Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Phối Không Đi Tâm

Chương 504: Vây xem phất nhanh hệ thống vui vẻ sinh hoạt




Thấy Dư Duyệt nửa ngày không nói lời nào, Lục Ninh liền kéo Dư Duyệt vào lòng: "Dù sao cũng là tỷ muội, ngươi vẫn nên đi khuyên nhủ cô ta đi, chuyện này xử lý không tốt có thể thành đại tranh chấp, nói không chừng sẽ ảnh hưởng đến ngươi
Dư Duyệt ích kỷ đến cực điểm, hắn có khuyên cả vạn câu, cũng không bằng dọa nạt một câu hữu dụng
Nếu không phải hệ thống sớm nói cho hắn biết người phụ nữ này có quan hệ với Dư Quang, hắn có lẽ đã bị thái độ của người phụ nữ này lừa, cho rằng hai người này là chị em tốt
Không thể không nói, người phụ nữ này diễn quá giỏi, không đi làm diễn viên thật uổng
Dư Duyệt không vui đẩy Lục Ninh một cái: "Chỉ có mình ngươi là tốt bụng, không phải là muốn để ta đi nhắc nhở nàng
Nói đến đây, Dư Duyệt làm ra vẻ như chợt tỉnh ngộ: "Có phải ngươi còn nhớ thương nàng không
Sở dĩ giữ lại Lục Ninh là để có hai đường chuẩn bị, nếu có thể thay thế Dư Quang thì tự nhiên tốt nhất
Cho dù không thể thay thế được, cũng có thể dựa vào thế của Dư Quang, giúp cô ta trở thành Lục phu nhân
Tính kiểu nào cũng không lỗ, bởi vì đây là Dư Quang nợ cô ta
Hơn nữa, cô ta cần một lý do để gặp Dư Quang
Biết Dư Duyệt chuẩn bị đồng ý, Lục Ninh vội vàng ôm chặt lấy cô ta: "Em nói gì vậy, sao anh có thể có tâm tư đó, em tốt với anh thế nào trong lòng anh rõ nhất, anh chỉ muốn sớm đoạt lại địa vị, để chúng ta sống tốt hơn
Hắn đương nhiên sẽ càng ngày càng tốt, đáng tiếc Dư Duyệt không sống đến ngày đó
Dư Duyệt thuận thế rúc vào trong lòng Lục Ninh: "Anh yên tâm, em nhất định sẽ giúp anh
Chết tiệt đồ ăn bám, chờ khi ta có thân phận của Dư Quang, lập tức chơi chết ngươi
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Lục Ninh yêu thương nhéo nhéo mũi Dư Duyệt: "Quanh đi quẩn lại lâu như vậy, mới phát hiện hóa ra chân ái vẫn luôn ở bên cạnh, sau này anh nhất định sẽ trân trọng em
Đồ què sắp chết, đi đường còn không vững, vậy mà vẫn luôn mơ mộng lấy việc gả cho hắn
Hai người ôm chặt lấy nhau, ánh mắt lại đồng thời quét về phía TV bên cạnh
Nhìn tin tức về Dư Quang trên TV, bọn họ theo bản năng ôm nhau càng chặt, nhanh thôi, nhanh thôi là có thể thoát khỏi cuộc sống hiện tại
Trong phòng họp, Dư Quang đang tổ chức buổi họp về kế hoạch phát triển AI năm năm tới
Người tham dự có không ít người tóc đã hoa râm, bọn họ nghiêm túc nghe Dư Quang báo cáo, thỉnh thoảng giơ tay đưa ra câu hỏi với Dư Quang
Cảm xúc phấn khởi, thần sắc kích động, dường như đã thấy trước bản thiết kế tươi đẹp của tương lai
Bên cạnh bọn họ, vây quanh bảy tám người bảo vệ số một, thời khắc giám sát tình trạng sức khỏe của họ
Cũng dựa theo yêu cầu của bọn họ, không ngừng cung cấp thuốc đặc hiệu hoặc bình dưỡng khí mà họ cần
Trên mặt mỗi người đều tỏa ra ánh sáng hưng phấn, nếu như những điều Dư Quang nói đều có thể thực hiện, có lẽ họ có thể dẫn đầu công nghệ khoa học thế giới cả trăm năm
Bọn họ sẽ nghênh đón kỷ nguyên mới thuộc về mình
Một bài báo cáo kết thúc, Dư Quang cười nhìn mọi người có mặt: "Mọi người còn có vấn đề gì không hiểu, có thể hỏi tôi
Mọi người nhao nhao giơ tay
Giờ phút này, họ cảm thấy mình đã quay về lớp học, được thầy giáo truyền thụ những kiến thức mà họ chưa hiểu
Quả nhiên, học không có điểm dừng là một chân lý, họ giống như một đám học sinh tiểu học đang thám hiểm trong biển cả khoa học kỹ thuật, ý đồ nhìn trộm ra càng nhiều bí mật từ thế giới này
Có thể gặp được Dư Quang vào thời điểm này, thật sự là may mắn của họ
Sau khi kết thúc hội nghị, Triệu sở vội vàng gọi Dư Quang lại, đưa tiểu con cua cho cô, vẻ mặt lo lắng nói: "Tiểu con cua nói nó bị hỏng, cần cô giúp nó kiểm tra sửa chữa
Dư Quang ôm tiểu con cua đang co rúm lại trông có vẻ không thoải mái trong lòng, cười dịu dàng với sở trưởng: "Chắc là vấn đề phần cứng, đợi cháu giúp nó thay một cơ thể mới là được, chú biết đó, lúc cháu làm ra nó, điều kiện không tốt lắm
