[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sạch sẽ bao quần áo, sạch sẽ quần áo, còn có sạch sẽ diện mạo
Đối với bọn họ loại người ăn bữa trước không có bữa sau, sống qua hôm nay không có ngày mai mà nói, chỉ riêng điểm sạch sẽ này thôi đã đủ để nói rõ vấn đề
Lưu Quế Hoa trong nháy mắt hiểu ra, Dư Hoa nhất định đã phát tài
Thấy xung quanh không có ai, Lưu Quế Hoa liền dẫn Phúc Căn đi tìm Dư Hoa
Dù sao cũng từng ở chung dưới một mái nhà, thanh danh của nàng đã hủy, Dư Hoa cần phải có trách nhiệm với nàng
Vốn tưởng Dư Hoa ngốc nghếch lại hào phóng, chỉ cần nói vài câu giả vờ đáng thương, Dư Hoa nhất định sẽ ngoan ngoãn đưa đồ cho nàng
Ai ngờ dù nàng có khóc lóc kể lể thế nào, Dư Hoa vẫn ôm bao quần áo ngồi xổm dưới gốc cây, căn bản không có ý định có tiền cùng nhau xài
Không có gì khiến người ta phẫn nộ hơn việc phát hiện Dư Hoa muốn ăn một mình
Thấy nỉ non không được, Lưu Quế Hoa liền bắt đầu cào cấu Dư Hoa
Mà con trai bà ta là Phúc Căn cũng cùng bà ta tấn công, đánh đấm túi bụi vào Dư Hoa
Cảm thấy đấm đá chưa đủ hả, Phúc Căn còn nhào lên người Dư Hoa cắn mấy cái
Có lẽ là bị đánh đau, Dư Hoa tức giận đứng dậy
Ngay khi Lưu Quế Hoa cho rằng Dư Hoa muốn phản kháng, thì thấy trong mắt đối phương xuất hiện hai vũng nước mắt, rồi quay đầu bỏ chạy
Cảm thấy mình chắc không đuổi kịp Dư Hoa, Lưu Quế Hoa mới tức tối dẫn Phúc Căn rời đi
Đến lúc tối đi ngủ, Lưu Quế Hoa vẫn còn tiếc nuối
Cái hộp kia vừa nhìn đã biết rất đáng tiền, sớm biết thế đã bảo Phúc Căn đánh vào ót Dư Hoa
Phúc Căn cũng than ngắn thở dài với Lưu Quế Hoa: "Mẹ nói phải, nếu hôm nay con không sợ trước sợ sau thế, ra tay nặng hơn chút, buổi tối hẳn đã được ăn bánh bao thịt rồi
Cũng may hắn đã xé rách quần áo mới của thằng ngốc kia, vậy mới thấy trong lòng dễ chịu chút
Hắn còn không có đồ đẹp mà mặc, thằng ngốc dựa vào cái gì mà được mặc
Hai mẹ con tỉnh ngộ được sai lầm, bèn tính toán nghỉ ngơi sớm một chút, chờ sáng hôm sau sẽ đi tìm Dư Hoa tính sổ
Nào ngờ vừa mới chợp mắt, Dư Quang đã tới
Lưu Quế Hoa vừa định kêu cứu thì bị Dư Quang bẻ cằm: "Thẩm tử đừng nóng, lát nữa có nhiều thời gian cho cô gọi
Lưu Quế Hoa kinh hãi phát ra tiếng a a a, cái thanh âm này bà ta đã từng nghe qua, giống như của con ma chết yểu
Dư Quang cười cong cả mắt, túm lấy da cổ của Lưu Quế Hoa rồi vạch một dao
Lỗ mũi Lưu Quế Hoa phát ra tiếng kêu đau đớn "ư ư"
Ném miếng da trên tay xuống đất, Dư Quang cười nhẹ nhìn Phúc Căn đang chuẩn bị bò dậy: "Mày nghe rõ đây, hôm nay tụi mày làm cha tao bị thương, món nợ này tao nhất định phải đòi lại, hôm nay thằng nằm đây không phải mẹ mày thì chính là mày
Mỗi người đều phải trả giá cho hành vi của mình, bất luận tuổi tác, càng không phân giới tính
Chỉ là, nàng không có hứng thú đi giúp người khác giáo dục con cái
Nàng chỉ có trách nhiệm làm Lưu Quế Hoa bị thương, còn việc Lưu Quế Hoa có thể giáo dục được đứa con ngỗ ngược hay không, chuyện đó không liên quan đến nàng
Nghe được lời của Dư Quang, Phúc Căn chẳng những không đứng dậy mà còn lén lút rụt người vào trong chăn
Hắn không phải không thương mẹ, có điều con đàn bà này quá hung dữ, hắn thật sự rất sợ
Mẹ ngày thường hung hãn như vậy, ai ai cũng sợ tránh xa, hẳn là có thể xử lý được chuyện này, hắn không thể kéo chân mẹ được
Không biết là do bị Phúc Căn làm tức giận hay vết thương quá đau
Lưu Quế Hoa nước mắt lã chã rơi, giọng Dư Quang vẫn nhu hòa: "Thẩm tử đừng nóng, lát nữa khóc từ từ thôi
Nói xong, lại đổ thêm thuốc trị thương lên người Lưu Quế Hoa, trò chơi còn chưa kết thúc, nhân vật chính sao có thể sớm hạ màn
Cơn đau dữ dội khiến Lưu Quế Hoa không ngừng giãy giụa, tiếng kêu gào phát ra từ lỗ mũi càng thêm rõ ràng
