán bằng lương thực
Người có quyền ở trong biệt thự, người có năng lực ở nhà tây
Những người khác thì hoặc ở trên những tòa nhà cao tầng, mỗi ngày liều mạng leo cầu thang bộ
Hoặc là ở trong những lều bạt khu ổ chuột
Những lều bạt đó không cần tiền, nhưng phải giúp khu an toàn làm việc
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nhưng lều bạt không có cửa, ngày thường không có bất kỳ sự riêng tư nào chưa kể, mà luôn có người ngoài xông vào không rõ lý do
Dư gia phu thê ở nhà tây ba phòng nhỏ, bên này tiền thuê nhà hàng tháng là mười cân gạo
Nhưng căn nhà lớn như vậy, chỉ có vợ chồng Dư gia và Dư Quang Dư Nhã Nhã bốn người ở, thật sự lãng phí quá
Mỗi lần nhìn thấy căn nhà này, lòng Vương thẩm đều khó chịu như bị dao cắt: Bà lúc trước chính là bị Dư Quang đáng chết kia đuổi ra khỏi căn nhà này
Về sau, Dư Quang còn cùng tên bạn trai chó chết của nó, cùng nhau không cho vợ chồng Dư gia tiếp tế bọn họ
May mà trời có mắt, kẻ xấu sẽ bị trừng trị, người kia..
Nghĩ tới đây, Vương thẩm nhanh chóng thu lại suy nghĩ: Muốn chen vào cũng không ít người, bà phải ra tay trước mới được
Nhà người ta sao có thể ở những căn phòng lớn như vậy, dù gì cũng phải có cho bà cháu hai người một gian mới phải chứ
Đúng lúc trong phòng đang ầm ĩ, cửa lớn bỗng nhiên bị người từ bên ngoài mở ra
Tiếng khóc của Vương thẩm khựng lại, theo bản năng quay đầu nhìn lại: Chắc không trùng hợp đụng phải Dư Quang về nhà đâu chứ
Đập vào mắt, lại là Dư Nhã Nhã mặc bộ trang phục da đen
Kể từ sau khi bị kích thích, tinh thần của Dư Nhã Nhã luôn không tốt
Lúc trước mọi người cùng nhau đào mạng, Dư Nhã Nhã trên người toàn mặc váy công chúa màu hồng hoặc trắng, ánh mắt cũng mất tiêu cự
Trông giống như một con búp bê vải tinh xảo
Giờ mặc bộ đồ này, cộng thêm khuôn mặt không biểu cảm kia, đôi mắt sắc lạnh, lại khiến Vương thẩm nảy sinh cảm giác không dám nhìn thẳng
Đứa bé này chắc không phải là trúng tà, hay bị Dư Quang lây bệnh, trông cứ như muốn mạng người đến nơi
Ngược lại thì Dư gia phu thê vội vàng đến bên cạnh Dư Nhã Nhã, kéo lấy Dư Nhã Nhã quan tâm đủ điều
Nghe được vợ chồng Dư gia mỗi người một câu, nói lời quan tâm Dư Nhã Nhã
Cũng oán trách Dư Quang không chăm sóc tốt Dư Nhã Nhã, Vương thẩm trốn một bên lén lè lưỡi
Cũng may hai người này không phải con trai con dâu của bà, nếu không đã bị bà đuổi ra khỏi nhà từ lâu rồi
Hai kẻ phá gia chi tử, không có đầu óc, đến thông gia cũng không phân rõ
Nhưng nghĩ lại, đây cũng là chuyện tốt, nếu không có hai cái đầu óc không tỉnh táo như vậy, bà và Nguyệt Nguyệt có lẽ cũng không sống đến bây giờ
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tự nhủ với lòng mình, mọi chuyện đều có hai mặt của nó
Vương thẩm cười nịnh Dư Nhã Nhã: "Nhã Nhã về rồi à, thật là càng lớn càng xinh đẹp
Câu này không hề nói dối, Dư Nhã Nhã bây giờ nhìn thật sự xinh đẹp hơn trước không ít, thậm chí còn mang chút yêu dị
Khiến cho bà không dám nhìn lần thứ hai..
Dư Nhã Nhã ánh mắt hờ hững lướt qua mấy người: "Tôi đến lấy đồ, lấy xong liền đi
Nói xong, liền trực tiếp đi về phòng mình
Vương thẩm trong lòng vui mừng, lại thiếu mất một miệng ăn, đợi sau khi bà chuyển tới, có phải sẽ được ăn nhiều hơn không
Nhưng Dư gia phu thê lại nóng nảy không thôi, vội vàng gõ cửa phòng Dư Nhã Nhã: "Nhã Nhã, con nói cho chú thím biết có phải Dư Quang bắt nạt con không, đợi Dư Quang về, chúng ta bảo nó xin lỗi con
"Nhã Nhã con ra đây, có uất ức gì nói ra, thím sẽ làm chủ cho con
Mắt thấy sắc mặt của Dư gia phu thê càng ngày càng lo lắng, Vương thẩm kéo Nguyệt Nguyệt trốn sang một bên xem náo nhiệt: Hai người họ sắp cãi nhau rồi
Đúng lúc Dư mẫu cho rằng Dư Nhã Nhã xảy ra chuyện, cửa phòng bỗng nhiên mở ra, Dư Nhã Nhã lạnh mặt xách túi du lịch, từ trong phòng đi ra: "Dư Quang chết rồi
Nghe được câu nói này, Dư gia phu thê tại chỗ sửng sốt
Còn chưa đợi bọn họ phản ứng, bên tai đã truyền đến tiếng thét của Vương thẩm: "Cô nói cái gì
Dư Quang chết, bà và Nguyệt Nguyệt ăn ai bây giờ, vết thương trên tay Nguyệt Nguyệt không phải vô ích
Ai đền bù cho đứa cháu gái nhỏ của bà
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.