Nghe nói không có vấn đề lớn, Triệu sở thở phào nhẹ nhõm: "Không sao là tốt rồi, cháu từ từ sửa, cần tài liệu gì thì cứ nói với tiểu Phương, bên sở nghiên cứu đồ đạc tương đối đầy đủ, không thiếu của cháu
Dư Quang cười gật đầu: "Cảm ơn chú đã ủng hộ
Triệu sở bất đắc dĩ lắc đầu: "Đứa bé này của cháu cái gì cũng tốt, chỉ là quá hiểu chuyện lại quá khách sáo, bây giờ cháu là người mà chúng ta mấy ông già này coi như con ngươi trong mắt đó
Nhìn mắt kính còn dày hơn cả đáy chai rượu trên mặt Triệu sở, Dư Quang cười dịu dàng: "Cháu biết rồi
Triệu sở lại nói thêm vài lời quan tâm, sau đó mới sai người đưa Dư Quang về
Rõ ràng là một người trẻ tuổi, lại cứ như ông cụ non mỗi ngày, đám trẻ con bây giờ, thật là khiến ông không hiểu nổi
Về đến khách sạn, đặt tiểu con cua lên bàn, Dư Quang đưa tay gõ gõ vỏ lưng của nó: "Vì sao nhất định phải đi theo ta
Tiểu con cua chậm rãi duỗi càng của mình ra: "Ngươi muốn đi đúng không, ta biết ngươi muốn đi
Hơn nữa không mang theo nó đi
Dư Quang cười nhẹ nhìn nó: "Vì sao hỏi vậy
Tiểu con cua giọng có chút buồn bực: "Thu nhập và nỗ lực của ngươi không liên quan trực tiếp, hơn nữa trước kia ngươi rất phản cảm việc đưa khoa học kỹ thuật của tương lai đến thế giới này, nhưng hôm nay ngươi lại chủ động cung cấp khoa học kỹ thuật vượt mức cho sở nghiên cứu
Điều này chứng tỏ kế hoạch tương lai ngươi đưa ra chỉ là một chiếc bánh vẽ, thật ra ngươi sẽ không cho bọn họ bất cứ thứ gì, ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng rời đi rồi
Nụ cười của Dư Quang dần biến mất: "Ta cho bọn họ lý niệm, và phương hướng phát triển trong tương lai
Cũng không thể nói là không cho gì cả
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Tiểu con cua giọng có chút buồn bực: "Ngươi không thích ta, vì sao lại tạo ra ta
Ánh mắt của Dư Quang trở nên ảm đạm: "Không biết, khi đó chỉ là hữu cảm mà sinh
Bỗng nhiên nhớ tới một vài hồi ức không nên nghĩ đến nữa
Tiểu con cua thu càng lại vào người: "Ngươi không thích ta, nên muốn vứt bỏ ta, chi bằng ta vứt bỏ ngươi trước, ta là một tiểu con cua kiêu ngạo, sẽ không cho ngươi cơ hội bỏ rơi ta
Theo giọng nói của tiểu con cua biến mất, trong các đường dây của nó lộ ra từng tia khói đen, hóa ra là đã bật chương trình tự hủy
08 phát ra một tiếng kinh hô: "Túc chủ, mau mau cứu nó
Cho dù đối phương chỉ là một AI, nhưng 08 cũng cảm nhận được sự ưu thương thỏ tử hồ bi
Dư Quang lại nhẹ nhàng lắc đầu: "Không cần đâu, cho dù sửa lại xong, cũng không còn là con cua lúc trước nữa
Dư Quang dùng ngón tay vuốt ve vỏ lưng của tiểu con cua, nhiệt độ nóng rực rất nhanh đã làm đầu ngón tay của cô phồng rộp
Dư Quang lộ ra một nụ cười tươi tắn: Thật sự không hổ là cô ta, ngay cả tính tình cũng giống y đúc
Chỉ là không ngờ rằng, lần này mình vẫn là người bị bỏ lại
Nhện nhanh chóng bò ra từ trong túi Dư Quang, dùng bình xịt đóng băng làm hạ nhiệt độ cho Dư Quang: "Tiểu Quang, đừng cười cũng đừng cố cười, bây giờ nhìn cậu rất khó chịu
Giọng Dư Quang dịu dàng: "Ngươi cũng tính rời đi phải không
Giọng Nhện bình tĩnh: "Ta không thể rời thế giới này trước cậu
Hắn phải bảo vệ ở bên cạnh Tiểu Quang
Dư Quang phát ra một tiếng cười trầm thấp: Điều này cũng giống thật đấy
08: "..
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
" Đang đánh đố cái gì vậy, sao tôi lại có cảm giác mình là đứa ngu nhất
Đang lúc Dư Quang nhìn con cua nhỏ trước mắt rồi lâm vào trầm tư thì điện thoại trong phòng đột nhiên vang lên: "Xin chào cô Dư, có một người xưng là em gái của cô là cô Dư Duyệt muốn gặp cô, cô xem có cần cho cô ta lên không
Nghe được người ở lễ tân nói, khóe môi Dư Quang lại nhếch lên lần nữa, cuối cùng cũng đến rồi
(hết chương này)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.