Dư Quang cười nhẹ nhàng đỡ thân người Lưu Quế Hoa đứng thẳng: "Thẩm tử đừng kích động quá, không tốt cho tim và da đâu
Dứt lời, lại nhanh chóng chuẩn xác cắt một miếng ở sau lưng Lưu Quế Hoa
Nghe thấy tiếng kêu đau khổ của Lưu Quế Hoa càng lúc càng lớn, Phúc Căn ra sức bịt tai lại, hắn cái gì cũng không biết, cái gì cũng không nghe thấy
Liên tiếp mấy lần như vậy, Lưu Quế Hoa hoàn toàn kiệt sức
Giờ phút này, bà ta hận không thể tự mình đi báo quan để người ta bắt đi, dù sao cũng còn hơn chịu cảnh dày vò như ngục tù này
Khoảng một canh giờ sau, Dư Quang rốt cuộc dừng tay
Lưu Quế Hoa như con búp bê rách nát bị treo lơ lửng trên không, nỗi đau về thể xác và tinh thần đã phá hủy bà ta gần như hoàn toàn
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Dư Quang cười nhẹ nhàng nhìn bà ta, dao găm từ một góc độ kỳ dị đâm vào yết hầu của bà ta: "Yên tâm, tao sẽ không để cho mày chết, chẳng phải mày vẫn luôn tò mò người không nói được, đầu óc lại có vấn đề là dễ ức hiếp lắm sao, hôm nay tao sẽ chiều theo ý mày
Với mức độ thương tổn này, hẳn là đủ để dọa sợ đám người rồi, hy vọng Lưu Quế Hoa có thể cảm nhận thật kỹ một cuộc sống mới hoàn toàn
Lau sạch dao găm trên người Lưu Quế Hoa, Dư Quang cười ôn nhu: "Tuyệt đối đừng tự sát, bởi vì mày cần phải tận mắt nhìn thấy con trai mày dưới sự giáo dục của mày, sẽ từng bước một đi xuống con đường sa đọa
Có một đứa con như vậy, Lưu Quế Hoa tương lai chắc chắn sẽ không khá hơn được
Xử lý xong Lưu Quế Hoa, Dư Quang lại quay về chỗ ở, vừa vào nhà đã phát hiện trong phòng có người
Không nằm ngoài dự đoán, nhìn Dư Hoa đang nằm bò ra sàn nhà ngủ, nụ cười trên mặt Dư Quang dần biến mất: "Sàn nhà thoải mái đến vậy sao
Rõ ràng có giường êm, vì sao lại muốn ra ngủ dưới sàn nhà nàng chứ
Đầu Dư Hoa đang gật gà gật gù, có vẻ như sắp ngủ đến nơi
Nghe thấy giọng Dư Quang, Dư Hoa lập tức tỉnh táo, lộ ra nụ cười tươi với Dư Quang, sau đó từ trong chăn lôi ra con hổ nhỏ nhét vào ngực Dư Quang
Hắn là đến đưa đồ chơi cho con gái
Dư Quang cúi đầu, nhìn con hổ xấu xí trong ngực
Không chỉ xấu xí, mà cả con mắt cũng bé tí
Thấy Dư Quang không nói gì mà chỉ nhìn chằm chằm vào con hổ trong ngực, Dư Hoa từ trong ngực lấy ra một gói kẹo mạch nha, bóc vỏ miếng to nhất định nhét vào miệng Dư Quang
Đây là nô bộc ở quán trọ mua để dỗ hắn vui vẻ
Dư Quang nghiêng đầu tránh khỏi tay hắn: "Không ăn được, tối ăn kẹo sẽ sâu răng
Nàng chán ghét kiểu thân cận thiếu ý tứ này
Nghe thấy chữ sâu răng, mặt Dư Hoa lộ ra một tia hoảng loạn
Cất cẩn thận kẹo mạch nha, Dư Hoa đi tới bên cạnh Dư Quang dùng hai ngón trỏ đẩy miệng Dư Quang ra: "A a
Để cha xem xem răng nào bị sâu
08 từ trên giường nhỏ rơi thẳng xuống đất: Anh hùng, lại đang bái miệng kí chủ nhà hắn, quả nhiên là kẻ không biết không sợ
Nếu mà đổi là người khác, đầu ngón tay cũng đã bị kí chủ cắn cho rớt mất hai đốt rồi
Lời này nghe có vẻ hơi kỳ quái thì phải
——PS: Thời gian này hình như lúc nào cũng đang xin lỗi
Nói thật, nếu không phải tiểu đồng bọn của ta nhắc nhở, ta còn không biết là mình thế mà có thể lần nữa gây ra bất mãn
Chẳng lẽ ta hot rồi sao
Vì sao chẳng thấy gì cả a
Trước cứ xin lỗi đã, Dư Hoa cái tên này đặt quá qua loa rồi, lại làm cho mọi người tức giận
[ĐỌC TRUYỆN VIP MIỄN PHÍ TẠI Truyendich.vn]
Sơn Đông toàn tỉnh có 21 người tên Dư Hoa, ta đây sống ở cổ đại, mà lại còn là không tưởng, sao lại làm mọi người không vui chứ
Tên đã sửa, nếu không vui nữa thì nhảy chương đi, đừng quá làm khó chính mình
Chờ ta lật lại xem sao, lần sau đặt cho nhân vật chính cái họ không ai nhận ra, đến lúc đó không sợ đụng tên nữa
Hoặc giả các bạn thật sự chán ghét là cái quyển sách này
(hết chương này)..