Nhìn Dư Duyệt kia vặn vẹo vẻ mặt kinh ngạc, Dư Quang cười cong cả mắt mày: "Muội muội, đều là tỷ tỷ không tốt, luôn nói thật làm muội mất mặt, muội muội rộng lượng như vậy, nhất định sẽ tha thứ cho tỷ tỷ đúng không
Thấy Dư Duyệt vẫn cứ vặn vẹo mặt nhìn mình, Dư Quang đi đến bên cạnh Dư Duyệt cúi người nắm lấy đầu Dư Duyệt đụng xuống giường: "Muội muội mệt rồi, hảo hảo nghỉ ngơi đi
Thấy Dư Duyệt bị đánh ngất xỉu, Dư Quang trực tiếp mở cửa xe ngồi vào: "Ý cá nhân của ta là đến cục cảnh sát tự thú, về phần tiền, ta một xu cũng không bỏ ra
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Nguyên chủ không có tâm nguyện, là bởi vì nàng chưa từng vì chính mình mà sống, vẫn luôn nhẫn nhịn và kiềm chế
Vì vậy, Dư Quang cũng không định làm một người tốt theo nghĩa truyền thống
Làm người tốt quá mệt mỏi, vẫn là làm kẻ ác càng thoải mái, đặc biệt là trả thù những kẻ có thù với mình
Trơ mắt nhìn Dư Quang giày vò Dư Duyệt, 08 lặng lẽ mở giao diện nhiệm vụ, túc chủ nhà hắn càng ngày càng hành sự quỷ dị
Lại phát hiện trên đó thế mà nhiều ra một thanh tiến độ: Độ hoàn thành nhiệm vụ 70%
Nhìn dòng nhắc nhở này, lại nhìn Dư Duyệt bị người đưa lên xe khác, 08: "..
" Xem ra nguyên chủ cũng hẳn là một nhân vật tàn nhẫn, tại sao lại bị muội muội giày vò thành như vậy
Ngay lúc 08 nghi hoặc, giọng Dư Quang vang lên trong không gian ý thức: "Bởi vì sự đau khổ khi không được coi trọng, và phẫn nộ khi bị người ta vứt bỏ
Chỉ có người đã từng trải qua mới hiểu được, bị người thân nhất vứt bỏ là một loại đau khổ không thể nào nguôi ngoai
08: "Túc chủ
Túc chủ nhà mình không lẽ bị người ta vứt bỏ sao, sao có thể, với cái tính tình của túc chủ, nếu thực sự có người dám làm vậy, đã không bị túc chủ cắt thành từng mảnh để ăn sao
Dư Quang không trả lời 08, chỉ chuyển đầu nhìn ra ngoài cửa sổ: Mỗi cá thể tồn tại trên đời đều tạo ra chấp niệm riêng, người cũng vậy, thần cũng vậy
Khóe miệng Dư Quang nở một nụ cười tươi tắn, đôi mắt dần dần biến thành màu tím, vô số những tinh thể băng nhỏ li ti từ dưới chân nàng như mạng nhện lan ra tứ phía, dần dần trải rộng cả mặt đất
Vốn dĩ là tiết trời cuối thu mát mẻ, tài xế bỗng nhiên phun ra một hơi trắng xóa, trên cửa kính xe cũng xuất hiện những bông hoa giấy màu trắng thường chỉ có vào mùa đông
Tài xế kinh ngạc dụi mắt, có chút không dám tin vào cảnh mình nhìn thấy
Cái lạnh thấu xương khiến hắn không tự chủ hắt xì
Không chỉ tài xế, ngay cả nhân viên làm việc trong mấy xe khác cũng run lên vì lạnh
Không khí lạnh tràn tới với tốc độ cực nhanh, chỉ vài giây đã quét qua toàn thành
Ngay cả mặt sông cũng đóng thành một mảng băng lớn
Đúng lúc hàn ý sắp quét sạch thành phố, con nhện theo ngực Dư Quang leo ra, đôi chân kim loại dài mảnh quàng lên cổ tay Dư Quang: "Hình như hắn bị cảm, chúng ta xuống xe nhanh đi, lỡ bị lây là phải tốn tiền mua thuốc đấy
Trong thiết lập hệ thống của nó, vốn không có việc quan tâm lựa chọn của những người khác ngoài Dư Quang
Dư Quang cụp mắt nhìn xuống con nhện, ngón tay lơ đãng tìm kiếm trên vỏ lưng nó
Nhiệt độ trên người nhện truyền theo đầu ngón tay cho Dư Quang, nụ cười trên mặt Dư Quang từ từ biến mất
Thật đáng ghét, vẫn ấm áp như vậy
Theo biểu cảm Dư Quang thay đổi, thời tiết giá băng ban đầu trong nháy mắt khôi phục về nhiệt độ bình thường
Hai nhân viên bảo vệ thân cận của Dư Quang run rẩy mặc đầy quần áo tiến vào xe: "Dư lão bản, hôm nay thời tiết hơi quái lạ, chúng ta về khách sạn rồi tính tiếp thì hơn
Dư Quang kẻ chủ mưu gật đầu không hề áy náy: "Quả thực là rất lạnh, xem ra là do trái đất nóng lên
Đây quả thật là một cái cớ quá hay, mặc kệ chuyện gì đều có thể đổ lên đầu trái đất nóng lên
Ngược lại 08 đang ngồi bó gối trong không gian ý thức của Dư Quang một bộ mặt mờ mịt: Vừa rồi có chuyện gì xảy ra vậy
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Trong phòng, Dư Quang đang dùng ký hiệu giao tiếp với hồ điệp
Nói hết những tin tức mình biết cho Dư Quang, hồ điệp gõ một đoạn trong khung chat: "Chủ nhân muốn rời đi sao
Dư Quang không ngờ hồ điệp lại hỏi câu này: "Là nhện nói với ngươi sao
Hồ điệp vẫy đôi cánh xinh đẹp: "Là con cua, nó đang rất buồn bã, nói ngươi không mang bọn ta đi, hơn nữa ngươi ghét nó nhất
Thấy hồ điệp không ngừng rung cánh kích động, Dư Quang khẽ đẩy kính mắt: "Đi công tác thôi
Cũng vì vậy, cô mới không thích bị người khác đoán
Khi Dư Duyệt tỉnh lại lần nữa, phát hiện mình đang nằm trên giường bệnh, tivi trong phòng bệnh đang mở, phát một bản tin
Nội dung tin là về nhiệt độ đột biến chiều nay, các chuyên gia nghi ngờ do hiện tượng trái đất nóng lên
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Duyệt đè lên đầu đang đau nhức, bên cạnh truyền đến giọng nói dịu dàng của Dư Quang: "Muội muội, muội tỉnh rồi à
Dư Duyệt theo bản năng nghiêng đầu nhìn, thấy Dư Quang đang cười nhẹ nhàng nhìn mình: "Muội muội ngủ lâu quá, tỷ tỷ còn tưởng muội nóng tính quá, trực tiếp đi tìm cha mẹ luôn rồi
Mắt Dư Duyệt trừng lớn, tức giận nhìn Dư Quang: "Ngươi không xứng nhắc tới cha mẹ, Dư Quang, ta tuyệt đối không tha cho ngươi
Dư Quang cười gật đầu: "Muội muội nói phải, chỉ là nghiêm túc chút sẽ tốt hơn, muội muội phải nói làm ma cũng không tha cho tỷ tỷ mới đúng
Và nàng đã chuẩn bị sẵn sàng đưa Dư Duyệt đi gặp ma rồi
Dư Duyệt bị Dư Quang chọc tức nghiến răng nghiến lợi: "Dư Quang, nhìn ngươi đắc ý kìa, ta cho ngươi biết, ngươi bất quá chỉ đang tạm thời đắc thế thôi, ta xem ngươi về sau chết thế nào
Dư Quang lại cười gật đầu: "Muội muội nói phải, nhưng muội muội có lẽ không nhìn thấy ngày đó đâu
Trong khi nói, Dư Quang đưa tay nắn miệng Dư Duyệt: "Muội muội, tật cắn răng này của muội không tốt chút nào, cắn răng nhiều sẽ vỡ
Dư Duyệt chuẩn bị hất tay Dư Quang ra, ai ngờ Dư Quang đột nhiên nắm chặt
Dư Duyệt đau đến đầu óc trống rỗng, chỉ có thể nghe thấy tiếng răng chịu không nổi sức nặng vỡ ra, Dư Quang lại cứng rắn bóp răng cô ra
Máu tươi và răng bị rút ra chảy ra từ trong miệng, giọng nói của Dư Quang vẫn dịu dàng không hề thay đổi: "Em xem tỷ tỷ nói đúng không, thích cắn răng quá, răng sẽ vỡ
Trong mắt Dư Duyệt chứa đầy nước mắt, nhìn lại có chút nhu mì đáng yêu
Dư Quang thương xót giúp cô lau nước mắt: "Muội muội, có gì mà khóc chứ, tỷ tỷ sẽ không thương xót cho muội đâu
Mà muội cũng thật, giết người còn phải tru tâm, nếu thật không thích tỷ tỷ, giết trực tiếp có phải hơn không, vì sao cứ nhất quyết xúi cha mẹ cùng vứt bỏ tỷ tỷ
Làm như vậy khiến muội có cảm giác thành tựu, hay khiến muội cảm thấy mình hơn tỷ tỷ một bậc
Nhìn vẻ mặt Dư Duyệt phun máu tươi, Dư Quang lộ ra vẻ hiểu rõ, rồi cười càng dịu dàng hơn: "Thì ra đều không phải, muội chỉ đơn thuần hưởng thụ cái cảm giác thao túng cuộc đời tỷ tỷ thôi đúng không
Dùng vạt áo của Dư Duyệt lau máu trên miệng cô, Dư Quang bóp cổ Dư Duyệt, dịu dàng nhìn mặt Dư Duyệt: "Nhìn tỷ tỷ ưu tú trong mắt mọi người, bị muội giày vò thành trò hề, khúm núm làm theo ý muội, cảm giác có phải rất thoải mái không
Cảm nhận được tay Dư Quang trên cổ mình siết càng lúc càng chặt, nước mắt Dư Duyệt rơi lã chã
Cô cảm giác có lẽ mình sẽ chết ở đây, Dư Quang thật là một kẻ điên
(Hết chương này)